Chương 310: Sân thi đấu
Chương 310: Sân thi đấu
Vừa nói xong, Hồ Ngôn đột nhiên cảm thấy cả người đau đớn, cây trường đao cắm trên người đột nhiên bắn ra vô số gai ngược, tự động rút ra từ vết thương mang theo vô số huyết nhục.
Sau khi trường đao rút ra khỏi thân thể Hồ Ngôn, lại bắn về phía không gian bên cạnh Noãn Noãn.
Kura Nosuke đột nhiên xuất hiện, bắt lấy chuôi Thị Huyết đao, khẽ quát một tiếng, “Thuấn ảnh vô địch trảm!”
Thuộc tính của Tô Noãn Noãn kém hơn Hồ Ngôn rất nhiều, càng không có cách nào né tránh một kích này của Hồ Ngôn.
Thấy lưỡi đao đã đến gần phần gáy Tô Noãn Noãn, Giang Khải giận quát một tiếng, “Sân thi đấu!”
Trong nháy mắt, cả người Kura Nosuke không cách nào động đậy, đã thấy Thị Huyết đao sắp chạm đến phần gáy trắng như tuyết của Tô Noãn Noãn nhưng lại không có cách nào tiến thêm nửa phần!
Một giây sau, thân thể Kura Nosuke bị một luồng lực lượng thần bí kéo thẳng về phía sau.
Cùng lúc đó, Giang Khải cũng bị luồng lực lượng thần bí này kéo đến trước mặt Kura Nosuke.
Hai người cách nhau bảy tám mét, rìa ngoài cách đó hai mét dâng lên một lồng khí trong suốt, ngay cả con rết mặt người cỡ lớn vừa đuổi giết Giang Khải đụng vào phía trên cũng không hề động đậy tí nào.
Con Ngô công quái này chỉ có thể bò trên tường ngoài của lồng ánh sáng, đổi một mục tiêu khác.
Willis vẫn luôn trốn sau lưng Guillian, dù có người đánh lén hắn ta khiến hắn ta hoảng hốt chửi mắng là cặn bã lại luôn có thể né tránh.
Lúc này, hắn ta thấy Giang Khải và Kura Nosuke đồng thời bị bao bọc trong lồng ánh sáng, khóe miệng xuất hiện nụ cười.
“Cuối cùng hai người các ngươi đã gặp mặt? Nhanh chóng phân ra cao thấp đi, nếu không nhiều Boss như vậy, ta cũng không chống đỡ được… Ôi, Grey, có người muốn giết ta, nhanh bảo vệ ta!”
Kura Nosuke bị thẻ sân thi đấu của Giang Khải kéo đi, Tô Noãn Noãn vội vàng đỡ Hồ Ngôn đã ngã xuống.
“Hồ đại ca!” Tô Noãn Noãn đỏ cả mắt, “Ngươi đừng nhúc nhích, ta chữa trị giúp ngươi!”
Hồ Ngôn yếu ớt nói, “Tốc độ của tên kia quá nhanh, ta lại không kịp phản ứng… Noãn Noãn, đừng cứu ta, giữ lại thể lực giúp đám người Khải đội.
“Bảo vệ bản thân, ngươi là Y giả nhân tâm có thể là át chủ bài sau cùng của chúng ta, đừng lãng phí ở trên người ta.”
Thấy Tô Noãn Noãn không đồng ý, Hồ Ngôn mỉm cười, “Noãn Noãn, ngươi là một nữ hài thông minh, ta tin tưởng ngươi sẽ đưa ra quyết định chính xác nhất.”
Tiếp theo Hồ Ngôn nhìn về phía hai bóng người trong lồng ánh sáng, nở một nụ cười vui vẻ, “Ít nhất, chúng ta đã ép tên kia dùng một kỹ năng giữ mạng… Có Khải đội ở đây, ta luôn thấy được… Hy vọng…”
Tiếp theo Hồ Ngôn không nói thêm gì nữa, đôi mắt hắn ta cũng biến thành tối tăm, đôi tay dính đầy máu tươi yếu ớt rủ xuống.
Tô Noãn Noãn mím chặt môi, đang muốn vuốt mắt Hồ Ngôn để nhắm lại.
Đúng vào lúc này, nàng phát hiện trước ngực Hồ Ngôn có một đoàn ánh sáng nhạt sáng lên nhưng chẳng mấy chốc đã biến mất không thấy gì nữa.
Lúc này Hồ Ngôn đã tắt thở, thân thể của hắn ta cũng đang biến mất…
“Hồ đại ca!” Tô Noãn Noãn đứng lên, vành mắt đỏ bừng.
“Giết Thầy lang kia!” Một tên Thánh kỵ sĩ gọi đồng bạn, không thể nghi ngờ hiện tại Tô Noãn Noãn là người có lực chiến đấu yếu nhất ở đây.
Ngay lúc hai người giết đến trước mặt Tô Noãn Noãn, đột nhiên có hai bóng người lao ra từ bên cạnh.
“Lực bạt sơn hề!” Một tia sáng trắng hung hăng chém xuống.
Hai tên Thánh kỵ sĩ đồng thời giơ chiến chùy lên, ngăn lại một đao kia.
Nhưng hai tên Thánh kỵ sĩ đồng thời ra sức, lại bị một người một đao này đánh lui!
Lữ Sùng che ở trước mặt Tô Noãn Noãn, lạnh lùng nhìn kẻ địch, “Muốn giết nàng phải giết chúng ta trước!”
“Lập Quốc, ta ngăn cản hai người bọn họ, ngươi bảo vệ Tô Noãn Noãn!” Lữ Sùng khẽ quát một tiếng!
“Đã rõ!” Hạ Lập Quốc đứng bên cạnh Tô Noãn Noãn, hắn ta nhìn thoáng qua đôi mắt đong đầy nước mắt của Noãn Noãn.
“Noãn Noãn, đây không phải lúc đau lòng.” Hạ Lập Quốc nói.
Tô Noãn Noãn gật đầu thật mạnh, “Ta biết!”
Hạ Lập Quốc đang muốn nói gì đó, ánh mắt hắn ta nhìn thoáng qua thấy một bóng đỏ che khuất bầu trời đánh về phía hai người.
“Là Boss Huyết thủ! Đi theo ta!” Nói xong, Hạ Lập Quốc dẫn theo Tô Noãn Noãn nhanh chóng di chuyển.
…
So với tình huống vô cùng hỗn loạn và ồn ào ở bên ngoài, trong sân đâu nhỏ hẹp lại đặc biệt yên tĩnh.
Tiếng động bên ngoài không có cách nào tiến vào trong sân đấu.
Lúc này, hai người đều nhìn chằm chằm đối phương không nói một câu nào.
Giữa bọn họ đã không cần nói thêm gì nữa, lúc này hai người chỉ có một suy nghĩ là giết chết đối phương!
Một thanh Cửu kiếp truy mệnh trong tay Giang Khải hơi bùng lên một đám lửa.
Một tay của Kura Nosuke nắm chặt chuôi đao bên hông, ánh mắt nhìn chằm chằm Giang Khải!
Đột nhiên, Giang Khải hành động trước.
“Chết cho ta! Thời gian dân cờ bạc! Quỷ thủ phi bài!”
Hắn biết tốc độ của Kura Nosuke hơn xa mình, thân pháp cực kỳ quỷ dị, vậy một khi ra tay sẽ không giữ lại một chút nào!
Mười bảy thanh phi đao nhanh chóng bắn về phía Kura Nosuke.