Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 298 - Chương 298: Con Lười

Chương 298: Con lười Chương 298: Con lười

“Lấy máu!” Kura Nosuke thản nhiên nói một câu, trên Võ sĩ đao của hắn ta đột nhiên bắn ra gai ngược có to có nhỏ, hung hăng khuấy đảo nội tại của Lữ Đại Xuyên!

Lữ Đại Xuyên cắn chặt hàm răng, hai đầu gối quỳ xuống đất.

“Còn có gì muốn nói không?” Tay Kura Nosuke chuyển động chuôi đao, từ tốn nói.

Vẻ mặt Lữ Đại Xuyên dữ tợn, cố nén đau đớn, há miệng, rất nhiều máu tươi tuôn ra từ trong miệng hắn ta.

Trong cổ họng hắn ta phát ra tiếng òng ọc, một lát sau dùng chút sức lực cuối cùng nói, “Nói với Giang Khải, phải lấy thứ hạng trong thi đấu tranh bá vì Hoa Hạ!”

Nói xong, Lữ Đại Xuyên mới ngã xuống đất.

Hốc mắt Hoa Thiên Thần ẩm ướt, đây cũng là quân nhân Hoa Hạ, cho dù trước khi chết trong lòng cũng chỉ có quyết tâm bảo vệ Hoa Hạ.

Kura Nosuke rút ra trường đao, gai ngược lùi về, lấy khăn tay lau vết máu.

“Hừ, e rằng Giang Khải không có cách nào hoàn thành nguyện vọng này giúp ngươi.”

“Giang Khải đang ở phía trước! Chúng ta đi!”

Cường độ của Kura Nosuke đã vượt chỉ tiêu!

Đây là suy nghĩ đầu tiên trong lòng tất cả người quan sát trận chiến của Kura Nosuke và Lữ Đại Xuyên.

Điền Phong thở ra một hơi vẫn luôn kìm nén, do dự một lát, sau khi tâm trạng của mình ổn định hơn mới nói, “Bên Đảo quốc vẫn luôn giữ kín về thiên phú Chuyển sinh này, chỉ biết đây là thiên phú rất hiếm xuất hiện nhưng đánh giá cấp bậc do Kim Sắc La Bàn đưa ra là thiên phú thần cấp!”

Hoa Thiên Thần hơi híp mắt lại, “Lấy sự quan sát của ta, Kura Nosuke vẫn còn thiên phú mạnh mẽ, nếu không Đại Xuyên không có khả năng dễ dàng thất bại như vậy.”

Điền Phong cũng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

“Mặc dù tiểu đội Sơn Hà không lấy được top ba lúc tuyển chọn nhưng thực lực cá nhân của Đại Xuyên rất xuất chúng, lúc trước đánh giá cấp bậc tiềm lực cũng là cấp S, hạn mức cao nhất không bằng cấp SS của Trụ Tử nhưng hắn ổn định hơn! Kura Nosuke này có thể nhẹ nhàng chiến thắng Đại Xuyên như thế, đoán chừng đã đạt đến cấp SSS!”

“Cấp SSS… Đặt ở Hoa Hạ chúng ta, mấy năm cũng chưa chắc có một người. Không có gì bất ngờ xảy ra, chắc đây là tuyển thủ có thực lực mạnh nhất trong lần thi đấu tranh bá này!”

Sơn Hà đoàn diệt, Hồng Sắc chỉ còn lại hai người, hiện tại Kura Nosuke lại muốn đi tìm Giang Khải… Tỷ lệ chiến thắng của tiểu đội Hoa Hạ càng ngày càng thấp.



Năm người tiểu đội Liệp Sát nghỉ ngơi một chút, một tên đội viên lại xác định vị trí của Giang Khải.

“Giang Khải còn đang di chuyển vào trong vùng thi đấu, tốc độ di chuyển không nhanh.”

Một tên đội viên khác hừ lạnh một tiếng, “Nghe nói tiểu đội Hỏa Thần của Giang Khải từng lấy được giải quán quân thi đấu chiến đội nhị giai ở thành thị cấp thành chính của bọn họ, không biết có thể chống đỡ được mấy hiệp trong tay Kura Nosuke.”

“Ngoại trừ Giang Khải kia, có lẽ những người khác sống không quá ba chiêu.”

Mấy tên đội viên đang bàn tán, là nhân vật chính trong lần bàn tán này, Kura Nosuke lại không quan tâm bọn họ đang bàn tán cái gì, chỉ ngồi một mình trên tảng đá nhẹ vỗ về trường đao trong tay.

Bàn luận thực lực với những đồng đội này chỉ khiến hắn ta thấy lãng phí thời gian.

Đồng đội, thậm chí quân đội Đảo quốc đã không thật sự hiểu rõ năng lực của mình, thảo luận với bọn họ không khác gì đàn gảy tai trâu.

Một lát sau, Kura Nosuke đứng lên, “Đi.”

Những người khác lập tức thu thập đồ vật, tiếp tục đi về phía mục tiêu.

Đi khoảng hai ba dặm, bọn họ thấy chỗ cách đó không xa, ngoài ra còn có một đội ngũ châu Á xuất hiện ở vị trí cách ba bốn trăm mét bên cánh phải của tiểu đội Liệp Sát.

“Là tiểu đội Thái Cực của nước H.” Có người nói bên tai Kura Nosuke.

Ánh mắt Kura Nosuke nhìn thoáng qua, hừ lạnh một tiếng.

Một tên đội viên cười lạnh một tiếng, nói, “Lần này nước H vì thu hoạch được tư cách dự thi mà làm đến trong ngoài không phải người, nghe nói trên hội nghĩ đồng mình đại diện nước H thề chặn giết Giang Khải, dùng hắn để lấy lại danh tiếng cho nước H!”

“Chỉ với chút thực lực này của bọn họ, đâu đến lượt bọn họ?

“Đừng nói nữa, bọn họ đi tới.”

Dù thành viên tiểu đội Liệp Sát coi thường tiểu đội Thái Cực nhưng lúc tiểu đội Thái Cực đến đây tập hợp, bọn họ cũng không từ chối.

“Ta là Park Xing Ji đội trưởng tiểu đội Thái Cực, cũng đến giết Giang Khải. Dựa theo hiệp nghị đồng minh, trong quá trình đánh giết Giang Khải, chúng ta không được tự giết lẫn nhau.”

Kura Nosuke không để ý đến Park Xing Ji, tiếp tục đi đường.

Park Xing Ji hơi híp mắt lại, Kura Nosuke này quá không coi ai ra gì, nếu không có hiệp nghị e rằng hiện tại hắn ta đã giết Kura Nosuke.

Giữa nước đồng minh tồn tại một loại hiệp nghị nào đó, lập trường của bọn họ tạm thời nhất trí trong chuyện đánh giết Giang Khải này.

Theo bọn họ càng ngày càng đến gần vị trí của Giang Khải, cũng gặp phải càng nhiều đội ngũ đồng minh đến săn giết.

Từng nhánh đội ngũ tụ hợp với tiểu đội Liệp Sát, sau cùng lại tụ hợp thành một đại đội 70 người!
Bình Luận (0)
Comment