Chương 344: Bốn điều kiện
Chương 344: Bốn điều kiện
Giang Khải mỉm cười, “Bảo vật trong rương tím đều là tài liệu chuyển chức, một cái là tài liệu số bảy Võ đồ thất giai, tổng 10 phần, một cái là tài liệu số bảy Thầy lang thất giai, tổng 10 phần.”
“Về phần ban thưởng của bảo rương phát sáng, Tần tướng quân có thể tự tin hơn bỏ ba chữ ‘có khả năng’ này đi.”
Tất cả mọi người có mặt đều mở to hai mắt nhìn.
Giang Khải từ tốn nói, “Bên trong là ba bộ tài liệu chuyển chức hoàn chỉnh của Võ đồ thất giai!”
Loảng xoảng một tiếng, chén trà trong tay Lưu Ân rơi xuống đất theo tiếng động.
Ba bộ phối phương hoàn chỉnh của Võ đồ thất giai!
Nói cách khác, Võ đồ Hoa Hạ chẳng những có thể tăng lên thất giai, hơn nữa trong thời gian ngắn bọn họ có thể có được ba tên Võ đồ thất giai!
…
Đám người trong Ủy viên hội rối loạn tưng bừng.
“Hiện tại chúng ta chỉ có tài liệu số một đến sáu phối phương Võ đồ thất giai, còn thiếu ba tài liệu số bảy, tám và chín trong phối phương, dù lấy được tài liệu số bảy kia vẫn còn thiếu hai cái.”
“Ba bộ tài liệu chuyển chức hoàn chỉnh có thể bồi dưỡng ra ba Võ đồ thất giai! Dù là khai hoang Quỷ Tinh hay đối mặt với Thú Thần, chúng ta sẽ càng có tự tin hơn!”
“Có thể mở mang bản đồ mới, còn có thể lấy được càng nhiều tài liệu thất giai hơn, Hoa Hạ chúng ta sẽ tiến vào thời đại thất giai!”
Nhìn những người này bàn tán ầm ĩ, Giang Khải cũng không xen vào, một mình uống trà.
Đám người Tần Vũ cũng đã nhận ra, tuy Giang Khải chỉ giữ lại một tấm thẻ bài nhưng tấm này tuyệt đối là vương bài!
Điều thú vị là, sau khi Giang Khải đưa ra phương án phân chia cũng không vội rời đi.
Loại cảm giác này cứ như hắn cố ý ở lại đàm phán.
Tần Vũ hít sâu một hơi, nói, “Giang Khải, Tần Vũ ta không thích quanh co lòng vòng, ngươi có thể nói thẳng chúng ta phải bỏ ra cái giá gì để lấy được tài liệu hoàn chỉnh.”
Giang Khải mỉm cười đặt chén trà xuống bàn.
“Tần tướng quân đúng là nhìn rõ mọi việc, đã vậy, ta cũng không quanh co lòng vòng nữa.”
“Chia đều năm năm, ta đã làm được, lúc trước ta cũng đã nói ta chắc chắn phải được chọn đồ trước, cho nên ta giữ lại tấm thẻ này về tình về lý đều nói được làm được. Các ngươi muốn tấm thẻ này, tất nhiên phải trả giá thêm chút gì đó.”
Tần Vũ hít sâu một hơi, lẳng lặng nhìn Giang Khải.
Giang Khải tiếp tục nói, “Bốn điều kiện.”
“Thứ nhất, ta muốn hai phần tài liệu chuyển chức Thiên Mệnh.”
Tần Vũ khẽ nhíu mày, “Tài liệu tàn khuyết?”
“Đúng.”
Trong lòng Tần Vũ hơi nghi ngờ nhưng cũng không hỏi nhiều, trực tiếp đáp, “Được, ta sai người điều động từ nhà kho cho ngươi. Điều kiện còn lại thì sao?”
“Thứ hai, trong phân bộ Chiến Thần điện Giang Trung thành có một Chiến Thần tên là Tưởng Phóng, là người trong Huyền Vũ công hội, hắn vốn định rời khỏi Huyền Vũ công hội nhưng Huyền Vũ lấy lý do phải tốn rất nhiều tiền tài bồi dưỡng hắn, vẫn không chịu thả người.”
“Ta muốn quân đội các ngươi trả món nợ này cho hắn, cũng nhận hắn.”
Tần Vũ lập tức nhìn về phía Vệ Ưng, “Lão Vệ, có chuyện này sao?”
Vệ Ưng gật đầu, “Có chuyện này, vì một số nguyên nhân cá nhân, Tưởng Phóng và Huyền Vũ công hội cãi cọ không vui, Tưởng Phóng đã từng muốn rời khỏi Huyền Vũ nhưng Huyền Vũ không đồng ý, hiện tại Huyền Vũ đang muốn điều hắn đến thành thị tiền tuyến.”
Tần Vũ gật đầu, “Hắn là Chiến Thần mấy sao?”
“Nhị tinh.”
Tần Vũ nghĩ thêm chút nữa, nói với Giang Khải, “Điểm này không có vấn đề.”
Giang Khải gật đầu, tiếp tục nói, “Thứ ba, trong vòng năm năm Vệ Ưng không được rời khỏi Giang Trung thành.”
Vệ Ưng hơi ngạc nhiên, nhưng là người trong cuộc nên hắn ta nhanh chóng hiểu ý của Giang Khải.
Chỉ là hắn ta hoàn toàn không ngờ, Giang Khải lại dùng một lá vương bài trong tay để bảo vệ mình!
Những ngày qua Vệ Ưng luôn cố gắng hết sức lực của mình để bảo vệ một nhà Giang Khải, nhưng chưa đến nửa năm tên này đã bảo vệ ngược lại hắn ta!
Tần Vũ đặt bút máy xuống, ngạc nhiên nhìn về phía Giang Khải, “Giang Khải, tại sao ngươi lại đưa ra yêu cầu này?”
Giang Khải cười lạnh một tiếng, “Tần tướng quân cũng không cần hỏi nhiều, chỉ cần cân nhắc có thể thỏa mãn điều kiện của ta hay không.”
Tần Vũ ngạc nhiên nhìn về phía Vệ Ưng, thấy Vệ Ưng không nói gì cũng suy đoán ra trong đó có điều kỳ quặc.
Nhưng Giang Khải đã không chịu nói ra nguyên nhân, vậy chỉ có thể trở về lại điều tra.
“Được, về điểm này ta có thể đồng ý với ngươi.” Tần Vũ nói, “Điều kiện cuối cùng là gì?”
Trong mắt Giang Khải bắn ra tia sáng lạnh, lạnh lùng nói, “Huyền Vũ công hội Giang Trung thành, giải tán!”
“Cái gì!” Tần Vũ, Lưu Ân, Trương Yến đồng thời kêu lên.
“Giang Khải, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Lưu Ân kích động nói, “Huyền Vũ công hội là một trong mười công hội lớn ở Hoa Hạ, phân bộ các nơi là chủ lực khai hoang, nếu không có bọn họ thì tốc độ khai hoang của chúng ta sẽ chậm hơn một mảng lớn!”