Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 254 - Chương 254: Phá Vòng Vây (2)

Chương 254: Phá vòng vây (2) Chương 254: Phá vòng vây (2)

Viên Trụ hừ lạnh một tiếng, “Nói đùa gì thế, ta chính là Chiến Thần đệ nhất thiên hạ, sao có thể để ngươi phách lối!”

Nói xong, Viên Trụ cầm trọng kiếm trong tay nhanh chóng xuất hiện trước người Onoda Juro, một kiếm hung hăng đánh xuống.

Onoda Juro khẽ hừ một tiếng, đứng yên bất động, chỉ là trong miệng khẽ khàng nói, “Huyễn tượng tàn ảnh!”

Lúc trọng kiếm của Viên Trụ rơi xuống xuyên thẳng qua thân thể Onoda Juro… Nhưng trọng kiếm không công kích được bất kỳ vật thực chất gì.

Gần như cùng lúc sau lưng vang lên tiếng nói lạnh nhạt của Juro, “Ngớ ngẩn! Ta ở chỗ này!”

Juro trước mắt Viên Trụ hóa thành một trận khói bụi, lúc Viên Trụ quay người lại thấy một tia sáng lạnh cắt về phía cổ hắn ta.

Viên Trụ lập tức lùi lại, mũi đao chạm đến cố Viên Trụ chỉ sượt qua rất nhẹ cũng đã để lại một vết máu thật dài!

“Tập trung vào, trò vui vừa bắt đầu!” Juro mỉm cười, bóng dáng trở nên mơ hồ, chỉ trong nháy mắt hắn ta đã tiếp cận Viên Trụ từ bên cạnh.

“Liêu địch tiên cơ!” Juro quát lạnh một tiếng nhanh chóng biến ảo tay cầm đao, trường đao xoay tròn trong tay hắn ta, lúc thì mạnh mẽ chém xuống, lúc thì hung ác đâm tới, lúc thì khẩy lên, ra chiêu gọn gàng vô cùng nhanh chóng mạnh mẽ.

Hơn nữa, thân pháp của Juro cực kỳ quỷ dị, cũng không biết tốc độ nhanh đến mức cực hạn hay là một loại thuật che mắt nào đó, thường sẽ để lại một tàn ảnh ở nguyên tại chỗ nhưng bản thể lại đánh bất ngờ công kích từ những phương hướng khác.

Nếu không phải Trụ Tử có năng lực chuyển di thuộc tính, chuyển dời phần lớn thuộc tính đến nhanh nhẹn, hắn ta đã sớm bị Juro đánh giết.

Sau mấy lần công kích của hắn bị Viên Trụ né tránh, cũng đã nhìn rõ năng lực của Viên Trụ, “Là thiên phú chuyển di thuộc tính sao? Chẳng trách có thể bộc phát ra lực lượng kinh người, lại có thể linh hoạt như thế!”

“Nhưng nếu tốc độ và lực lượng của ta đồng thời vượt qua cực hạn của ngươi, ngươi sẽ thế nào?!”

“Bạo phát công kích!” Juro khẽ quát một tiếng, tốc độ công kích của hắn ta đột nhiên tăng lên gấp đôi!

Không chỉ như thế, công kích của hắn ta càng thêm mạnh mẽ, mỗi một lần công kích mang theo lực lượng mạnh hơn trước đó!

Trong công kích như vũ bão lại mạnh mẽ như thế, Viên Trụ bắt đầu hơi mệt mỏi đối phó… Trên người đã xuất hiện rất nhiều vết thương.

Ở bên cạnh, một tên Võ sĩ Đảo quốc hơi híp mắt lại, “Rõ ràng tên Onoda này là một Nhẫn thuật sự lại cực kỳ si mê kiếm đạo, hắn đã có thủ đoạn quỷ dị của Nhẫn thuật sư, lại có được kiếm kỹ cao siêu có thể so sánh với Lãng nhân kiếm khách, gặp được hắn cũng không có mấy người có thể thắng!”

“Hắn là thiên tài không có chỗ chê, một thiên tài kết hợp nhẫn thuật và kiếm thuật thành một!”

Một tên Thợ săn nước ngoài khác nhíu mày nói, “Thuộc tính của hắn biến thái như thế, theo ta được biết thuộc tính ưu thế của Nhẫn thuật sư là nhanh nhẹn, về mặt sức mạnh cũng không tính xuất chúng, nhưng vì sao công kích của hắn lại bén nhọn như vậy!”

Tên Võ sĩ trước đó nhìn thoáng qua người này, hừ lạnh một tiếng, “Lực lượng của Onoda cũng không cao, hắn bộc phát công kích tăng lên là… Bạo phát lực!”

“Lấy việc thu nhỏ phạm vi công kích làm cái giá, lực lượng hữu hạn tập trung bạo phát ra, cho dù lực lượng không lớn cũng có thể tạo ra sự tổn thương kinh khủng.”

“Hiệp khách Hoa Hạ kia chỉ có thể trở thành bia sống của hắn!”

Công kích của Onoda Juro rất khoa trương, ra tay cực nhanh, thân pháp linh hoạt, là cả công lẫn thủ chân chính.

Theo thời gian trôi qua, Viên Trụ có thể chuyển di thuộc tính đã càng ngày càng ít, dần khó mà chống đỡ công kích cực nhanh của Juro.

“Trò chơi kết thúc, cuối cùng phế vật vẫn là phế vật, ngươi có thể đi chết!” Juro lạnh lùng nói một câu, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, sau đó lấy thân pháp quỷ dị quấn lấy Viên Trụ, một kiếm đâm vào sau lưng Viên Trụ!

“Quán xuyên trảm!”

Đúng vào lúc này, một bóng dáng đột nhiên lao đến sau lưng Viên Trụ.

Bịch một tiếng, Bi Minh kiếm lại đâm xuyên qua một mặt thuẫn bài!

Lý Bưu giận quát một tiếng, “Muốn giết hắn đã hỏi qua ta chưa!”

“Trụ Tử, tỉnh táo lại, đi giúp đám người Noãn Noãn đi, để ta ở lại cản hắn! Nhanh!” Lý Bưu nhân cơ hội hô lên với Viên Trụ sau lưng.

Nhưng vừa nói xong, bóng dáng Juro đột nhiên lóe lên một cái, nhanh chóng vòng đến sau lưng Lý Bưu.

Hắn ta dựa lưng vào Lý Bưu, nắm ngược Bi Minh kiếm đâm ra sau.

“Chỉ dựa vào loại rác rưởi như ngươi còn muốn ngăn cản ta? Không biết tự lượng sức mình!”

Bịch một tiếng, trường kiếm đâm xuyên qua lưng Lý Bưu, đâm ra trước ngực!

Sau khi Juro thành công cổ tay ép xuống, trường đao trượt xuống dọc theo thân thể Lý Bưu khoảng mười mấy centimet!

Viên Trụ vội vàng quay đầu, Juro lắc người một cái đã lao sang bên cạnh.

Viên Trụ lại thấy thân thể Lý Bưu đang chậm rãi nghiêng đi.

Viên Trụ đưa tay đỡ lấy Lý Bưu, đôi mắt đỏ au.

Lý Bưu nhìn Viên Trụ, trên mắt cố nở nụ cười, “Thật xin lỗi, đội trưởng quá vô dụng… Trụ Tử đừng sợ, ta từng nói, ta, sẽ ở lại… Cùng ngươi…”
Bình Luận (0)
Comment