Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 390 - Chương 390: Phán Quan Mạnh Nhất

Chương 390: Phán quan mạnh nhất Chương 390: Phán quan mạnh nhất

Sau khi một kiếm này trực tiếp đâm ra một cái lỗ trên tay phải của Lưu Trường Thắng, tay phải của Lưu Trường Thắng lại nổ tung, máu thịt be bét, thương bạc cũng bay lên theo vụ nổ.

Triệu Thanh không cho Lưu Trường Thắng cơ hội thở dốc, đánh một quyền vào trên khiên, “Khí quán sơn hà!”

Lưu Trường Thắng còn muốn dựa vào phòng ngực của thuẫn bài để phản kích, kết quả công kích một chưởng này bị thuẫn bài ngăn cản nhưng một luồng sóng khí trực tiếp xuyên qua thuẫn bài, rắn chắc đánh vào trước ngực Lưu Trường Thắng.

Bịch một tiếng, cả người Lưu Trường Thắng bay ra xa bảy, tám mét, ngã nhào trên mặt đất.

Triệu Thanh chậm rãi đi đến, đứng trước mặt Lưu Trường Thắng.

Lúc này tay phải của Lưu Trường Thắng đã phế đi lộ ra một đoạn xương trắng, tay hắn ta cầm thuẫn bài, ngồi bệt xuống đất, hoảng sợ nhìn Triệu Thanh.

Triệu Thanh dùng kiếm nhọn chỉ vào Lưu Trường Thắng, từ tốn nói, “Bằng hữu, có lẽ ngươi được cho là cao thủ ở khu các ngươi, nếu ngươi không gặp được ta cũng có thể có một cơ hội, nhưng vận khí của Bạch Kình các ngươi thật sự không tốt.”

“Nếu ta đến giữ cửa, cửa lớn Thanh Long không được phép mất! Ngươi cũng đừng kiên trì nữa.”

Trong mắt Lưu Trường Thắng đầy vẻ không cam lòng, nhưng lúc hắn ta thấy đôi mắt bình tĩnh sau chiếc mặt nạ kia lại có một cảm giác áp lực cực lớn ép đến.

Do dự một chút, cuối cùng Lưu Trường Thắng cúi đầu xuống, mệt mỏi nói, “Ta nhận thua…”

Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

“Tên tứ giai kia có thể dùng chân khí đến loại tình trạng này, thật sự là vô địch!”

“Sau khi Võ đồ có chân khí tuyệt đối là sự thay đổi về chất, Binh vương không ra ‘Mưu kế’ rất khó chống lại.”

“Thanh Long dự định tranh hạng nhất, trực tiếp để người lợi hại như vậy giữ cửa, ai còn dám lên.”

Giang Khải khẽ nhíu mày, thực lực của Triệu Thanh thật sự rất mạnh.

Không biết Nguyễn Ngữ tứ giai đánh với hắn ta có mấy phần thắng…

Sau khi Triệu Thanh chiến thắng, lập tức thay thế vị trí, rất hiển nhiên chiến thuật sắp xếp của Thanh Long trước đó rất kín đáo.

Dựa theo mỗi trận đấu, quy tắc hạn mức đánh cược trận sau tăng 10%, trận tiếp theo Thanh Long có thể nhận được tiền đặt cược cao nhất 110 điểm tích lũy.

Thật ra số tiền đặt cược không liên quan với việc thắng bại của Thanh Long, dù bọn họ thua trận đầu phải bồi thường 300 điểm tích lũy, đến trận thứ hai bọn họ vẫn phải bỏ ra 110 điểm tích lũy công hội là tiền đặt cược.

Giang Khải nhìn chằm chằm tuyển thủ Thanh Long, cau mày.

Có thể chắc chắn Triệu Thanh tuyệt đối không phải người lợi hại nhất trong một trăm người Thanh Long này.

Là công hội xếp hạng cao trong mười công hội lớn, tỷ số thắng của Thanh Long chắc sẽ vượt qua một nửa.

Càng về sau, hạn mức đặt cược càng cao, Thanh Long chắc chắn sẽ phái ra người thực lực mạnh nhất thủ mấy ải sau cùng.

Thanh Long như thế, có lẽ Huyền Vũ cũng là như thế.

Sau đó tranh tài của Thanh Long thật sự xuất hiện một vài biến số.

Sau khi Triệu Thanh lấy ưu thế chiến thắng cực lớn, tuyển thủ Thanh Long thắng liền bảy tám trận, sau đó vị cao thủ của khu nào đó lấy được mạng đầu của Thanh Long!

Tên kia đeo mặt nạ, chỉ giới thiệu mình đến từ khu 1, ngay cả công hội hiện tại cũng không giới thiệu.

Sau khi chiến thắng, hắn ta thắng được 450 điểm tích lũy, khiến đám người đang xem chiến rất hâm mộ.

Sau đó hắn ta cũng thấy tốt là dừng, không tiếp tục khiêu chiến.

“Sau lưng tên kia chắc chắn có cao nhân chỉ dẫn!” Nam tử đứng bên cạnh Giang Khải chắc chắn nói, “100 cường giả của mười công hội cũng có phân chia mạnh yếu, Triệu Thanh xung phong, trên cơ bản có thể xác định Thanh Long là hai đầu cứng rắn, ở giữa mềm.”

“Có lẽ thực lực của cao thủ kia cùng một cấp bậc với Triệu Thanh, nhìn đúng cơ hội ra tay, cuối cùng giành được điểm tích lũy từ trên tay Thanh Long.” Đồng bạn bên cạnh hắn ta cũng nói theo.

“Trong dân gian luôn có cao thủ, cộng thêm quy tắc có lợi cho bên công lôi, mười công hội lớn có mạnh hơn cũng không có khả năng toàn thắng, có thể ổn định bảy phần mười trận thắng đã không tệ. Ta từng xem sáu lần đại đội đánh cược, kế hoạch của mười công hội lớn liên tục thay đổi nhưng có một điều vẫn không thay đổi.

Giang Khải không nhịn được nói xen vào, “Kế hoạch gì?”

Người kia lườm Giang Khải một cái, nghĩ thầm đây là ai, cũng không coi mình là người ngoài.

Nhưng quan điểm của mình thật sự cao minh, ngay cả người xa lạ cũng không nhịn được đặt câu hỏi!

“Khụ khụ, người mạnh nhất của công hội bọn họ sẽ giữ quan ải sau cùng! Triệu Thanh kia không dám lên chiến, đoán chừng cũng muốn giữ lại thực lực đến sau cùng.”

Giang Khải nghiêm túc gật đầu, cách nói của vị lão ca này tiến thêm một bước xác nhận suy đoán của mình.

Tình hình chiến đấu sau đó càng ngày càng giằng co, công hội khác cũng không thiếu cao thủ có thể lấy được điểm tích lũy trên tay Thanh Long, nhưng phần lớn vẫn bị Thanh Long lấy được.

Xem cả ngày như vậy, buổi tối bó đuốc xung quanh Tinh Vũ quảng trường sáng lên, trận chiến vẫn còn tiếp tục.
Bình Luận (0)
Comment