Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 276 - Chương 276: Tìm Được Đường Sống Từ Chỗ Chết

Chương 276: Tìm được đường sống từ chỗ chết Chương 276: Tìm được đường sống từ chỗ chết

“Quá đã giận! Hockman còn nói là khắc tinh của Giang Khải, kết quả hiện tại chỉ có phần xin tha thứ.”

“Hắn không phải đang cầu xin, hắn đang xin chết! Ở trước mắt Giang Khải chỉ có thể muốn chết!”

“Trước đó Hockman này kiêu ngạo như vậy, hiện tại gặp phải kẻ khó chơi rồi, đáng lắm!”

Nước Y, Christine vừa tử vong logout từ cửa đăng nhập số 143, đã thấy trong đại sảnh đăng nhập đang phát hình ảnh thời gian thực ở khu vực công cộng.

Lúc nàng thấy trên người Hockman đầy vết thương không ngừng cầu xin Giang Khải giết chết hắn ta, đột nhiên phát hiện trên người mình đã đổ mồ hôi.

Lúc đó người Hoa kia nói, Christine là người duy nhất tôn trọng đối thủ người Hoa, cho nên để nàng được thoải mái, một kích mất mạng.

Lúc đầu Christine còn cảm thấy tên kia đang giả vờ, nhưng bây giờ nàng mới hiểu được tên kia thật sự nương tay!

Còn không phải nương tay một điểm nửa điểm!

Để Giang Khải một kích mất mạng còn phải vụng trộm vui mừng!

“Tên kia… Là, là biến thái sao!” Christine run giọng nói.

Hockman lần lượt kêu thảm, từ cơn giận lúc ban đầu đến sự cầu xin sau đó.

“Cầu xin ngươi cho ta chết! Sau này ta không dám nữa! Cầu xin ngươi, giết ta! A!”

“Người Hoa, người Hoa, sau này Hockman ta không dám động đến người Hoa nữa, cầu xin ngươi cho ta được thoải mái!”

“Vụt!” Diêm Vương lệnh đâm thẳng qua khuôn mặt Hockman, bay ra từ sau não, vững vàng lơ lửng giữa không trung.

Giang Khải đi đến trước mặt Hockman cởi đồng giúp hắn ta, thu vào trong túi thẻ của mình, nhưng không tìm được vũ khí và Cuồng chiến sĩ chi huyết của hắn ta.

Sau khi đứng thẳng người, Giang Khải liếc nhìn Hockman đã hấp hối, hừ lạnh một tiếng, “Còn tưởng ngươi có cốt khí đến mức nào, kết quả cũng là loại hiếp yếu sợ mạnh!”

“Nói người khác phế vật, kết quả mình cũng không bằng phế vật!”

Lúc này trong mắt Hockman đã không còn sự tức giận, chỉ còn lại sự sợ hãi.

Cho dù gặp được Boss vương cấp thì hắn ta cũng không cảm nhận được sự sợ hãi mạnh mẽ như thế.

Chỉ có Hockman có thể cảm giác được, chỗ đáng sợ nhất của Giang Khải không phải tốc độ công kích của hắn, lúc trước hắn điên cuồng công kích, uy lực lại càng lúc càng lớn.

Theo thương thế trên thân thể sắt thép không ngừng tăng lên, công kích với đối phương cũng đang nhanh chóng tăng lên.

Một kích cuối cùng của Giang Khải, Canh giờ chưa tới hoàn toàn đánh sập phòng tuyến tâm lý của hắn.

Muốn sống không được, muốn chết không xong, không có ai muốn trải qua cảm nhận như vừa rồi.

Ánh mắt Hockman dần trở nên ảm đạm, không có chút ánh sáng nào, thân thể tàn khuyết của hắn ta chậm rãi biến mất.

Giang Khải đứng lên, hắn nhìn cảnh tay phải của mình một chút.

Bỏ đá xuống giếng chỉ có tác dụng khi mục tiêu bị thương, sau khi mục tiêu chết đi tăng phúc trước đó lập tức biến mất theo.

Trong nháy mắt Giang Khải cảm giác được đầu váng mắt hoa.

Đùi phải, cánh tay phải, ngang lưng, rất nhiều vết thương ở sau lưng, trong trận chiến dữ dội vừa rồi thương thế càng chuyển biến xấu.

Hiện tại đừng nói là Diêm Vương lệnh, dù hắn dùng Truy mệnh tôi lửa cũng khó mà hoàn thành.

Nhưng ở trước mặt hắn còn có hơn mười lính phòng giữ đang bối rối nhìn mình.

Trước đây thế thân và bản thể Giang Khải thật thật giả giả, hư hư thực thực lừa hai lần, lúc này dù bọn họ thấy trạng thái của Giang Khải đã cực kém lại vẫn không dám tiến lên.

Giang Khải hừ lạnh một tiếng, giữ vững một hơi, ánh mắt đảo qua những người kia.

Những người này đang nhìn chằm chằm Giang Khải, ngu ngốc cũng có thể nhận ra hiện tại Giang Khải đã là đèn cạn dầu.

Một tên Thợ săn đang cố gắng động viên đồng bạn, vỗ vai nói, “Hắn đã sắp không chịu được nữa, đều chú ý phân chia thế thân và bản thể của hắn cho ta, chắc thế thân của hắn không có công kích!”

Thật ra thế thân của Giang Khải cũng rất dễ phân biệt, dù sao thế thân không có năng lực công kích, Giang Khải không thể rời xa thế thân quá ba mươi mét, điều này khiến hắn cũng không cách nào lợi dụng thế thân chạy trốn.

Huống hồ, thế thân không cách nào trực tiếp khôi phục thương thể, bản thể Giang Khải bị thương nặng, hạn mức thể lực cao nhất của hắn đã kém ra tít tắp lúc toàn trạng thái.

Mọi người như gặp kẻ địch mạnh, vẻ mặt cẩn thận vây quanh.

Giang Khải hơi híp mắt lại.

Cường độ của khu vực công cộng vẫn vượt xa khỏi dự tính của mình, đặc biệt là những cường giả kia đều có lực chiến đấu khá mạnh.

Một mình hắn thật sự vẫn không có cách nào lấy một địch trăm.

Nhưng họa vô đơn chí, đúng lúc này đằng xa lại có một đội ngũ 60, 70 người chạy đến.

“Kate, chính là hắn giết đám người Hockman!”

Những người kia nhanh chóng tụ tập với kẻ địch còn lại!

Giang Khải hơi híp mặt lại, trong những người này chắc có mấy người thực lực không tầm thường, dù so ra kém ba người Hockman nhưng cũng không kém quá xa.

Nhất là người tên Kate kia chắc là dẫn đội của bọn họ, ánh mắt sắc bén, thân hình vững vàng, cho người ta một loại cảm giác áp lực mạnh mẽ, thực lực không thể khinh thường.

70, 80 người lập tức bao vây Giang Khải.
Bình Luận (0)
Comment