Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 402 - Chương 402 - Giang Khải Tự Phân Tích

Chương 402 - Giang Khải tự phân tích
Chương 402 - Giang Khải tự phân tích

Nói xong, La Bình quay đầu nhìn về phía nhị trưởng lão, từ tốn nói, “Lão Lý, ta biết các ngươi còn có chiêu khác nhưng ta cũng có thể rất chắc chắn nói cho các ngươi biết, trận tiếp theo dù các ngươi phái ra Hạ Hoa, Phong Thu hay Đông Mai, mang bảo cụ Siêu phàm mới lên, e rằng chưa chắc có thể thắng Giang Khải.”

“Các ngươi chỉ có thể sử dụng bảo cụ vượt một cấp, vừa nãy Giang Khải đã chứng minh hắn có năng lực phản chế bảo cụ ngũ giai!”

“Phải biết rằng, thậm chí tiểu tử kia còn không dùng Thế thân lừa gạt và Diêm Vương lệnh! 24 điểm tích lũy này, ta tin tưởng dù Huyền Vũ các ngươi lấy ra được cũng thương cân động cốt, đại thương nguyên khí!”

“Huống chi, ta đoán Giang Khải còn tiếp tục khiêu chiến!”

Nhị trưởng lão mờ mịt ngẩng đầu, ánh mắt mang theo sự cầu xin, “La thần, xin chỉ con đường sáng… Ta, ta thật sự không có cách nào, hiện tại Giang Khải kia càng ngày càng giống một quái vật!”

La Bình thở dài một hơi, “Vừa nãy ta từng hỏi Vệ Ưng, hắn nói tuy hài tử Giang Khải này có vẻ không tim không phổi, trong lòng chỉ muốn kiếm tiền nhưng tận trong xương tủy của hắn vẫn là người trọng tình trọng nghĩa.”

Hà Thi Thi bất đắc dĩ nói, “Chúng ta cũng biết, hắn thật sự trọng tình trọng nghĩa nhưng cùng lúc hắn cũng có thù tất báo, còn vô cùng cố chấp, hắn không có khả năng cúi đầu trước chúng ta!”

La Bình nhẹ gật đầu, “Không sai, nếu hắn chịu cúi đầu, phân bộ của các ngươi sẽ không giải tán… Cho nên, hắn đã không chịu cúi đầu vậy chỉ có thể là các ngươi cúi đầu.”

“Chúng ta đường đường là Huyền Vũ có lịch sử mấy chục năm, mấy trăm vạn hội viên, trên trăm tên Chiến Thần, sao có thể…” Nhị trưởng lão ngẩng phắt đầu lên, kích động nói.

La Bình bình tĩnh cắt ngang Nhị trưởng lão, “Lão Lý, hiện nay đây là đường ra duy nhất của các ngươi!”

“Ta tin tưởng Huyền Vũ các ngươi cao thủ tụ tập, tuyệt đối có cao thủ có thể đánh bại Giang Khải, nhưng đừng quên đây là đại đội đánh cược! Ta đoán dưới Siêu phàm, Huyền Vũ các ngươi không tìm ra người có thể đánh bại hắn!”

“Để hắn tiếp tục đánh như thế, có khả năng Huyền Vũ các ngươi sẽ trở thành công hội đầu tiên phá sản trong lịch sử đại đội đánh cược!”

Nhị trưởng lão đã rơi nước mắt đầy mặt, hắn ta biết lời nói của La thần cũng không phải không có căn cứ.

Huyền Vũ có rất nhiều bảo cụ Siêu phàm, nhưng có mấy người có thể vượt cấp sử dụng bảo cụ Siêu phàm.

Xuân Lan chiến tử, thậm chí nàng không ép ra thần khí của Giang Khải, đủ để chứng minh mục đích của Giang Khải tuyệt đối không chỉ là ba phần thắng!

Sở dĩ hắn liều mạng giữ lại át chủ bài, mục đích có thể là… Muốn Huyền Vũ rơi đài!

“Đi nói chuyện với hắn chút đi, cho hắn thứ hắn muốn, đây là cách duy nhất để hắn dừng tay. Ta có thể ra mặt hòa giải giúp các ngươi, hoặc là làm đảm bảo.” La Bình nói, “Dù sao, tổn thất một Huyền Vũ cũng là sự tổn thất to lớn với Hoa Hạ chúng ta.”

Nhị trưởng lão đau khổ nhắm mắt lại, sau khi im lặng một lúc lâu lại mở mắt ra.

Giọng điệu của hắn ta trở nên không có chút tình cảm nào, chán nản nói, “Làm phiền La thần.”

Giang Khải nhặt khối Thôn thiên bảo ngọc trên mặt đất lên.

Trước đây, Giang Khải suýt chết bởi khổi bảo ngọc này, nếu không phải cường độ hỏa diễm của hắn có sự tăng lên to lớn, e rằng kết quả đã khác.

“Vật nhỏ, nhược điểm của ngươi đúng là hạn mức nuốt cao nhất!” Giang Khải vuốt ve ngọc bội, “Lại còn chưa cháy hỏng, không biết có thể cướp đoạt bảo cụ trong trận đấu không… Thắng sẽ được giữ lại.”

Một lát sau, Giang Khải mới nhận ra đến bây giờ bên Huyền Vũ vẫn chưa có người ứng chiến.

Lúc đưa ra hai vạn điểm tích lũy, đám người Huyền Vũ kia đã không dám ứng chiến, huống chi hiện tại là tám vạn điểm tích lũy.

Thua, vậy coi như là tội nhân của Huyền Vũ công hội, ai dám cõng cái nồi này…

Âu Dương Dịch đứng dưới khán đài đã nhiệt huyết sôi trào.

“Tám, tám vạn… Khá lắm, thì ra tiểu tử này không phải tên phá của, hắn là dân cờ bạc! Ta chưa từng thấy ai thích đánh cược như thế, còn đánh cược lớn như vậy!”

“Ta tưởng ta đã đủ ra vẻ, không ngờ tiểu tử thối này còn ra vẻ hơn ta! Đây là muốn ép Huyền Vũ đến đường cùng!”

“Chờ chút, hắn vừa nói mình là công hội gì… Chủ Thần? Thổ Thần? Hình như là Thổ Thần, ta nhớ trước ngực hắn cũng viết Thổ Thần!”

Giang Khải chờ đến mất kiên nhẫn, hô to về phía đệ tử Huyền Vũ trên sân, “Rốt cuộc các ngươi có lên không?”

Thấy đám người Huyền Vũ không có phản ứng, Giang Khải nhận ra có lẽ những người này cần một chút động lực.

“Khụ khụ, cái đó… Đúng, không phải các ngươi có thể vượt cấp sử dụng bảo cụ sao? Ta nói thật với các ngươi, ta thật sự không ngờ đến một chiêu này, thật sự quá mạnh!”

“Vừa rồi các ngươi cũng thấy đúng không, nếu không phải vận khí tốt, vừa rồi ta suýt chết ở đó… Trên tay các ngươi còn có thứ gì nữa!”

“Các ngươi thật sự có thể thử một lần, ta thật sự không đáng sợ như các ngươi tưởng tượng!”
Bình Luận (0)
Comment