Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 279 - Chương 279: Điều Kiện Thêm Vào

Chương 279: Điều kiện thêm vào Chương 279: Điều kiện thêm vào

Hắn ta cũng không dám chạy loạn khắp nơi, chỉ đứng bên cạnh cửa đăng nhập, thỉnh thoảng còn mỉm cười thân thiện với binh lính tuần tra đối giận.

“Vị đại ca kia, vất vả rồi.”

“Vị đại ca kia, nghỉ ngơi chút đi, gần đây chúng ta không có kế hoạch tiến công, về điểm này thì ta có thể lấy tính mạng ra đảm bảo!”

“Vị đại ca kia, chẳng trách chúng ta lại thất bại, nhìn khí thế của các ngươi thật sự không tầm thường!”

“Ôi chao, thật sự là một đội Cương thiết chi sư đánh đâu thắng đó! Bội phục, bội phục…”

Lữ Đại Xuyên không nhịn được nhìn thoáng qua, “Bảo tên kia im miệng, ồn ào quá!”

Không lâu sau, Truyền tống trận lại sáng lên.

Lại có một tên nam tử Châu Á căng thẳng nhìn thủ quân xung quanh.

“Ây… Xin hỏi vị nào là chỉ huy của quý phương, ta, ta là Kim Taeyeon đến từ nước H, ta đại diện nước H hy vọng đàm phán hòa bình với quý phương.”

Một tên binh lính không nhịn được nói, “Nước H? Đây là phản đồ?”

Kim Taeyeon vội vàng nói, “Đại ca đừng nói như vậy, chúng ta cũng bị tình thế bắt buộc! Chúng ta đã biết sai, chỉ mong quý phương có thể cho chúng ta một cơ hội sửa đổi làm lại cuộc đời.”

“Đại ca, làm phiền thông báo một tiếng, lần này chúng ta thành tâm đến đàm phán hòa bình, các ngươi muốn điều kiện gì, chúng ta nhất định cố gắng thỏa mãn.”

Trên mặt tên binh sĩ kia đầy vẻ khinh thường, “Trở mặt nhanh thật, nếu các ngươi kiên trì với chúng ta đến cuối cùng, vậy sẽ rơi vào tình trạng ngày hôm nay sao? Trong ngoài đều không phải người.”

“Vâng vâng vâng, đại ca dạy phải.”

“Việc thông báo phải chờ một chút, ngươi đứng bên cạnh sứ giả Đảo quốc đi, không gọi thì ngươi không được chạy loạn khắp nơi!”

“Được rồi, được rồi!” Kim Taeyeon đi chậm rãi đến bên cạnh Matsumoto Yoshida.

Hai người vừa gặp mặt lại thấy ngứa mắt nhau.

“Nước H các ngươi thật sự có tiền. Lần trước vừa mua danh ngạch dự thi, lần này lại muốn mua lần nữa?” Yoshida hừ lạnh một tiếng.

Kim Taeyeon cũng không yếu thế chút nào, “Hừ, Đảo quốc các ngươi có tư cách gì nói chúng ta, không phải tên Onoda Juro kia cũng bị người chơi Hoa Hạ miểu sát sao? Nếu không phải vì các ngươi quá vô dụng, sao đến mức chiến bại!”

“Ngươi nói cái gì!”

“Ta nói Đảo quốc các ngươi vô dụng!”

Đột nhiên, một tên binh lính giận quát, “Hai người các ngươi đều im lặng cho ta, còn cãi cọ nữa thì cút về!”

Hai người vội vàng mỉm cười thân thiện nói, “Vâng vâng vâng, đại ca nói cái gì chính là cái đó, tiểu độ không dám lớn tiếng ồn ào nữa.”

Người đến đàm phán càng ngày càng nhiều, những sứ giả này xếp thành một đội, ngay ngắn trật tự bên cạnh cửa đăng nhập.

Sau khi Giang Khải ngủ một giấc thật ngon, tỉnh lại đã thấy Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ nhìn mình chằm chằm.

Giang Khải sợ đến mức suýt thì nhảy dựng lực, “ĐM, hai người các ngươi làm gì? Trong lúc ta ngủ, các ngươi vẫn nhìn ta như vậy?”

“Hai ngày trước thấy ngươi quá mệt mỏi nên không làm phiền ngươi, bây giờ ngươi đã khôi phục thì hai chúng ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi!”

“Khải đội, có phải ngươi vẫn không coi chúng ta là người một nhà không!” Lão Hồ lắc đầu, “Ngươi nói xem, vì sao ngươi đến một mình mà không gọi chúng ta!”

Nguyễn Ngữ cũng thở dài một hơi, “Chúng ta bằng lòng lên núi đao xuống biển lửa với ngươi, kết quả ngươi online cũng không nói cho chúng ta biết!”

“Không phải, hành động lần này quá nguy hiểm.” Giang Khải nói, “Tình huống khác thì ta còn có thể bảo vệ các ngươi, nhưng nơi này cao thủ đông đảo chỉ hơi mất tập trung là hai người các ngươi sẽ ngoẻo.”

Đôi mắt Nguyễn Ngữ đột nhiên sáng ngời, hắn ta đắc ý nhìn về phía Hồ Ngôn, “Ta đã nói mà, Khải đội lo lắng cho chúng ta!”

Giang Khải mỉm cười lắc đầu, hai người này vì mình không dẫn theo bọn họ nên không vui…

“Chức nghiệp của ta là Dân cờ bạc, nhị giai là Lừa gạt sư!” Giang Khải đột nhiên nói, “Lần này đã rõ chưa, ta rất tin tưởng các ngươi! Nhưng đừng nói chuyện này ra ngoài, kẻ thù của ta cũng rất nhiều!”

Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ trợn to mắt, cuối cùng Khải đội đã nói cho bọn họ biết chức nghiệp thật của mình.

“Khải đội, ta cũng nói cho ngươi một bí mật!” Hồ Ngôn vô cùng thần bí nói, “Ta và Đông Ly… Sau khi cái kia chẳng những thuộc tính cơ sở của bản thể đều tăng lên 15%, hơn nữa ta phát hiện ta lấy được một hạng thiên phú mới.”

“Thiên phú gọi là Chưởng khống chi lực có thể khống chế đủ loại nguyên tố tự nhiên! Nhưng hiện tại còn chưa cách nào làm đến việc hoàn toàn khống chế, chỉ có thể ảnh hưởng một chút.”

Giang Khải trợn to mắt, “Chẳng trách ngày đó ta cảm thấy ngươi đang khống chế phương hướng nước chảy! Thiên phú này của ngươi khá mạnh!”

“Đông Ly còn tỷ tỷ hoặc là muội muội gì không?” Nguyễn Ngữ vội vàng hỏi.

Hồ Ngôn trợn mắt liếc Nguyễn Ngữ, sau đó dùng một loại ánh mắt sùng kính nhìn ra bên ngoài lều, “Đông Ly chỉ có một, thiên hạ khó có khả năng có nữ nhân nào giống nàng.”

“Đó là hồ ly tinh!” Nguyễn Ngữ vô tình cắt ngang lão Hồ, sau đó nói với Giang Khải, “Khải đội, cái đó, có thể cho ta mượn ít tiền không?”

“Vay tiền?” Giang Khải nhíu mày.
Bình Luận (0)
Comment