Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 253 - Chương 253: Phá Vòng Vây

Chương 253: Phá vòng vây Chương 253: Phá vòng vây

Sau lưng bọn họ lập tức truyền đến một tiếng gầm thét, “Còn muốn chạy? Nằm mơ!"

Ngay sau đó, Hockman như một con mãnh thú đánh đến bên này.

Tên này không phải người dễ đối phó!

“Ta đến kiềm chế hắn, các ngươi đi đi!” Tiểu đội trưởng Nhiệt Huyết Hứa Quân quay người, đón đỡ Hockman, “Nhớ kỹ, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ!”

Là tiểu đội trưởng Nhiệt Huyết, Hứa Quân tận mắt thấy Hockman đánh giết phó đội trưởng của mình, lúc này đôi mắt đỏ bừng gầm thét, “Hockman, lão tử làm thịt ngươi!”

Hockman điên cuồng cười một tiếng, đối mặt với Hứa Quân lao như điên tới, vẻ hưng phấn trong mắt càng rõ ràng hơn.

Hứa Quân xuất hiện ở trước mặt Hockman dùng kiếm tấn công, đột nhiên vẩy lên một cái trường kiếm lướt qua bụng trái của Hockman để lại một vết máu thật sâu.

Nhưng sau khi hành công Hứa Quân cũng không vui mừng, ngược lại không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Hockman.

“Thân thể lại có phòng ngự mạnh như vậy?!”

Theo lý thuyết, một kích vừa rồi của hắn ta tuyệt đối không chỉ để lại một vết thương đơn giản như vậy!

Chẳng trách Vương Lôi có thực lực không tầm thường, luân phiên tấn công mạnh mẽ, mấy lần thành công đều không thể đánh giết Hockman!

Hockman lau đi máu trên vết thương, sau khi đặt bên khóe miệng liếm láp, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, “Trừ khi ngươi có bản lĩnh một kích đánh giết ta, nếu không vết thương chỉ khiến ta trở nên càng mạnh hơn!”

“Mỗi một lần bị thương đều sẽ tăng cường phòng ngự, thuộc tính của chúng ta, hơn nữa chẳng lẽ ngươi không biết ta càng cường đại hơn Dã man nhân bình thường sao! Hiện tại công kích của ngươi chỉ là gãi ngứa với ta mà thôi!”

Chính vì trước đó Vương Lôi nhiều lần đánh Hockman trọng thương, hiện tại phòng ngự của hắn ta đã đạt đến trình độ khá cao!

Là Dã man nhân xếp hạng chín toàn cầu thật sự biến thái!

“Nhìn thân pháp và cách ra tay của ngươi, ngươi là Hiệp khách mạnh nhất mà ta từng mạnh, rất tốt, vậy ta sẽ bóp nát đầu ngươi!” Hockman ngông cuồng cười một tiếng, chân sau hơi cong đạp lên mặt đất.

Đột nhiên, chân sau của hắn ta phát lực, thân thể cao lớn khoảng hai mét kia như là một viên đạn pháo hung hăng vọt đến Hứa Quân!

Hiện tại, Hockman gần như ở trong trạng thái đỉnh phong, tấn công chính diện như thế, Hứa Quân trực tiếp bị hắn ta đụng bay.

“Đừng nhìn, hoàn thành nhiệm vụ đi!” Hoa Tử Nhan giữ chặt Tô Noãn Noãn, đi theo đội ngũ tiếp tục phá vòng vây.

Chu Viễn một ngựa đi đầu giết ra một đường máu, nhưng xung quanh vẫn có rất nhiều cao thủ giết đến bên này.

Thấy ba tên Thợ săn ném dây thừng ra ngoài, một tên đội viên Thiên Hằng nhảy lên một cái, tay không nắm lấy dây thừng vẫn không quên hô lên với đồng đội sau lưng, “Đi mau!”

Theo đội ngũ không ngừng phá vòng vây, số người của bọn họ cũng càng ngày càng ít, từng đội viên vì kiếm chế kẻ địch mà lựa chọn ở lại tử chiến.

“Xông ra một con đường máu cho ta!” Chu Viễn rống giận!

Bên kia, ngay từ đầu Trần Nguyệt Linh đã không cách nào thoát khỏi ba tay Nhẫn thuật sư để tụ hợp với đội ngũ, lúc này hắn ta thấy một tên Thợ săn đang ngồi trong địa điểm ẩn núp kéo cung cài tên, lập tức trợn tròn hai mắt.

Vị trí của tên này quá ẩn mật, hơn nữa nhìn hắn ta dùng cung có lực lượng cực lớn, nếu bị hắn ta âm thầm bắn trúng tên e rằng lại phải giảm quân số.

Ngay lúc người kia sắp bắn tên, Trần Nguyệt Linh giận quát một tiếng, “Ám ảnh thứ khách!”

Hắn ta từ bỏ phòng ngự sau lưng lao nhanh về phía Thợ săn, một giây trước khi hắn ta bắn tên đã một kiếm chặt xuống!

Nhưng ba tên Nhẫn thuật sư kia sẽ bỏ qua cơ hội lần này sao.

Cùng lúc Trần Nguyệt Linh vung kiếm xuống, ba thanh đao nhọn đâm xuyên qua thân thể của hắn ta!

“Giao thủ với chúng ta mà ngươi còn có tâm tư quan tâm người khác? Hừ hừ, đây chính là kết cục!”

“Hiệp khách Hoa Hạ cũng chỉ thế mà thôi!”

Thân thể Trần Nguyệt Linh nghiêng về phía trước, ánh mắt hắn ta dần trở nên mơ hồ.

Cũng may mũi tên của Thợ săn lệch đi, sượt qua bên cạnh Hoa Tử Nhan…

Tiểu đội 15 người, hiện tại chỉ có 7 người đang phá vòng vây sao? Các ngươi nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ, đừng để quân nhân Hoa Hạ mất mặt!

Sau cùng, Trần Nguyệt Linh nhìn về phương hướng khác, nơi đó là Trụ Tử đang giao chiến với một tên cao thủ cầm kiếm.

“Là Onoda Juro… Trụ Tử…”

Bịch một tiếng, Trần Nguyệt Linh ngã mạnh xuống đất, hắn ta nhắm mắt lại, nhẹ nhàng nói, “Nhớ kỹ… Ngươi, là Chiến Thần đệ nhất thiên hạ!”

Lúc này Viên Trụ như là một pho tượng Chiến Thần, đẩy lùi mấy tên người chơi Đảo quốc.

Nhưng còn chưa đợi hắn ta tiếp tục phát động công kích, một thanh trường đao màu bạc hung hăng chém xuống từ sau lưng!

Viên Trụ lập tức chuyển di thuộc tính đến nhanh nhẹn, nhanh chóng tránh sang một bên.

Đối phương cũng không tiếp tục đuổi theo, đứng ở nơi đó hơi hất cằm lên, vác trường đao lên vai, híp mắt nhìn Viên Trụ, “Cuối cùng đã đến một người có thể nhìn. Tại hạ Onoda Juro, là người sẽ chém ngươi dưới Bi Minh kiếm!”
Bình Luận (0)
Comment