Chương 360: Trần Xuân Sinh nóng nảy (2)
Chương 360: Trần Xuân Sinh nóng nảy (2)
Tô Lam Lam nói lần chống cự thú triều này, tướng quân đặc biệt dặn dò phải gia tăng số người phòng ngự, dù thế phòng tuyến khu 18 vẫn suýt bị công phá!
Đều nói độ khó khai hoang càng lúc càng lớn, lúc đầu Giang Khải còn chưa cảm nhận được điểm này nhưng bây giờ hắn đã hiểu rõ.
Muốn chiếm lĩnh một khu vực mới cần đánh giết toàn bộ Boss bản đồ, mỗi một lần đánh giết đều phải bỏ ra cái giá nặng nề như thế.
Năm mươi năm, Hoa Hạ chiếm lĩnh 9.8 vạn cây số vuông, không biết trong quá trình khai hoang cần trải qua bao nhiêu trận chiến thê thảm như thế.
Khai thác Quỷ Tinh liên quan đến sự tồn vong của Địa cầu.
Một mặt việc khai thác Quỷ Tinh càng ngày càng khó khăn, một mặt sự uy hiếp của Thú Thần càng lúc càng lớn…
Giang Khải đột nhiên hiểu rõ câu nói trước đó của Vệ Ưng.
Thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm!
…
Ba người Giang Khải trở lại trụ sở Chủ Thần công hội, dưới tác dụng thuốc đặc hiệu của Tô Noãn Noãn, thương thế của hắn nhanh chóng khôi phục.
Cùng ngày đã truyền ra tin tức năm công hội lớn thành công đánh giết Boss bản đồ Địa tàng đại đế.
Thuộc Trục Lộc lĩnh có đẳng cấp thấp nhất trong bốn bản đồ, hiện tại tiến độ khai thác cũng vượt xa lúc trước.
Boss vương cấp chỉ còn lại bốn con, Boss bản đồ còn lại một con, dựa theo suy đoán của quân đội thì khoảng một năm nữa bọn họ sẽ xem xét việc chiếm lĩnh Trục Lộc lĩnh.
Nhưng vì số người tử thương lần này rất đông đảo, để đề phòng dã thú đánh bất ngờ, khu an toàn vẫn ở trong trạng thái phong tỏa, chỉ có thể vào không thể ra.
Giang Khải chia một danh ngạch đường xanh cho Thẩm Nghệ, vốn nghĩ hắn ta sẽ muốn nhanh chóng online, dù sao ngày nào cũng phải gọi bạn gái cũ là mợ, đổi lại là ai cũng không chịu nổi.
Nhưng ai biết tên kia lại không online.
Ngày hôm sau, thương thế của Giang Khải vừa khỏi hẳn đã chuẩn bị dẫn Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đến trụ sở quân đội.
Nhưng còn chưa chờ bọn họ đi ra ngoài, lập tức có 70, 80 người xông vào trụ sở Chủ Thần công hội, bao vây ba người Giang Khải.
Trước ngực người cầm đầu lại đeo huy chương Chiến Thần điện!
Những người khác đều có ký hiệu của “Quang Minh công hội”.
“Là Trần Xuân Sinh, hội trưởng Quang Minh công hội!” Hồ Ngôn đứng sau lưng Giang Khải khẽ nhắc nhở.
Hóa ra là hội trưởng Quang Minh công hội, Giang Khải cười lạnh một tiếng, “Sao nào, Trần hội trưởng tìm ta có chuyện gì?”
“Bớt nói nhảm!” Trần Xuân Sinh khẽ quát một tiếng, “Giao đồ ra!”
“Đồ gì?” Giang Khải như cười mà không phải cười nhìn Trần Xuân Sinh.
“Đừng giả vờ hồ đồ với lão tử!” Trần Xuân Sinh trợn tròn mắt, “Đồng hồ của Lưu Hiên!”
Giang Khải mỉm cười, “Đồng hồ của Lưu đoàn trưởng, ngươi không đi hỏi Lưu đoàn trưởng lại đi hỏi ta?”
“Xem ra Trần hội trưởng đã sớm biết Lưu Hiên mai phục chúng ta ở trong rừng cây.”
Mí mắt Trần Xuân Sinh giật giật, lạnh lùng nói, “Giang Khải, chúng ta là người rõ ràng không nói chuyện mờ ám, chỉ cần ngươi đưa đồ cho ta, ta có thể bỏ qua những chuyện cũ, sau này ngươi đi đường lớn của ngươi, ta đi cầu độc mộc của ta, chúng ta nước giếng không phạm nước sông.”
“Nhưng nếu ngươi dám giao đồ cho quân đội, thật xin lỗi, Trần Xuân Sinh đứng đây nói rõ ràng, sau này người Chủ Thần các ngươi đừng mong sống sót rời khỏi thành chính khu 18 một bước!”
“Ta nghĩ ngươi cũng phải biết nội tình của Huyền Vũ công hội, sau lưng Giang Khải ngươi có chỗ dựa, ta chỉ hỏi chỗ dựa sau lưng thủ hạ của ngươi có cứng rắn như ngươi không!”
Giang Khải ngước mắt nhìn Trần Xuân Sinh, ánh mắt lạnh băng, “Ngươi dám động đến người của ta!”
Trần Xuân Sinh không sợ chút nào, lạnh lùng nói, “Ta động thì đã làm sao? Ta khuyên ngươi đừng có không biết điều, giao đồng hồ ra cho ta, ta coi như chuyện này chưa từng xảy ra!”
Giang Khải không khỏi nở nụ cười.
“Các ngươi ám sát ta trong lúc chống cự thú triều, còn như bố thí nói cho ta biết chuyện này chưa từng xảy ra? Ta từng gặp người vô sỉ, chưa từng thấy ai vô sỉ như ngươi.”
“Trần Xuân Sinh, ta cho ngươi muốn, muốn đồng hồ thì không có khả năng! Chỉ cần ta giao đồng hồ cho quân đội, e rằng địa vị Chiến Thần của ngươi cũng khó giữ được, còn đứng đây uy hiếp gia gia ngươi?”
Trong mắt Trần Xuân Sinh lộ ra sát ý.
Tiểu tử Giang Khải này ăn mềm không ăn cứng.
Mấu chốt là, lấy tính cách của hắn, hắn thật sự có khả năng làm ra chuyện như vậy.
Đến bây giờ, Trần Xuân Sinh đã nhận ra đối chọi với Giang Khải, sẽ chỉ kích thích Giang Khải phản kháng mạnh hơn.
Một lát sau, Trần Xuân Sinh đột nhiên mở miệng nói, “Giết ngươi là yêu cầu của Hà Thi Thi, Quang Minh công hội chúng ta chỉ nhận lệnh làm việc, nhưng ngươi đưa đồng hồ ra cũng không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho Huyền Vũ, Hà Thi Thi!”
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Cảm ơn ngươi nhắc nhở ta… Nhưng ngươi không phải cũng đang làm việc cho Huyền Vũ sao? Phá sập Quang Minh công hội các ngươi, mới coi như thật sự đổi Huyền Vũ công hội ra khỏi Giang Trung thành đi!”