Chương 320: Thành viên mới (2)
Chương 320: Thành viên mới (2)
Giang Khải gật đầu, “Vậy ngươi có kỳ ngộ nào không? Nếu ngươi biết thì chia sẻ cho công hội, chúng ta sẽ cho ngươi phần thưởng điểm tích lũy, phần thưởng đạo cụ tương ứng.”
Trên cơ bản các công hội lớn đều yêu cầu như thế.
Thẩm Nghệ nhìn Giang Khải một chút, lại nhìn về phía Nguyễn Ngữ, do dự một lát.
“Hội trưởng, ta không thích quanh co lòng vòng, ta hiểu rõ có vài công hội chiếm lấy thông tin các nhân.”
“Ví dụ có người lấy được phần thưởng, chỉ cho nhà cung cấp phần thưởng ít ỏi, thậm thí thăm dò thất bại không cho một phần tiền, nhưng chỉ là một tin tức lại có thể bán được mấy trăm vạn, thậm chí còn lên đến mấy ngàn vạn liên minh tệ ở chợ đen, nhà cung cấp tin tức chỉ có thể đúng vỡ răng nuốt vào trong bụng.”
Giang Khải nghe xong, trong lòng vui vẻ.
Thẩm Nghệ đã nói như vậy, vậy nói rõ hắn ta có tin tức ở phương diện này.
Thẩm Nghệ chỉ là bảo vệ lợi ích của mình, Giang Khải cũng không cảm thấy sự lo lắng của hắn ta không hợp lý.
“Ngươi đã lựa chọn công hội chúng ta, ngươi cũng nên có chút lòng tin với chúng ta.” Giang Khải nói, “Hơn nữa, ngươi đã không bán tin tức cho chợ đen chắc chắn cũng có lo lắng ở phương diện nào đó, tin tức nằm trong tay ngươi mãi mãi chỉ là một tin tức, nhưng ở chỗ chúng ta có khả năng biến thành tài phú thật sự!”
Thẩm Nghệ từ chối cho ý kiến, “Ta gia nhập Chủ Thần công hội chủ yếu là thấy ở trong công hội của các ngươi dù không phải chức nghiệp chiến đấu cũng có cơ hội phát triển, cũng không nghĩ đến sẽ cùng hưởng tin tức của ta, hoặc là… Ít nhất phải quan sát các ngươi một đoạn thời gian mới suy nghĩ thêm về chuyện này.”
“Hội trưởng, Nguyễn bộ trưởng, nói thật với tin tức mà ta nắm giữ, lấy thực lực hiện tại của ngươi mà đưa cho các ngươi thật ra là hại các ngươi… Hay là chờ công hội phát triển lại suy nghĩ thêm đi.”
Giang Khải lắc đầu, “Ngươi cũng biết yêu cầu nhập hội của công hội chúng ta rất cao, vẫn luôn là nguyên tắc thà ít không ẩu, ngươi muốn chờ đến lúc đó không biết còn phải chờ bao lâu.”
“Vậy đi, Thẩm Nghệ, dù sao hiện tại ta cũng không việc gì, nhân viên đội ngũ cũng không đủ, mặc kệ ngươi có đưa tin tức cho ta hay không, là một thành viên của Chủ Thần chúng ta, ta dẫn ngươi đi thăng cấp đến nhị giai max cấp trước.”
“Sau đó, nếu ngươi muốn chia sẻ tin tức cho công hội, ta sẽ công khai ghi giá cả cho ngươi trước, ngươi cảm thấy phù hợp thì nói cho chúng ta biết, không thích hợp thì ngươi tự xử lý, ngươi cảm thấy thế nào.”
Thẩm Nghệ nhíu mày, “Hội trưởng, ta biết ngươi thăng cấp rất nhanh nhưng ngươi nói dẫn ta thăng cấp đến nhị giai max cấp, dù gì cũng phải hơn mấy tháng đi, vậy còn không bằng chờ công hội phát triển.”
Giang Khải mỉm cười, “Ngươi đang nói đùa sao? Hơn mấy tháng?”
“Đẳng cấp này của ngươi, ta dẫn ngươi đến nhị giai max cấp nhiều nhất mười ngày!”
“Mười… Mười ngày?”
“Hoặc là không đến mười ngày!” Giang Khải tự tin nhìn Thẩm Nghệ.
Nghe được Giang Khải chắc chắn như thế, Thẩm Nghệ đã không còn nghi ngờ, mặc quần áo đi theo Giang Khải và Nguyễn Ngữ rời khỏi thác nước.
Lúc đi cùng Giang Khải và Nguyễn Ngữ, cảm giác đầu tiên của Thẩm Nghệ là đội ngũ này hơi không bình thường.
Bọn họ căn bản không giống đi săn, lại nói mấy chuyện vụn vặt.
“Nguyễn Ngữ, ngươi nói nếu ta uống rượu của ngươi sẽ như thế nào?” Giang Khải hỏi.
“Khải đội, ngươi cũng muốn uống? Cho.” Nguyễn Ngữ không nói hai lời, trực tiếp đưa một xấp thẻ đến.
Giang Khải nhìn thẻ rượu mà Nguyễn Ngữ đưa đến một chút, theo bản năng muốn nhận nhưng lại hơi do dự.
Đây chính là thứ làm lộ ra bản tính đó!
Hắn sẽ không biến thành một người giống Nguyễn quỷ chứ, mấu chốt nhất là chẳng may bị mình thành công thì làm sao bây giờ!
Gặp được người như Đông Ly thì hắn hoàn toàn có thể chấp nhận, nhưng chẳng may gặp phải loại như U linh nữ yêu…
Nguyễn Ngữ có phun sương phòng sói, tửu lượng của Trụ Tử không được đánh xong là ngủ, tửu lượng của mình tốt hơn Trụ Tử, có lẽ cũng không sợ phun sương phòng sói, đến lúc đó cản cũng không cản được!
Nghĩ tới đây, Giang Khải tự rùng mình một cái, vội vàng đẩy thẻ rượu của Nguyễn Ngữ ra, “Được rồi, được rồi, lần sau lại bàn.”
“Ai, lúc Thẩm Nghệ uống say đã nói cái gì?” Giang Khải vô cùng nhiều chuyện áp sát vào Nguyễn Ngữ, hỏi nhỏ.
“Hài tử này cũng là người đáng thương, phụ mẫu đều chết trong tay Thú Thần, cũng may điều kiện của cậu hắn không tệ, nuôi hắn lớn lên.”
Giang Khải thu hồi nụ cười, nặng nề gật đầu.
Sau thời đại Thú Thần, hình như số lượng người có tình huống giống hắn và Thẩm Nghệ cũng không ít, ngay cả người có bối cảnh như Tô Noãn Noãn, phụ thân cũng đã hi sinh, huống chi là người bình thường.
“Điều kiện của cậu hắn tốt, vì sao không mua cho hắn chức nghiệp khác?” Giang Khải lại hỏi.
“Là hắn tự chọn.” Nguyễn Ngữ nói, “Hài tử này mới 22 tuổi đã thất tình hơn ba mươi lần, một lần cuối cùng khó khăn có hy vọng, kết quả lúc dẫn bạn gái về gặp người lớn, nữ hài kia lại yêu cậu của hắn, cậu của hắn cũng rất bất đắc dĩ chỉ có thể cưới nữ hài kia, sau cùng nữ hài kia thành mợ của hắn, từ đó hắn liền muốn xuất gia, ai…”