Chương 290: Đoàn diệt (2)
Chương 290: Đoàn diệt (2)
Chức nghiệp Thích khách là chức nghiệp đặc thù của một vài quốc gia khu vực Đông Âu, thân pháp linh hoạt, am hiểu đánh cận thân, cũng am hiểu ám sát.
Hồ Ngôn cười lạnh một tiếng, “Quan tâm ngươi là Thích khách gì, ở trong mưa ta là thần!”
“Thủy mạn kim sơn!” Hồ Ngôn khẽ quát một tiếng.
Đột nhiên, nước mưa bên cạnh Jessica và Robert như bị một cơn gió mạnh lay động, lập tức thay đổi phương hướng!
Những quả cầu thủy tinh màu xanh đó thay đổi phương hướng theo gió.
Robert và Jessica hoàn toàn không ngờ Hồ Ngôn còn có thể khống chế mưa rơi, căn bản không kịp né tránh.
Rất nhiều quả cầu màu xanh trực tiếp đâm vào trên người, trên mặt hai người.
Trong nháy mắt quả cầu xanh vỡ tan, chất lỏng sềnh sệch màu xanh sẫm lập tức bò lên trên thân hai người, dung hợp với nhau!
Trong cơn mưa to, kịch độc Lục thủy quỷ lập tức có hiệu lực, từng đoàn chất lỏng màu xanh biếc điên cuồng vặn vẹo trên thân hai người như dưới thứ sền sệt màu xanh này nhốt từng con dã thú điên cuồng, đang điên cuồng xé kéo thân thể của bọn họ.
Robert và Jessica lập tức hét thảm một tiếng.
Đặc biệt là Jessica che mặt của mình, tan nát cõi lòng kêu thảm, “Mặt của ta, mặt của ta!”
Mười giây ngắn ngủi, Lục thủy quỷ đã ăn mòn hai người gần như không còn!
Cùng lúc đó, sau khi Viên Trụ đánh giết Simon Saier, dùng một kiếm giải quyết Boris từ sau lưng.
Điều đáng nhắc đến là, lúc này ngoại giáp, nội giáp, áo lót của Boris đều bị Nguyễn Ngữ cởi ra…
Nguyễn Ngữ nhìn đầu kiếm chọc đến trước ngực Boris, lao đến trước mắt Boris, tay trái run rẩy nhẹ vỗ về khuôn mặt hoảng sợ của hắn ta.
Hắn ta cực kỳ bi thương nhìn Boris cả người run lẩy bẩy, lúc này thứ trượt xuống trên mặt Nguyễn Ngữ không biết là nước mưa hay nước mắt.
“Bé ngoan của ta… Vì sao lại vậy! Không!
“Là ngươi! Lại là ngươi! Tại sao phải giết bé ngoan của ta!”
“Viên mỗ ta là Chiến Thần đệ nhất thiên hạ thì phải giết hết kẻ địch, có vấn đề không!” Viên Trụ đứng thẳng eo, lý lẽ hùng hồn nói.
Tô Noãn Noãn và Hồ Ngôn đỡ trán, đây không phải lần đầu tiên bọn họ thấy cảnh tượng như vậy, nhưng cho đến bây giờ vẫn có cảm giác không nỡ nhìn thẳng.
Viên Trụ và Nguyễn Ngữ chỉ lo giết người, hoặc là cởi quần áo giúp đối thủ, không phát hiện xác Simon Saier và Boris đã biến mất.
Thân thể Jessica và Robert lại đã mục nát dưới Lục thủy quỷ.
Nhưng sau khi bốn người chết, nguyên tại chỗ xuất hiện một tấm thẻ màu trắng, lơ lửng ở vị trí cách mặt đất 1m.
“Là thẻ cứu rỗi!”
Tô Noãn Noãn và Hồ Ngôn vội vàng thu hồi bốn tấm thẻ cứu rỗi, sau đó vừa tìm được người bị giam cầm gọi là “Tom”.
“Chiến Thần hàng đầu, bên này còn có kẻ địch!” Hồ Ngôn hô lên một câu.
“Đến rồi!” Viên Trụ không cần nghĩ ngợi, lập tức bỏ lại Nguyễn Ngữ xông đến, một kiếm chấm dứt Tom.
Tom đáng thương trơ mắt nhìn tiểu đội đoàn diệt, sau cùng tùy ý để Viên Trụ đánh giết mình, từ đầu đến cuối không có bất kỳ phản ứng nào…
Tên này lại rơi ra hai tấm thẻ cứu rỗi.
Hồ Ngôn nhớ lại một chút, trước đó hình như đám người Simon có được một tấm thẻ cứu rỗi, xem ra đặt ở chỗ của Tom, Viên Trụ giết Tom trực tiếp lấy được hai tấm thẻ cứu rỗi.
“Ha ha, sáu tấm rồi! Chúng ta chỉ cần tìm được Khải đội là có thể cứu hắn!” Hồ Ngôn kích động nói.
Noãn Noãn đi tới, thuận tay phun ra phun sương phòng sói vào mặt Nguyễn Ngữ đang cực kỳ bi thương, Nguyễn Ngữ lập tức ngất đi.
Noãn Noãn đi đến trước mặt Hồ Ngôn và Viên Trụ, cau mày nói, “Vấn đề là, nơi này lớn như vậy sao chúng ta tìm được một Giang Khải không thể động đậy?”
…
Thi đấu tranh bá toàn cầu đã bắt đầu gần hai giờ.
Quân khu Giang Trung thành, trong văn phòng Vệ Ưng, hiện tại bọn họ đang thông qua thiết bị video do công ty Sang Thế Kỷ cung cấp, khóa chặt vị trí của ba tiểu đội Hoa Hạ.
“Tướng quân, tình huống của tiểu đội Sơn Hà là Lữ Đại Xuyên đã tìm được người bị giam cầm, nhưng trong lúc tranh đoạt thẻ cứu rỗi đã tổn thất hai đội viên, hiện tại chỉ có ba người.”
“Tình huống của tiểu đội Hồng Sắc khá tệ, người bị giam cầm đã bị người khác tìm ra đánh giết trước một bước, tiểu đội của bọn họ còn chưa kịp tập kết toàn bộ đội viên, có hai tên đội viên gặp phải những tiểu đội khác đã hy sinh, trung đội trưởng Tả Khánh của bọn họ bị ba người vây giết, hiện tại tiểu đội Hồng Sắc chỉ còn lại hai thành viên.”
Vệ Ưng gật đầu, “Hỏa Thần đâu.”
“Tạm thời Hỏa Thần chưa giảm quân số, chỉ là… Hiện tại bọn họ vẫn chưa tìm được Giang Khải, chúng ta cũng không phát hiện Giang Khải ở trong video.”
Vệ Ưng nhíu mày nói, “Giang Khải không tử vong logout, nói rõ hắn còn sống nhưng hắn là người bị giam cầm trong tiểu đội Hỏa Thần, tình cảnh vô cùng nguy hiểm, nếu đám người Viên Trụ vẫn không tìm thấy Giang Khải, đến lúc đó dù những tiểu đội khác không tìm được hắn, hắn cũng bị dã thú đánh giết.”
Đúng vào lúc này, Tô Lam Lam đột nhiên nói, “Tướng quân, nơi này thật kỳ quái.”