Chương 437: Cởi chuông phải tìm người buộc chuông
Chương 437: Cởi chuông phải tìm người buộc chuông
“Về phần độ khó, quân đội chúng ta đã nhấn mạnh mấy lần, đó là rút ra! Quốc gia khác cũng là tự rút ra độ khó, loại chuyện này ta cảm thấy chúng ta không nên trách tội một mình Giang Khải.”
“Mọi người nhớ kỹ, người Hoa chúng ta chưa từng e ngại khó khăn, khó khăn càng lớn thì lực chiến đấu của chúng ta càng mạnh!”
“Ta dám nói, nếu Hoa Hạ chúng ta không giải quyết được độ khó độ kiếp này, toàn cầu không có một quốc gia nào có thể thông quan độ khó độ kiếp!”
Mọi người nghe xong, tinh thần đều rung lên.
Lời nói của lãnh đạo như một sự động viên mạnh mẽ, cho tất cả mọi người lòng tin!
Hoa Thiên Thần mỉm cười nhìn về phía mọi người, “Tóm lại, các ngươi không cần nghĩ quá nhiều, nghỉ ngơi thật tốt.”
“Không phải các ngươi có chút ý kiến với Giang Khải sao, cũng dễ xử lý. Vậy đi, chờ tiểu tử kia trở về, ta để hắn tự đi trải nghiệm độ khó cấp bảy một chút.”
“Mọi người nói có được không.”
Trong phòng bệnh vang lên tiếng cười, trải qua sự khuyên nhủ của Hoa Thiên Thần, chút ý kiến trong lòng bọn họ cũng tan thành mây khói.
“Được, để tiểu tử kia đi thử mỗi giây tốn 10% thế lực, lực đâm xuyên suy yếu 50% là cảm giác gì.”
“Ngươi đã khá nhẹ nhàng, ta gặp phải nhanh nhẹn giảm 50%, chân khí bị ngăn chặn hoàn toàn! Điều này thì thôi đi, mấu chốt là dã thú còn được tăng cường, thật đáng sợ, đánh sao đây!”
“Dù sao để Giang Khải nếm thử cảm giác bị dã thú chà đạp thật tốt, cho tiểu tử kia tay thối!”
Rời khỏi phòng nghỉ ngơi, Hoa Thiên Thần nhìn Điền Phong một chút, “Lão Điền, có tin tức của Giang Khải không?”
Điền Phong lắc đầu, “Không, mấy đội ngũ thăm dò bên ngoài của chúng ta đều báo cáo không gặp được Giang Khải.”
“Tiểu tử này chạy đi đâu rồi…”
…
Quân đội Hoa Hạ giải thích mấy lần, ở một mức độ nào đó đã ngăn cản những lời chỉ trích Giang Khải ở trên mạng.
Nhưng vẫn có một bộ phận người đẩy tội biểu hiện của Hoa Hạ ở trong Vô tận thâm uyên lên người Giang Khải.
Trên diễn đàn gần như trở thành chiến trường của hai thế lực tranh luận, bên chính phủ xóa topic mấy lần cũng không có tác dụng gì, nhiệt độ vẫn cao không giảm.
Hiệu quả “Đoạt mệnh” của Giang Khải đã biến mất, cuối cùng biến thành một người bình thường.
Lúc này, hắn vẫn hoàn toàn không biết gì về tình hình của bên ngoài.
“Sao hiệu quả Quốc hồn còn chưa được mở ra.” Giang Khải kiểm tra Khải kỳ hạng liên một chút, dây chuyền không hề có tin tức gì, “Không phải chưa có một ai thông qua chứ.”
“Không nên, bí cảnh 10 vạn cây số vuông, dù là cấp bậc độ kiếp thì tìm Chiến Thần đi vượt ải cũng có thể qua chứ.”
“Có nên quay về xem chút không…”
Suy nghĩ, Giang Khải quyết định vẫn không về vội.
Lại nói, mấy ngày nay Giang Khải cũng không có tâm tư đánh giết dã thú bình thường, dù gặp được cũng có thể né thì né.
Ích lợi của dã thú bình thường quá thấp, đặc biệt sau khi mình điên cuồng xoát trùng tổ một trận, một con dã thú bình thường chỉ có mấy trăm điểm kinh nghiệm, rơi ra xác gì đó cũng kém xa đi giết tinh anh, cấp chiến tướng.
Mấu chốt nhất là tìm Người tuần đêm!
Tin tức bảo vật mà Người tuần đêm rơi ra dùng quá tốt, nếu xoát nhiều một chút biết đâu có thể gom góp tài liệu Thiên Mệnh tứ giai.
Mấy ngày tiếp theo, Giang Khải không ngừng đi sâu vào bản đồ này.
Hắn cũng không gặp phải dã thú như Thôn kim trùng thú nữa, hắn có thể dễ dàng né tránh phần lớn dã thú.
Chạng vạng tối hôm nay, Giang Khải đang nghỉ ngơi trên nhánh cây đột nhiên nghe được tiếng đánh nhau đằng xa.
Hắn vội vàng đứng dậy, tiến về chỗ phát ra tiếng động.
Thì ra cách điểm dừng chân của hắn không xa có một đội ngũ quân đội hơn 100 người bị một đàn dã thú bao vây.
“Quân đội thăm dò tiểu đội?” Giang Khải núp trong bóng tối quan sát.
Những dã thú kia như sư tử trắng, trên trán móc ra một cái sừng thú to lớn bén nhọn, thân dài bốn năm mét, hình thể cao lớn to khỏe, đặc biệt là động tác cực kỳ nhanh nhẹn.
Đám sư tử trắng kia có mười mấy con, muốn xông phá hàng phòng ngự phía trước của tiểu đội quân đội, tập kích chức nghiệp phụ trợ ở hàng sau.
Nhưng thực lực bên quân đội rất mạnh, hiện tại bọn họ đang chiếm ưu thế.
“Chắc đánh thắng được.” Sau khi Giang Khải xác định bọn họ sẽ không đoàn diệt liền rời đi.
Nhưng ngay lúc đôi bên đang chiến đấu, đột nhiên sau lưng đàn sư tử xuất hiện một bóng đen.
Tốc độ của bóng đen kia cực nhanh, thoáng cái đã lao đến trước mặt một tên Binh vương cầm thuẫn.
Phản ứng của tên Binh vương này cũng không chậm, lập tức cầm thuẫn phòng ngự.
Sau một tiếng oanh va chạm mạnh, Binh vương trực tiếp bị đụng bay, cùng lúc hắn ta bay ra ngoài, bóng đen lấy tốc độ nhanh hơn đuổi kịp Binh vương.
Hắn ta giơ trường kiếm trong tay lên, trực tiếp đâm xuyên qua thuẫn bài Binh vương, trong nháy mắt trường kiếm đâm xuyên qua hộ giáp của Binh vương lại ép cả người xuống mặt đất.
Giang Khải trợn to mắt, người tập kích Binh vương là nhân loại?
Vì sao nhân loại lại hợp tác với đám sư tử trắng công kích đội ngũ quân đội?!