Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 384 - Chương 384: Đây Có Tính Là Vật Phẩm Đặc Thù Không

Chương 384: Đây có tính là vật phẩm đặc thù không Chương 384: Đây có tính là vật phẩm đặc thù không

Tưởng Phóng mỉm cười, cố ý mặt mày hớn hở nói, “Ta xin gia nhập công hội, với thân phận này của ta chắc chắn không có khả năng tùy tiện xin gia nhập chờ các ngươi duyệt, dù sao cũng phải được cấp hội trưởng tiếp đón đi.”

Giang Khải ngạc nhiên, “Tưởng đại ca, ngươi, ngươi muốn xin vào công hội chúng ta?” Suy nghĩ, Giang Khải lập tức hơi giận dữ, “Không đúng, lần trước ta đã nói với cao tầng quân đội, quân đội phải nhận ngươi chứ!”

“Không phải bọn họ không nhận, là ta không muốn đi.” Tưởng Phóng nói, “Thật ra đối với ta, có vào quân đội hay không thì đãi ngộ của ta vẫn được bảo vệ, dù sao ta ở trong Chiến Thần điện.”

“Trước kia ta ở Huyền Vũ, dù sao thời gian đầu bọn họ trợ giúp ta rất nhiều, ta cũng không tiện nói đi là đi, sau này trải qua chuyện của ngươi, ta đã cãi cọ tách ra với Huyền Vũ.”

Giang Khải hơi xấu hổ nói, “Tưởng đại ca, thật xin lỗi.”

Tưởng Phóng lắc đầu, “Có gì phải xin lỗi.”

“Quen biết ca ca và muội muội của ngươi lâu như vậy, ta cũng biết rõ chân tướng ân oán của ngươi và Hoàng gia.”

“Trên đời này, có người cực kỳ ngang ngược nhưng hắn thật sự không sợ sao? Ta thấy cũng là dựa vào có quyền có thế, bỏ đi những vầng sáng đó, đặt ngươi và hắn trong hoàn cảnh như nhau, biết đâu đó lại là đồ hèn nhát.”

“Nhưng ngươi lại khác, ngươi không thỏa hiệp, có can đảm phản kháng, về điểm này ta rất khâm phục.”

“Ta nghĩ lấy tính cách của ngươi, đoàn chừng trong trận đối đầu với Huyền Vũ này, hoặc là bọn họ thu phục ngươi, hoặc là ngươi thu phục bọn họ, trên cơ bản không tồn tại khả năng có bên ngoài thỏa hiệp. Ta cũng không thể nhìn ngươi bị người ta bắt nạt một mình.”

“Tuy thời gian ta ở Quỷ Tinh không nhiều lắm, nhưng có ta ở trong công hội của các ngươi, ít nhất Hỏa Thần các ngươi cũng có Chiến Thần rồi.”

Nói đến đây, trong lòng Giang Khải thấy ấm áp.

Có lẽ trong trận chiến Ngư nhân lĩnh chủ, điều trân quý nhất mà hắn nhận được cũng không phải bảo rương bí bảo kia, mà là quen biết người bạn Tưởng Phóng này!

Tưởng Phóng nhìn Giang Khải một chút, cười nói, “Sao nào, Giang hội trưởng có bằng lòng nhận ta vào công hội không?”

Giang Khải đứng lên, cười nói, “Tưởng đại ca, ngươi đừng đùa ta, ngươi có thể đến ta cầu còn không được!”

“Ha ha ha ha! Được! Vậy ta chính thức xin gia nhập Chủ Thần công hội! A, đúng, gần đây chắc ta sẽ không online, nhưng ta và ca ngươi đã hẹn trước chờ hắn thông qua thí luyện người mới, ta sẽ tổ đội với hắn.”

Vừa này Giang Khải còn tình cảm dạt dào, nay suýt thì phun ra một ngụm máu.

“A? Ca ta!”

“Tưởng đại ca, thì ra ngươi không đến vì ta, ngươi đến vì đại ca ta!”

Tưởng Phóng cười hắc hắc, “Đều giống nhau, đều giống nhau. Ngươi đã tạo ra một vùng trời riêng, ta còn tổ đội với ngươi cũng không có ý nghĩa. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, ca ngươi không tầm thường!”

Tưởng Phóng không tiếc rẻ từ ngữ khen ngợi, “Ta đã biết vì sao lúc trước hắn có thể dẫn theo hai tiểu gia hỏa là ngươi và muội muội ngươi băng qua lãnh địa Thú Thần tiến vào Giang Trung thành, đó cũng không phải ngẫu nhiên.”

Cũng may người mà Tưởng Phóng đang nói là đại ca của hắn, nếu không Giang Khải cũng nổi da gà.

Nhưng tình cảm của Giang Khải với Giang Lan, dù Tưởng Phóng khen đến tận trời, hắn nghe xong cũng chỉ thấy vui mừng.

Nói chuyện xong, thời gian của Tưởng Phóng không còn nhiều lớn, liền đi đến trước màn hình công công xin vào công hội.

Giang Khải lập tức phê duyệt.

Tuy Tưởng Phóng chỉ ở trong Chiến Thần điện, nhưng trong tin tức của Chủ Thần công hội, cột số người trong Chiến Thần điện cũng không còn để trống nữa.

Thời gian của Tưởng Phóng rất gấp gáp, sau khi vào công hội, hai người nói thêm được hai câu hắn ta đã muốn đi.

Chờ sau khi Tưởng Phóng rời đi, một mình Giang Khải đứng ở cửa ra vào.

Lúc trước đại ca nói nửa năm sau sẽ tham gia thí luyện người mới, hiện tại đã qua ba tháng, còn ba tháng nữa là đại ca đến!

“Ta thật sự không am hiểu quản lý công hội, đến lúc đó giao công hội cho đại ca đi, ta sẽ được giải phóng, hắc hắc!” Giang Khải vừa tính toán vừa đi đến khu giao dịch.

Vốn Giang Khải định bán hết những tài liệu trong tay để đổi lấy tiền, nhưng nghĩ đến sau này đại ca đến công hội phát hiện công hội chỉ có mấy ngàn điểm tích lũy chắc chắn không được.

“Còn có những tài liệu Siêu phàm đó, Tưởng đại ca đã đến đây, nếu không có tài nguyên tương ứng chẳng phải hắn không đổi được tài nguyên sao… Để lại một số tài nguyên cao cấp đi, biết đâu còn có khả năng hấp dẫn một số cường giả Siêu phàm!”

Suy nghĩ, Giang Khải quyết định chỉ bán chút đồ, sau khi mua tài liệu chuyển chức cho lão Hồ lại đến thẳng trụ sở quân đội.

Lúc này, trong điểm thu nhận tài nguyên quân đội, trong đại sảnh lớn như vậy kín người hết chỗ, người đến người đi.

Quân đội sẽ thu hồi một số tài nguyên đặc biệt từ các công hội, những tài nguyên này cũng là một trong những nguồn gốc quan trọng để thu hoạch được điểm tích lũy công hội.

Giang Khải trực tiếp đi qua đội ngũ thật dài, đến trước quầy.
Bình Luận (0)
Comment