Chương 280: Điều kiện thêm vào (2)
Chương 280: Điều kiện thêm vào (2)
Nguyễn Ngữ gãi đầu, “Ta nhìn chúng một bản kiếm kỹ nhưng giá cả quá cao, vốn dĩ ta cung cấp một số rượu tự ủ cho quân đội có thể kiếm lời một chút, tích lũy một đoạn thời gian cũng đủ nhưng ta sợ bị người khác mua đi.”
“Hiện tại chức nghiệp Tửu quỷ rất quý hiếm, loại kiếm kỹ có thể phối hợp với thiên phú Tửu quỷ này, e rằng sẽ bị người khác cướp trước một bước.” Nguyễn Ngữ bất đắc dĩ nói.
“Bao nhiêu tiền?” Giang Khải hỏi.
“Khụ khụ, cần 4 triệu tinh tệ. Hiện tại đồ vật Tửu quỷ rất đắt!” Nguyễn Ngữ cũng không ngờ mình lại bị mình hại như vậy.
“4 triệu… Đã biết, ta để người quân đội phái người đưa vào!” Giang Khải nói, “Tiền à, ký sổ là được, lợi tức một tháng hai phần.”
“A, còn cần lợi tức…”
Giang Khải lý lẽ hùng hồn nói, “Lợi tức này rất thấp đấy!”
“Được được được, vậy thì hai phần.”
Lúc ba người đang nói chuyện, Viên Trụ và Tô Noãn Noãn đi đến.
“Khải, ngươi tỉnh rồi, Lữ đội tìm ngươi.”
Giang Khải gật đầu, đi ra từ trong lều vải, tiến về doanh địa của Lữ Đại Xuyên.
Lữ Đại Xuyên thấy Giang Khải từ xa lại đi tới, “Giang Khải huynh đệ! Ta vẫn muốn làm quen tử tế với ngươi, nhưng bất đắc dĩ hai ngày qua phải tổ chức phòng thủ không có thời gian.”
Giang Khải mỉm cười, đi tới, “Lữ đại ca, lần trước còn phải cảm ơn ngươi cứu được Trụ Tử và Noãn Noãn, còn có nếu không có các ngươi có lẽ ta cũng phải chết ở chỗ này.”
“Đâu có, đâu có!” Lữ Đại Xuyên vung tay lên, “Ta nói cho ngươi biết, không có ngươi thì hành động Bình Minh cũng không thành công, ngươi chính là công thần lớn nhất, chúng ta đều dính hào quang của ngươi.”
“Tới tới tới, Giang Khải huynh đệ, chúng ta ngồi đi, vừa hay có mấy việc muốn nói với ngươi.”
Sau khi Giang Khải ngồi xuống lại nhìn về phía Lữ Đại Xuyên, “Lữ đại ca nói có việc, rốt cuộc là chuyện gì?”
“Ba chuyện.” Lữ Đại Xuyên cũng không phải người thích vòng vo tam quốc, nhìn rất sảng khoái, “Thứ nhất, hiện tại những minh quân bị chúng ta đuổi đi đã nhao nhao phái ra sứ giả đi cầu hòa, hơn nữa phải mua sắm tư cách dự thi, lãnh đạo vốn không đồng ý nhưng bất đắc dĩ bọn họ thật sự cho quá nhiều!”
“Có khả năng ngươi còn chưa biết, tư nguyên trên chiến trường Thú Thần của chúng ta rất căng thẳng…”
Giang Khải nhíu mày, “Các ngươi cứ quyết định chuyện này là được, nói với ta làm gì?”
“Liên quân các quốc gia cũng đồng ý giao dịch, nhưng lãnh đạo nói nhất định phải hỏi ý kiến của ngươi một chút, ngươi có được một phiếu quyền phủ quyết.”
“A? Cái này… Ta có quyền nói chuyện lớn như vậy?” Giang Khải ngạc nhiên nói.
Lữ Đại Xuyên vừa cười vừa nói, “Vẫn là câu nói kia, không có ngươi thì kế hoạch Bình Minh không thể thành công, cục xương khó gặm nhất là ngươi gặm, nếu chúng ta không cân nhắc cảm nhận của ngươi, bọn họ nói đàm phán hòa bình với chúng ta là đàm phán hòa bình, chẳng phải khiến ngươi lạnh lòng sao.”
Giang Khải vội vàng xua tay, “Không khoa trương như vậy, các ngươi cứ quyết định chuyện này, quốc gia có tầm nhìn của quốc gia, ta tin tưởng các ngươi sẽ cân nhắc tốt lợi và hại.”
Lữ Đại Xuyên thưởng thức gật đầu, “Được, vậy ta nói chuyện thứ hai, đây là danh sách bồi thường của các quốc gia, đều là tư nguyên và tài liệu cần dùng đến trên chiến trường Thú Thần, những quốc gia này đều lỗ lớn, ha ha ha, Giang Khải huynh đệ ngươi xem một chút…”
“Đây là đồ cần dùng trên chiến trường Thú Thần, ta cũng xem không hiểu nên không xem. Lữ đại ca, chuyện thứ ba là gì?”
“Chuyện thứ ba, Vệ Ưng Vệ tướng quân nói hắn bằng lòng cho ngươi mượn Viên Trụ và Tô Noãn Noãn, cũng nhờ ngươi đại diện quân đội Hoa Hạ tham gia thi đấu tranh bá toàn cầu.”
“Nếu có cơ hội lấy được thứ hạng, cũng lấy được phần thưởng từ khu vực thất lạc, dựa theo tỉ lệ phân chia bốn sáu, ngươi sáu quân đội bốn, không biết ngươi có bằng lòng không.”
“Bốn sáu…” Giang Khải cau mày.
Lữ Đại Xuyên vội vàng giải thích, “Cái đó, Giang Khải huynh đệ, ta biết ngươi đang suy nghĩ có phải chia ít hay không nhưng ta nói riêng với ngươi, loại thi đấu cấp bậc thi đấu tranh bá toàn cầu này, chỉ có quân đội mới có tư cách đại diện quốc gia.”
“Ta cũng không lừa ngươi, ngươi có thể đi xem đội ngũ của quốc gia khác đều là người quân đội. Ngươi suy nghĩ một chút, nếu tư nhân có thể tham gia, vậy không phải toàn bộ khu vực công cộng đều lộn xộn sao.”
“Dù sao quân đội chúng ta còn cần chống cự Thú Thần, chỉ là đối phó Thú Thần, bảo vệ một một thành thị tập trung, cũng không biết phải tiêu hao bao nhiêu tư nguyên.”
Giang Khải suy nghĩ, Lữ Đại Xuyên nói cũng có lý.
Hắn từng đến thành thị số 041, cũng đã thấy người trong Chiến Thần điện giao thủ với Thú Thần, quân đội phải bảo vệ toàn bộ Hoa Hạ, tất nhiên bọn họ cũng cần thu hoạch được càng nhiều tài nguyên hơn từ Quỷ Tinh.
Huống chi, có thể chiếm lĩnh khu vực công cộng cũng không phải công lao của một mình hắn.
Chu Viễn, Vương Lôi, Lý Bưu, Hứa Phi, Trần Nguyệt Linh, Lữ Đại Xuyên đều không thể bỏ qua công lao của bọn họ.
Còn có 400 chiến sĩ chiến tử trước đó!