Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 270 - Chương 270: Phòng Ngự Của Tỏa Tử Giáp Quá Thấp

Chương 270: Phòng ngự của Tỏa tử giáp quá thấp Chương 270: Phòng ngự của Tỏa tử giáp quá thấp

Nói xong, Hockman, Juro đều nhào về phía Giang Khải, Christine cũng lấy ra pháp trượng vu thuật của mình, chuẩn bị phát động công kích bất cứ lúc nào.

Giang Lan ở trong bệnh viện quân khu Giang Trung thành, Giang Anh vừa tỉnh lại, Vệ Ưng trong ký túc xá, tất cả mọi người trong đại sảnh đăng nhập số 18 đều không nhịn được nín thở.

Ba người kia đều là sự tồn tại đỉnh phong trong chức nghiệp nhị giai, Giang Khải lấy một địch ba có thể thủ thắng không?

“Triền nhiễu vu thuật!” Christine dẫn đầu công kích, dùng ra thủ đoạn chiêu bài của mình!

Mặt đất xung quanh Giang Khải đột nhiên chuyển động, rất nhiều dây leo duỗi ra từ dưới đất, điên cuồng sinh trưởng, muốn bắt lấy mắt cá chân của Giang Khải.

Ngay lúc Giang Khải nhanh chóng lùi lại, bóng dáng Juro nhoáng lên một cái ở trước mặt Giang Khải để lại một đạo tàn ảnh, nhưng trong chớp mắt hắn ta đã lao đến sau lưng Giang Khải.

“Không có tiền vốn thì đừng phách lối! Quán xuyên trảm!”

Vị trí của Juro rất coi trọng, không những mình có thể công kích, hơn nữa vừa hay chặn lại đường lui của Giang Khải!

Giang Khải hoặc là bị dây leo bắt được, hoặc là phải đỡ một chiêu Quan xuyên trảm này của mình!

Ngay trong nháy mắt Juro ra tay, Giang Khải đột nhiên dừng xu thế hoàn toàn lùi lại, thay đổi phương hướng di chuyển, lao về phía Christine cách mình xa nhất.

“Ca!” Giang Anh trợn to mắt.

Tuy Giang Khải né tránh công kích của Juro nhưng cùng lúc hắn cũng lao vào khu vực đầy dây leo?!

Một khi bị những dây leo này quấn lấy, Giang Khải chắc chắn phải chết!

Quả nhiên, dù nhanh nhẹn của Giang Khải rất cao nhưng dây leo ở khắp mọi ngươi, thỉnh thoảng còn đột nhiên đâm ra từ trong lòng đất, khó lòng đề phòng.

Cuối cùng, hai cái dây leo này thành công quấn lên mắt cá chân của Giang Khải, cũng leo lên trên theo bắp đùi của hắn.

“Đây, tiểu tử này làm gì!” Cuồng Vương trợn to mắt, hiện tại hắn ta hoàn toàn không hiểu rốt cuộc Giang Khải nghĩ như thế nào.

Hành động khác thường của Giang Khải khiến ba người Christine cũng thấy ngạc nhiên.

Christine hừ lạnh một tiếng, “Là cảm thấy vu thuật của ta có sự uy hiếp nhỏ hơn Quán xuyên trảm của Juro sao? Hừ hừ hừ, ngây thơ!”

Đúng vào lúc này, Giang Khải ra tay.

Mười bảy thanh Truy mệnh đều ở trong trạng thái tôi lửa, lấy tốc độ cực nhanh lần lượt bắn ra!

Mục tiêu công kích của hắn không phải Christine, cũng không phải dây leo đưa ra từ mặt đất, mà là mặt đất!

Nói chính xác là lòng đất!

Mười bảy thanh Truy mệnh, bốn thanh xuất hiện bạo kích, bốn thanh Truy mệnh mang theo lực công kích kinh khủng bắn về phía mặt đất, thế như chẻ tre chui thẳng xuống lòng đất!

Dây leo trên người Giang Khải đã cuốn lấy bắp đùi của hắn, Juro và Hockman đã giết đến đây.

Nhưng lúc này dưới chân tất cả mọi người đột nhiên xảy ra chấn động mạnh mẽ!

Ầm ầm ầm ầm… Sau tiếng động nặng nề dày đặc, mặt đất bị dây leo khuấy thành một mảnh hỗn độn đột nhiên bộc phát ra lửa mạnh ngập trời!

Những ngọn lửa này thoát ra từ rất nhiều vết nứt trên mặt đất, đốt toàn bộ dây leo duỗi ra khỏi mặt đất thành than đen, sau khi ngọn lửa tiếp tục dâng lên hai ba mươi mét lại hóa thành một mảnh khói đen tán đi trong gió.

Trong những khói đen này xuất hiện đầy khói bụi màu đen, trong chốc lát biến chiến trường thành một khu vực bị hun khói.

Dây leo trên người Giang Khải đột nhiên mất đi lực lượng, vô lực tróc ra từ trên người hắn, không lâu sau bắt đầu thiêu đốt từ gốc, nhanh chóng hòa thành tro tàn!

Ngón tay Giang Khải nhẹ động đậy, Truy mệnh lần lượt trở về trong tay hắn lại nhanh chóng bắn về phía Christine!

“Tên này lại lựa chọn cưỡng ép phá vu thuật Vu sư từ chính diện?!” Lý Bưu trợn to mắt, “Ngay từ đầu, sở dĩ hắn lui lại không phải vì tránh dây leo, mà là vì dụ Hockman và Juro đến, để Christine chỉ còn một mình…”

Từ Phi không khỏi lẩm bẩm, “Giả vờ lùi lại thật ra là tiến công! Tên này… Cũng quá giỏi lừa người đi!”

Tất cả mọi người cảm thấy Giang Khải bị vu thuật quấn lấy có nghĩa hắn đã chiến bại, nhưng trong mắt Giang Khải thì đây chỉ là bắt đầu!

Trong nháy mắt, Giang Khải đã đến chỗ cách Christine mười mét.

Lúc này Juro và Hockman đều ở sau lưng Giang Khải, chắc chắn không kịp cứu viện.

Giang Khải ra tay lần nữa, tám thanh Truy mệnh bắn ra!

“Christine, ngươi là người duy nhất tôn trọng chiến sĩ Hoa Hạ, ta cho ngươi thoải mái!”

Nhưng hình như Christine cũng không nhận, nàng giơ pháp trượng vu thuật trong tay lên, mũi nhọn pháp trượng có ngọn lửa tụ tập.

“Buồn cười, còn chưa biết ai chết đâu, ngươi đừng đắc ý!” Christine lạnh lùng nói.

Quả cầu lửa ở mũi nhọn pháp trượng vu thuật nhanh chóng tu tập năng lượng, càng tụ càng lớn, trong khoảng thời gian ngắn đường kính đạt đến hơn 1m!

Bên trong quả cầu lửa xoay tròn, ngọn lửa dày đặc không ngừng nhảy lên, nhiệt độ siêu cao thiêu đốt không khí khiến trong tầm mắt trở nên vặn vẹo.

Sóng khí nhấp nhô, mũ trùm của Christine đang tung bay trong sóng nhiệt, khuôn mặt tuyệt đẹp của nàng như ẩn như hiện dưới mũ trùm, nhìn đã có cảm giác quý tộc Châu Âu phục cổ, lại hơi có vẻ đẹp tinh tế của đông phương.
Bình Luận (0)
Comment