Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 238 - Chương 238: Hồ Ly Trong Bầy Sói

Chương 238: Hồ ly trong bầy sói Chương 238: Hồ ly trong bầy sói

“Huyết nguyệt có thể kích phát huyết mạch viễn cổ của lang yêu, thực lực có thể tăng lên một mảng lớn!” Hồ Ngôn nói, “Quan trọng nhất là sau khi hóa thành hình người, chúng nó sẽ không có trí lực rất thấp như dã thú nữa.”

Dù thực lực của lang yêu không tăng lên, thử nghĩ một đối thủ nhân loại có được thuộc tính như lang yêu cấp chiến tướng sẽ là nhân vật khủng bố đến mức nào.

Giang Khải gật đầu, cũng không muốn tiếp tục mạo hiểm nữa.

“Đi!”

Ngay lúc tiểu đội Hỏa Thần chuẩn bị rút lui, ba người quay người lại, đột nhiên phát hiện trong rừng có từng đôi mắt màu đỏ đang từng bước tới gần trong cây rừng.

Tiếp theo, từng bóng dáng khôi ngô đi ra từ trong bóng tối.

Đám người này mọc ra một cái đầu lang to lớn, nhe răng trợn mắt, trên dưới môi đều lồi ra hai cái răng bén nhọn, lông bờm thật dày bao trùm ở chỗ cổ, trên người chúng nó hiện đầy lông ngắn cứng rắn, tứ chi cực kỳ rắn chắc, đứng thẳng bước đi, móng vuốt như là cương nhận, sau lưng cao ngất phủ kín từng khối cơ bắp.

Là lang yêu, chúng nó không có cái đuôi, thân thể như một nhân loại vô cùng cường tráng!

Ở trong những lang yêu này có mấy con hình thể đặc biệt to lớn, thân thể của bọn nó cao hơn bốn mét, tất cả có năm con.

Những lang yêu còn lại sau lưng chúng nó có vẻ nhỏ hơn nhiều nhưng chiều cao cũng vượt qua 2m5.

“Khải đội, nhìn cái kia!” Hồ Ngôn đột nhiên giữ chặt Giang Khải, ra hiệu hắn nhìn sau lưng.

Giang Khải quay người nhìn lại, trong đông đảo lang yêu hắn phát hiện một bóng dáng màu đen đặc biệt to lớn.

Nó nằm rạp trong đám lang yêu xung quanh, trong đêm tối không thấy rõ vẻ ngoài cụ thể của nó, chỉ có thể thấy vật thể tối đen như mực lẳng lặng nằm ở nơi đó như một cái bóng của khối nham thạch to lớn!

“Cấp chiến tướng!” Giang Khải hít sâu một hơi!

Sau khi lang yêu biến hóa lại phát hiện tung tích đám người Giang Khải cách tận ngàn mét, cũng bao vây tiểu đội Hỏa Thần!

“Đáng chết, lần này chạy không thoát!” Giang Khải hung hăng nói, “Chuẩn bị tác chiến!”

“Nguyễn Ngữ, bảo vệ lão Hồ!”

Nguyễn Ngữ lập tức nâng bình rượu đã sớm chuẩn bị xong, há to miệng uống mấy ngụm, sau đó rút ra kiếm thuẫn, chỉ là thân thể lung la lung nay trở nên nhẹ nhàng.

Ánh mắt của hắn ta dần trở nên nóng rực.

“Nhiều mỹ nhân cực phẩm như vậy? Ha ha ha, Nguyễn Ngữ ta cả đời không kém ai, ta chính là lang vương, các ngươi đều xếp thành hàng cho ta, trẫm muốn sủng hạnh từng người!”

Trong lòng Giang Khải lo lắng.

Tuy sau khi Nguyễn Ngữ tiến vào “Tửu trung tác nhạc” cũng có năng lực tác chiến cực mạnh, nhưng vấn đề đây là xác suất nhất định.

Cần một loại cơ hội nào đó, Nguyễn Ngữ mới có thể từ trạng thái Sống mơ mơ màng màng hoặc là Ý thức hỗn loạn tiến vào Tửu trung tác nhạc.

Nếu không hắn ta chỉ có thể dựa vào Hàn sương đại thuẫn chống đỡ một chút!

Điều khiến người ta đau đầu nhất là, sau khi Nguyễn Ngữ uống say trong mắt chỉ có mỹ nhân, đâu thể quan tâm đến Hồ Ngôn chứ.

Nghĩ tới đây, Giang Khải hiểu rõ hắn nhất định phải chủ động công kích!

“Tôi lửa!” Giang Khải cầm lấy Truy mệnh, “Lão Hồ, chúng ta đi theo sau lưng Nguyễn quỷ!”

Lập tức, Giang Khải và lão Hồ đuổi theo Nguyễn Ngữ, lao về phía tây bầy sói!

Lập tức có lang yêu nhào tới!

Dưới huyết nguyệt, tốc độ của lang yêu vượt qua sự suy đoán của Giang Khải như từng đạo bóng đen, trong nháy mắt đã có năm, sáu con lang yêu nhào đến trước mặt Nguyễn Ngữ.

Lúc Nguyễn Ngữ một chọi một còn có thể dùng Hàn sương đại thuẫn dựa vào tửu kình mạnh mẽ đâm tới một trận, nhưng nếu bị vây công thì hắn không thể may mắn sống sót!

“Truy mệnh!” Giang Khải lập tức bắn ra vài thanh phi tiêu!

Phi tiêu nhanh chóng tạo thành hiệu quả nhóm lửa, sau khi ngọn lửa trên người năm lang yêu xuất hiện bạo kích lập tức hóa thành quả cầu lửa, hóa thành tro tàn trong nháy mắt.

Nguyễn Ngữ xông về phía trước nhất, vốn định thân thiết với những mỹ nữ cực phẩm này một chút, kết quả phát hiện chúng nó đã biến thành tro tàn…

“Lại là ngươi phá hỏng chuyện tốt của trẫm! Cũng may nơi này còn có rất nhiều mỹ nhân, mỹ nhân, lang vương ca ca đến đây!” Nói xong, Nguyễn Ngữ tiếp tục xông về phía trước.

“Lang vương, con phía trước nhất là con đẹp mắt nhất, đặc biệt đầy đặn, nhanh đi tìm nó!” Giang Khải vội quát.

“Đặc biệt đầy đặn?!” Nguyễn Ngữ trợn to mắt, “Đồng phục loli ngự tỷ, lang vương ca ca thích nhất loại đầy đặn… Hắc hắc, bảo bối, đừng vội, ca ca tới rồi, ngao ô!” Nguyễn Ngữ tin là thật, vừa học sói tru vừa lao về phía trước.

Cùng lúc đó, lang yêu ở những phương hướng khác đã đánh tới.

Ba, bốn con lang yêu nhào đến từ sau lưng Hồ Ngôn, cũng may Giang Khải kịp thời ra tay đánh giết!

“Lão Hồ, theo sát!”

Giang Khải vừa phải bảo đảm sự an toàn của Nguyễn Ngữ, vừa phải lo lắng cho sự an toàn của lão Hồ sau lưng, áp lực tăng lên gấp bội.

“Kỳ quái, những lang yêu này cũng không cùng nhau tiến lên, mà là chia lượt… Chúng nó không phải đang thử thăm dò thực lực của chúng ta chứ.” Giang Khải khẽ nhíu mày.
Bình Luận (0)
Comment