Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 389 - Chương 389: Cường Giả Tụ Tập

Chương 389: Cường giả tụ tập Chương 389: Cường giả tụ tập

Người chuẩn bị khiêu chiến dưới đài đang đấu giá.

“50 điểm tích lũy!”

“70 điểm tích lũy!”

“100 điểm tích lũy!”

Trận đầu của Thanh Long công hội cao nhất chỉ mang theo 100 điểm tích lũy, cho nên 100 điểm tích lũy đã là giới hạn, người báo giá kia nhận được tư cách khiêu chiến trận đầu.

Người khiêu chiến thứ nhất lên sân đi đến vị trí đầu rồng, ôm quyền với tuyển thủ thủ lôi đầu tiên nói, “Công hội Ất cấp Bạch Kinh công hội, phân hội khi 12, Lưu Trường Thắng, đặt cược 100 điểm tích lũy.”

Bên cạnh lập tức có nhân viên công tác tiến hành ghi chép.

Bên thủ lôi nhìn Lưu Trường Thắng một chút liền đưa tay ra dấu mời, mời Lưu Trường Thắng lên trên đầu rồng.

Tên đệ tử Thanh Long kia từ tốn nói, “Thật xin lỗi bằng hữu, công hội yêu cầu trong quá trình tranh tài không được để lộ thân phận, tại hạ đến từ Thanh Long công hội khu 7.”

“Nhưng bằng hữu rất xui xẻo, ngươi lại gặp ta, ta nhận 100 điểm tích lũy này trước.”

Bên cạnh Giang Khải có mấy người đồng thanh kêu lên.

“Là Triệu Thanh! Thanh Long lại phái Triệu Thanh ra đánh trận đầu tiên!”

“Được người ta gọi là cá chép trong ao xanh, chỉ chờ đột phá ngũ giai đứng hàng Siêu phàm, hóa thân thành rồng!”

“Nghe giọng nói chính là hắn, Võ đồ tứ giai max cấp, chức nghiệp Quốc sĩ, nghe nói thiên phú rất biến thái, một mình thông quan bí cảnh, đã có thể ổn định dùng ra công kích chân khí, tóm lại khá mạnh!”

Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía những người kia, “Các ngươi biết hắn?”

“Biết, hắn ở khu chúng ta.”

Giang Khải gật đầu, loại cao thủ này có lẽ đều là nhân vật nổi tiếng trong vùng của mình.

Lưu Trường Thắng nghe Triệu Thanh nói vậy cũng hơi do dự.

Tên này có tính cách không tệ, nhưng cũng khá ngông cuồng!

“Ta thấy chưa chắc!” Lưu Trường Thắng hừ lạnh một tiếng, sắc mặt nghiêm nghị, là một công hội cấp Ất, hắn ta cược 100 điểm tích lũy cũng không phải số lượng nhỏ.

Chính giữa hoa văn đầu rồng xuất hiện mười giây đếm ngược.

Mười giây sau, trận đầu của đại đội đánh cược chính thức bắt đầu.

Tay trái của Lưu Trường Thắng nhanh chóng rút ra trường thương, tay phải cầm một mặt đại thuẫn màu bạc, đồng thời quát khẽ một tiếng, “Nhất phu đương quan!”

Trên trường thương và thuẫn của hắn ta đồng thời xuất hiện ánh sáng lộng lẫy, bên ngoài trang bị phủ thêm một tầng vật chất màu bạc.

Giang Khải phái hiện những người khác đang nhìn đồng hồ của mình, có lẽ đang tìm kiếm giới thiệu “Nhất phu đương quan”.

Giang Khải cũng cúi đầu nhìn đồng hồ.

【 Nhất phu đương quan, trạng thái nào đó. 】

Đối mặt với mấy chữ giới thiệu lẻ tẻ, Giang Khải đã sớm tập mãi thành thói quen, hắn lặng lẽ chen đến bên cạnh, thò đầu nhìn đồng hồ của một người bên cạnh.

【 Nhất phu đương quan, thiên phú hiếm có Binh vương, tăng cường thuộc tính cơ sở của vũ khí (bao gồm thuẫn bài cùng đủ loại vũ khí phòng ngự, không bao gồm hộ giáp khác), đồng thời bản thể tăng 30% - 35% thể trạng, lực lượng, tình huống tăng lên cụ thể có sự khác biệt giữa từng người. 】

Chủ nhân đồng hồ phát hiện có người đang nhìn trộm, cau mày nhìn về phía Giang Khải.

Giang Khải vội vàng đứng thẳng người, nghiêm túc xem tranh tài.

Thì ra Lưu Trường Thắng là Binh vương, thật ra thiên phú Nhất phu đương quan này đã rất mạnh, tuy cần kích hoạt mới có hiệu lực nhưng nói tổng thể có hiệu quả toàn diện hơn, tăng lên cũng nhiều hơn Nhanh nhẹn cường hóa, Lực lượng cường hóa của mình.

Phối hợp với vũ khí thuẫn bài của Lưu Trường Thắng tương đương với tăng phúc hai trang bị trong nháy mắt, có thể nói công thủ đều tốt.

Lúc này, thẻ bài trong tay Triệu Thanh đã thực thể hóa thành một thanh Thanh Phong trường kiếm, hắn ta lăng không vung lên, trường kiếm cắt ra một lằn ngang dưới chân Lưu Trường Thắng.

“Ngươi không qua được vạch này!” Triệu Thanh từ tốn nói.

Lưu Trường Thắng nhìn vệt kiếm không đủ nửa mét trước người, hơi híp mắt lại.

“Ngông cuồng!”

“Xông pha chiến đấu!” Lưu Trường Thắng đã phát động công kích, hắn ta cầm thuẫn bài che ở trước mặt, lợi dụng ưu thế công kích khoảng cách của trường thương để tấn công Triệu Thanh.

Khoảng cách giữa Triệu Thanh và Lưu Trường Thắng còn có bốn năm mét, trực tiếp vung kiếm.

Từng đạo chân khí điên cuồng đánh về phía Lưu Trường Thắng.

Lưu Trường Thắng dùng thuẫn bài ngăn cản công kích của đối phương, nhưng trong chân khí mang theo lực lượng khổng lồ, lại ép đến mức hắn ta không thể tiến lên.

Đúng vào lúc này, bóng dáng Triệu Thanh đột nhiên di chuyển, lấy tốc độ cực nhanh đến gần Lưu Trường Thắng.

Lưu Trường Thắng đang ước gì Triệu Thanh áp sát, bắt đúng cơ hội đâm một thương qua, “Công kích chuẩn xác!”

Triệu Thanh khẽ quát một tiếng, “Tuy ngươi công thủ đều mạnh, động tác lại quá ngu dốt!”

“Khí thế như hồng!”

Chỉ thấy mũi trường kiếm trong tay Triệu Thanh hình thành chút ánh sáng, trong lúc lao về phía trước, người hắn ta lại ngửa về sau, cùng lúc né tránh trường thương của Lưu Trường Thắng còn đâm một kiếm vào tay phải của Lưu Trường Thắng.

Một chiêu này cực kỳ khéo léo, đâm đúng tay công kích của Lưu Trường Thắng, cho dù mặt thuẫn bài này của Lưu Trường Thắng có vẻ bất phàm nhưng cũng không phát huy được tác dụng.
Bình Luận (0)
Comment