Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 317 - Chương 317: Bức Thư Thần Bí

Chương 317: Bức thư thần bí Chương 317: Bức thư thần bí

Giang Khải quay đầu lại, cau mày nhìn về phía Nguyễn Ngữ, “Loại người chúng ta? Chúng ta là loại người nào? Ngươi nói rõ ràng cho ta!”



Đám người Giang Khải trở về trụ sở Chủ Thần công hội, ba người ngồi trong đình bên bờ sông.

Viên Trụ và Nguyễn Ngữ vây quanh Giang Khải, nhìn Giang Khải xé bức thư ra.

Nhưng Giang Khải lại phát hiện hắn không có cách nào phá hỏng phần sáp trên bức thư.

Ở rìa bức thư cũng bị một tầng lực lượng kỳ quái bao bọc, không cách nào phá hoại.

“Xảy ra chuyện gì…” Giang Khải không hiểu ra sao.

Nguyễn Ngữ cầm lấy bức thứ, tự tin nghiên cứu một chút, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó nói, “Ta nghe nói châu Âu có một loại chức nghiệp gọi là Luyện kim thuật sư, bọn họ luyện chế ra một vài đạo cụ có được ma lực kỳ lạ. Rất có thể bức thư này thêm một loại phong ấn nào đó.”

Giang Khải tỏ ra khinh thường, “Willis kia cho ta bức thư này làm gì!”

Nguyễn Ngữ nhíu mày nói, “Có lẽ cần một món đồ nào đó mới có thể mở ra bức thư này.”

“Hoa văn trên sáp chắc là manh mối.”

Giang Khải đỡ trán, “ĐM, ta ghét nhất đoán! Được rồi, mặc kệ, dù sao ta cũng không muốn gặp tên kia nữa.”

Viên Trụ nói, “Thật ra tiểu đội Điếu Ngư kia rất kỳ quái… Ta nhớ là bọn họ dẫn Kura Nosuke đến.”

Giang Khải gật đầu, “Ta cũng cảm thấy tên kia hơi kỳ quái, hắn nhắc đến việc liên quan với thi đấu tranh bá trung cấp, nghe cứ như hắn hiểu rất rõ mọi chuyện…” Suy nghĩ, Giang Khải lại lắc đầu, “Được rồi, mặc kệ đi, trên đời này có quá nhiều chức nghiệp kỳ quái, thiên phú kỳ quái càng nhiều hơn.”

“Lần này coi như ta đã được biết đến, cao thủ ở các quốc gia càng nhiều hơn sự tưởng tượng của chúng ta!”

Nói xong, Giang Khải nhìn lá thư này một chút, có cảm giác muốn vứt đi nhưng suy nghĩ một chút hắn vẫn giữ lại lá thư này.

Đúng vào lúc này, màn hình công cộng của công hội đột nhiên phát sáng, có người đến thăm.

“Lộ đại ca?” Giang Khải nói, “Mở cửa đi.”

Sau khi Lộ Tuấn đi vào trong sân thấy ba người Giang Khải, bước nhanh đến, “Giang Khải!”

Đám người Giang Khải cũng đi ra đón.

“Lộ đại ca, sao ngươi lại đến đây?”

“Sao ta lại đến đây? Ngươi biết có bao nhiêu người đang chờ ngươi ở Thái Bình sơn đạo không? Truyền tống trận kia lại đưa ngươi về thành chính, nếu không phải tìm đến Trụ Tử ta cũng không biết tiểu tử ngươi lại quay về công hội.”

Giang Khải gãi đầu, xấu hổ nói, “Lộ đại ca, ta không thích có nhiều người nhìn ta như vậy…”

Lộ Tuấn cười nói, “Ngươi không gặp những người khác thì thôi đi, ngươi cũng không gặp tướng quân sao?”

“Lão Vệ cũng đến?”

“Không chỉ hắn, còn có Hoa Thiên Thần tướng quân, Điền Phong tướng quân bên Chiến Thần điện, bọn họ đặc biệt chạy từ Hoa Hạ thành đến thành chính số 18 chúng ta, bây giờ còn đang chờ ngươi ở Thái Bình sơn đạo.”

Giang Khải hơi lúng túng, “Ta cũng không quen bọn họ, Lộ đại ca, ta có chứng sợ xã giao.”

Lộ Tuấn cũng tức đen cả mặt, “Chứng sợ xã giao? Sao ta không nhìn ra! Ngươi sợ bọn họ kéo người đến Chiến Thần điện?”

“Ta còn không biết ngươi sao? Ngay từ đầu ngươi sợ quân đội biết chức nghiệp mới của ngươi, giữa chừng từ bỏ ngươi, hiện tại ngươi sợ quân đội thu tiền của ngươi.”

Giang Khải lập tức cãi lại, “Lộ đại ca, có tiền hay không đều là chuyện nhỏ, con người của ta không quan tâm tiền, ta chỉ không muốn rời khỏi ca ca và muội muội của ta.”

Nguyễn Ngữ đứng bên cạnh nói thầm, “Lần trước cho ta mượn 4 triệu tinh tệ còn thu của ta một tháng hai phần lợi tức…”

“Ba phần!” Giang Khải quay đầu lườm Nguyễn Ngữ.

Nguyễn Ngữ lập tức sợ hãi, “Khải đội, ta sai rồi, ta sai rồi… Ngươi cũng biết tài liệu Tửu quỷ rất đắt, ngay cả tài liệu ủ rượu đều tăng lên gấp mấy chục lần, về điểm này ta thật sự không ngờ.”

“Đây còn không phải là vì ngươi.” Viên Trụ nói ra tình hình thực tế.

Lộ Tuấn mỉm cười, “Yên tâm, ngươi không muốn gia nhập quân đội, không ai có thể ép buộc ngươi.”

“Ai, thật sự không có cách nào với tiểu tử nhà ngươi, tính cách lười biếng của ngươi thật sự không thích hợp gia nhập quân đội, ta cũng có thể tưởng tượng ngươi đến đó chắc chắn là kẻ gây chuyện!”

“Hắc hắc, Lộ đại ca nói rất đúng, tính cách của ta thật sự không thích hợp gia nhập quân đội, ngươi cũng đừng nói cho bọn họ biết ta ở thành chính, ngươi cứ coi như ta đi luyện cấp, dù sao chút nữa ta cũng đi luyện cấp.”

Lộ Tuấn thở dài một hơi, “Được được, không ép ngươi nữa. Nhưng Trụ Tử phải đi theo ta, hắn phải đi theo đám người Hoa tướng quân trở về huấn luyện doanh.”

“Chờ một tháng sau, ta sẽ đưa người về cho ngươi.”

Giang Khải nhíu mày, “Ngươi để hắn đi luyện cấp với ta cũng được.”

“Không phải ta không bỏ được người, là thời gian của Trụ Tử quá gấp rút, ngoài ra Trụ Tử đã dùng ra công kích loại chân khí trong trận chiến chỉ là cường độ chưa đủ, chúng ta đặc biệt ra lệnh cho cao thủ cấp Chiến Thần tiến hành huấn luyện mang tính nhắm vào cho hắn.”
Bình Luận (0)
Comment