Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 252 - Chương 252: Ác Chiến (2)

Chương 252: Ác chiến (2) Chương 252: Ác chiến (2)

Hắn ta hơi do dự, vì hắn ta biết khi hắn ta uống hết rượu cũng là lúc tuyên bố hắn ta chắc chắn phải chết ở chỗ này, nhưng hiện tại hắn ta lại không thể không uống.

Cuối cùng, Viên Trụ cắn răng một cái, uống hết một ngụm rượu lớn.

Ánh mắt của hắn ta bắt đầu trở nên đỏ bừng, thân thể cũng không còn run rẩy mà còn trở nên nóng rực.

Trong chiến trường, đột nhiên có người giận dữ quát một tiếng, “Võ đồ Hoa Hạ ở đây, Viên mỗ ta chính là Chiến Thần đệ nhất thiên hạ, đám phế vật các ngươi cùng tiến lên cho ta!”

“Hám địa tiễn đạp!”

Trong đám người vây công, Onoda Juro hơi híp mắt lại nhìn Viên Trụ dùng một chân đẩy lui mấy người, trong mắt dần bùng lên ngọn lửa.

“Ồ, Chiến Thần đệ nhất thiên hạ? Thú vị! Vậy ta sẽ quan tâm ngươi!”

Giang Trung thành, trong bệnh viện quân khu, bàn tay cầm điện thoại của Giang Khải hơi run rẩy.

Ở trong video, hắn thấy được trận chiến thảm thiết, ngay vừa rồi hắn nghe được giọng nói quen thuộc kia, thấy được bóng dáng quen thuộc kia.

Viên Trụ thật sự đến đó!

Nhưng nhìn từ tình huống hiện tại, tuy nói lần này Hoa Hạ vẫn chưa chiến bại nhưng tình thế vẫn không hề lạc quan.

Trong khu vực công cộng, cường giả đỉnh cấp của các quốc gia tụ tập, hơn nữa bên phe phòng thủ kia chiếm ưu thế cực lớn trên mặt nhân số, thực lực, chuẩn bị.

Trong các quốc gia phá vòng vây, Hoa Hạ không chỉ là đội ngũ thứ nhất, hơn nữa cũng là bên có thực lực mạnh nhất, tất nhiên cường giả mạnh nhất bên phe phòng thủ cũng đặc biệt “quan tâm” bọn họ!

Tên Dã man nhân kia, mấy tên Nhẫn thuật sư, Lãng nhân kiếm khách đều có thực lực rất mạnh!

“Trụ Tử…” Giang Khải khẽ khàng nói, hắn không tự chủ được siết chặt nắm đấm.

Khu vực công cộng, một doanh địa cách xa Truyền tống trận, một nam nhân tỉnh lại từ trong giấc ngủ.

Một tên thủ hạ đi đến trước trướng của hắn ta, khom lưng nói, “Người đưa thư tiên sinh, ngài đã tỉnh, bốn điểm đổ bộ đồng thời xuất hiện rất nhiều người đổ bộ.”

Người kia duỗi lưng một cái, dáng vẻ việc này không liên quan đến mình.

“Grey, đã nói đừng gọi ta là Người đưa thư tiên sinh, ngươi sợ người khác không biết ta là Người đưa thư sao? Trực tiếp gọi ta là Willis là được.”

“Bên Truyền tống trận rất náo nhiệt? Chắc Hockman rất thích trường hợp này.”

Thủ hạ nói, “Hắn rất hưng phấn, hiện tại bọn họ vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối, ngoại trừ Hoa Hạ thì những quốc gia khác đều là một vài đất nước nhỏ, căn bản không cùng một cấp bậc với tiểu đội tinh nhuệ như đám người Hockman này.”

“Hoa Hạ? Bọn họ lại đến? Thật sự chưa từ bỏ ý định… Có Hiệp khách không?” Người kia thảnh thơi vuốt râu trên cằm.

“Có! Trong 15 người có tất cả 8 tên Hiệp khách, thực lực đều rất mạnh.”

Người kia gật đầu, “Chức nghiệp Võ đồ này thật sự rất thú vị, thời gian đầu bọn họ chỉ có thể coi là tạm được nhưng cũng không phải mạnh nhất, chỉ có sau khi lĩnh ngộ công kích chân khí mới có sự lột xác!”

“Đoán chừng bọn họ vẫn không cách nào đột phá phong tỏa.”

“Nhưng nói thật tại sao phải ngăn cản đội ngũ của quốc gia khác đến tranh bá chứ, làm vậy không phải sẽ bớt đi rất nhiều niềm vui sao?”

Grey nói, “Khu vực thất lạc là mấu chốt để rất nhiều quốc gia đột phá khốn cảnh hiện tại, không thể xảy ra sơ suất.”

Nam tử lười biếng duỗi lưng một cái, “Chuyện của bọn họ không liên quan đến chúng ta, ta chỉ là một Người đưa thư phụ trách đưa tin thôi, này, Grey, có muốn cùng ta đi câu cá không?”

Grey lắc đầu, “Willis, ta là Cách đấu gia chứ không phải Ngư dân.”

“Có liên quan gì? Cách đấu gia thì không thể đi câu cá sao? Đi!” Willis bất chấp tất cả kéo Grey đi, vừa đi vừa phàn nàn, “Thi đấu tranh bá nhanh chóng bắt đầu đi, nếu không quá nhàm chán!”

Lúc này, bốn Truyền tống trận của khu vực công cộng đã rơi vào một mảnh hỗn chiến.

Một mình Chu Viễn đội trưởng Thiên Hằng chặn mấy tên bao vây, đồng đội của hắn ta đang cố gắng phá vòng vây.

Nhiệt Huyết đã tổn thất một tên phó đội trưởng Vương Lôi, đội trưởng Hứa Quân và đồng đội liên thủ đang cố gắng tìm đến cửa đột phá.

Bên Mãnh Hổ, Lý Bưu bị một tên Lãng nhân kiếm khách quấn lấy, Viên Trụ nhào về phía đám người, Trần Nguyệt Linh bị ba tên Nhẫn thuật sư để mắt đến, Hoa Tử Nhan và Noãn Noãn cũng ngàn cân treo sợi tóc.

Là tổng đội trưởng của lần hành động Bình Minh này, Chu Viễn khẽ quát một tiếng, “Tất cả đội viên đừng triền đấu nguyên tại chỗ, áp sát đám người Noãn Noãn, chuẩn bị phá vòng vây!”

Tô Noãn Noãn là Thầy lang duy nhất của ba tiểu đội, cũng là người duy nhất có thể cung cấp chữa trị cho bọn họ, sự an toàn của nàng cực kỳ quan trọng với ba tiểu đội!

Ngoại trừ mấy người bị cao thủ để mắt đến, những người khác lập tức tập trung về phương hướng của Tô Noãn Noãn và Hoa Tử Nhan.

“Nhất định phải xông vào! Nếu có người ngăn cản thì để tiểu đội Thiên Hằng tiến hàng ngăn cản!” Chu Viễn giận quát một tiếng, “Theo ta xông lên!”

Nói xong, đã dẫn theo mười mấy người xông về phía đông nam của kẻ địch.
Bình Luận (0)
Comment