Chương 275: Năng lực cận chiến của Giang Khải (3)
Chương 275: Năng lực cận chiến của Giang Khải (3)
Giang Khải không dám chậm trễ chút nào, nhanh chóng phóng đi vòng đến bên trái Hockman, lại phát động tấn công mạnh mẽ.
Lần này, trong ba thanh đao xuất hiện một lần bạo kích!
Hockman vẫn lấy làm tự hào với lớp phòng ngự, trong sự bạo kích của Giang Khải dù không hoàn toàn phá giáp, vẫn bị trọng thương.
Cả người hắn ta như đạn pháo, trực tiếp ném ra một cái hố to trên mặt đất.
Giang Khải đuổi sát theo, phát động vòng tấn công mạnh mẽ thứ ba với Hockman!
“Bây giờ xem ai mới là phế vật!” Giang Khải rống giận, trên tay không chậm lại chút nào.
“Không phải Cuồng chiến sĩ chi huyết à, không phải Dã man nhân à, không phải khắc tinh của ta sao? Lão tử giết cũng là khắc tinh!” Giang Khải rống giận, hai thanh Võ sĩ đao như là mưa rơi điên cuồng rơi vào trên người Hockman.
Thể lực của Hockman tiêu hao càng nghiêm trọng hơn, công kích của Giang Khải càng điên cuồng hơn!
Giang Khải điên cuồng công kích, da thịt Hockman trực tiếp bị Giang Khải chém cho da tróc thịt bong, xương sườn đứt gãy, huyết dịch bốc hơi văng ra khắp nơi!
Hoàn toàn phá giáp!
“A!” Hockman phát ra một tiếng gầm thét đau khổ, hắn ta không ngờ Giang Khải còn có thủ đoạn này!
“Ta không có khả năng thua!” Hockman một tay nắm lấy cánh tay Giang Khải, hung hăng dùng sức trực tiếp bẻ gãy cánh tay Giang Khải!
Thể lực của Hockman hạ xuống khiến năng lực khác của hắn ta tăng vọt, bị trọng thương như vậy lại tay không bẻ gãy cánh tay Giang Khải!
Vậy mà lúc này Giang Khải đã phá vỡ thiên phú phòng ngự của Hockman, lúc Võ sĩ đao lại phát động bạo kích, Võ sĩ đao không chịu bất kỳ ngăn cản nào, trực tiếp chém ngang lưng Hockman!
Lúc nửa người trên của Hockman bị Giang Khải chặt đứt, vô số ánh mắt cũng không thể tin nổi chứng kiến tình cảnh này.
“Trời ạ, rốt cuộc người Hoa kia là quái vật gì?”
“Hắn, hắn mạnh nhất không phải ám khí, mà là cận chiến? Đó là chức nghiệp nhị giai có thể đạt đến tốc độ công kích sao?”
“Trước đó không phải thế thân của hắn, đó là bản thể của hắn! Hắn lại lừa tất cả chúng ta!”
Vệ Ưng trợn to mắt, Giang Khải dùng vũ khí cận chiến? Hắn ta chưa từng nghe nói!
Việc càng đáng sợ hơn là, lúc sử dụng vũ khí cận chiến, Giang Khải lại càng bạo phát ra lực công kích khủng bố hơn!
Trung tâm trị liệu tâm lý, Lý Bưu, Trần Nguyệt Linh và Hoa Tử Nhan đồng thời chấn động.
“Thì ra… Không phải thế thân, là bản thể!”
“Tên kia dùng vũ khí cận chiến lúc nào thế?”
“Theo ta được biết, Võ sĩ đao phẩm chất cao sẽ gia tăng công kích, tốc độ trên diện rộng, nhưng sẽ không gia tăng bạo kích và bội số bạo kích, chẳng lẽ Giang Khải không phải luôn dựa vào bạo kích của hắn sao?”
“Lúc Hockman bị trọng thương, phòng ngự cực kỳ khủng bố, kết quả Giang Khải vẫn cứ thế miểu sát hắn?”
“Tên này rõ ràng biết cận chiến, vì sao vẫn thích dùng ám khí! Còn có, hắn, sao hắn càng đánh càng có tinh thần hả?”
Giang Khải nhìn Hockman hấp hối, lại nhìn cánh tay bị bẻ gãy của mình, lập tức có cảm giác đau đớn tận tim vọt tới.
Nhưng cơn đau trên cánh tay tạm thời còn có thể chịu đựng.
Giang Khải thu hồi Võ sĩ đao, lại gọi ra Diêm Vương lệnh, hắn nhìn Hockman cười lạnh một tiếng, “Hockman, ngươi không phải thích bóp nát đầu người khác sao? Thật ra ta cũng có một sở thích, vừa hay vừa rồi tăng lên rất nhiều trạng thái, hiện tại có thể trao đổi một chút với ngươi.”
Nói xong, Giang Khải vung ra Diêm Vương lệnh, ánh mắt của hắn trở nên âm tàn lạnh lẽo.
“Nhớ kỹ, đừng chọc Hoa Hạ chúng ta!” Nói xong, Giang Khải ném ra phi đau màu đen.
“Diêm Vương lệnh! Canh giờ chưa tới!”
Giang Khải ra lệnh một tiếng, Diêm Vương lệnh lập tức bắn về phía Hockman.
Lưỡi đao sắc bén lần lượt xuyên qua thân thể Hockman, sương mù màu đen để lại từng quỹ tích hình cung trên không trung.
Hockman luôn lấy bị thương làm kiêu ngạo chịu sự công kích điên cuồng của Diêm Vương lệnh, lúc đầu còn miễn cưỡng cắn chặt răng chịu đựng nhưng sau khi chịu công kích ba bốn mươi lần đã không chịu đựng nổi, phát ra từng tiếng gào thét đau khổ.
“A! Giết ta!”
“Ngươi có gan thì giết ta!”
Giang Khải lạnh lùng nhìn Hockman không ngừng cầu khẩn, ánh mắt lạnh lùng khẽ cười một tiếng, “Vừa nói canh giờ chưa tới, có lẽ ngươi còn phải hưởng thụ thêm một chút.”
Vô số ánh mắt thấy tình cảnh tàn nhẫn này, một nam nhân đã bị chém ngang lưng vẫn phải chịu sự tra tấn tàn nhẫn như thế.
Ngay cả Dã man nhân cũng không chịu được loại tra tấn này, có thể thấy được trình độ tàn nhẫn của nó.
Điều khiến người ta khó có thể hiểu được là, Hockman gặp công kích đã vượt xa cực hạn nhưng hắn ta vẫn không chết!
“Trời ạ, đây mới thật sự là muốn chết cũng không được!”
“Biết không, điều khiến ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi đó là hắn như không am hiểu kỹ xảo cận chiến, nhưng lại đánh giết toàn bộ ba cao thủ của minh quân! Thật sự không thể tưởng tượng nổi!”
Trong phòng trị liệu tâm lý, Từ Phi, Chu Viễn, Vương Lôi nhìn vào trong màn hình thấy Giang Khải tra tấn Hockman, từng người vô cùng hưng phấn, đôi mắt mở to.