Chương 444: Tên Hoa Hạ (2)
Chương 444: Tên Hoa Hạ (2)
Giang Khải nhìn người trước mặt.
Người này thêm mắm dặm muối, cố ý lẫn lộn phải trái, đánh tráo khái niệm, kích động cảm xúc quần chúng cũng không phải dân chúng bình thường.
Hơn nữa lúc người này kêu gào, bên dưới còn có người nhanh chóng đáp lại, cảm giác càng giống một âm mưu.
Đối mặt với lửa giận của mấy vạn người, Giang Khải hừ lạnh một tiếng, đứng trước mặt người gây sự lạnh lùng nói, “Ngươi là người Hoàng gia?”
“Ta…” Người kia cũng ngạc nhiên, Giang Khải chưa gặp mình mới đúng, sao có thể biết được.
Giang Khải cười lạnh một tiếng, “Ngươi cũng không cần trả lời ta, trở về nói cho chủ tử của ngươi biết vốn ân oán của ta và Hoàng gia đã gần kết thúc, hiện tại ta hoàn toàn hiểu rõ chó cũng không đổi được thói đớp cứt!”
Nói xong, Giang Khải quay người nhìn về phía đám người tức giận, hắn giơ tay lên đặt vào mặt nạ của mình.
Lúc mọi người thấy hành động này của Giang Khải, không khỏi yên tĩnh lại.
Giang Khải từ tốn nói, “Các ngươi muốn xem ta là ai? Được, ta để các ngươi xem ta là ai!”
Bộp một tiếng, Giang Khải trực tiếp bóp nát mặt nạ.
Sau khi hắn lộ mặt, rất nhiều người lập tức kích động hô to, “Hắn chính là Giang Khải!”
Không chờ đám người làm ra phản ứng, Giang Khải đột nhiên lùi lại một bước, quay người giẫm một chân lên bên cạnh Long bảng, lại lợi dụng phản lực này quay người giẫm lên bên cạnh Thiên bảng, sau khi lặp đi lặp lại mấy lần đã đứng trên đỉnh Thiên bảng.
Giang Khải cúi đầu nhìn đám người phía dưới, tức giận nói, “Giang Khải ta làm việc không thẹn với lương tâm, các ngươi nói ta là giặc bán nước, nói ta là Hán gian, ta dám hỏi mọi người, vậy vì sao quân đội lại làm sáng tỏ giúp ta?”
“Ta thừa nhận ta rút được độ khó độ kiếp, nhưng vấn đề tỷ lệ này ai có thể bảo đảm kết quả?”
“Quốc hồn Hoa Hạ trên người vốn không phải điều ta muốn, lúc ấy ta là người đầu tiên trên toàn cầu phát hiện di tích Ẩn bí nữ thân này, căn bản cũng không biết cái tên Quốc hồn này, càng không biết còn có bí cảnh 20 vạn cây số vương, không phải sau khi bí cảnh mở ra các ngươi cũng mới nhận được nhắc nhở của hệ thống sao! Sao lại có chuyện kiếm lợi cho mình, tổn hại lợi ích của những người khác?”
Giang Khải nói một tràng lập tức khiến tất cả mọi người có mặt không cãi lại được.
Là người trong cuộc, hắn có lực tin phục lớn nhất.
Tên gây chuyện kia thấy hiện trường có xu thế bị Giang Khải khống chế, lớn tiếng kêu lên, “Giang Khải, ngươi bớt trốn tránh trách nhiệm đi, ngươi làm hại Hoa Hạ không có ai thông qua Vô tận thâm uyên, bị toàn cầu mỉa mai, đây là sự thật, ta không quan tâm ngươi làm gì, ngươi khiến tất cả người chơi Hoa Hạ chịu sỉ nhục thì là trách nhiệm của ngươi!”
Quả nhiên, trải qua một trận xúi giục, trong đám đông lại bắt đầu rối loạn.
“Lời này đúng, sự thật là sự thật, không quan tâm ngươi có phải cố ý hay không, là ngươi tạo thành hậu quả nghiêm trọng hiện tại!”
“Chúng ta đều bị người ta gọi là quỷ bệnh Đông Á! Sau này còn bị quốc gia khác vượt qua, Giang Khải, ngươi muốn lần chết khó tránh được tội lỗi!”
Thấy cảm xúc của mọi người lại trở nên kích động, Giang Khải đột nhiên cười ha hả.
“Ha ha ha ha! Buồn cười! Ai nói Hoa Hạ không có ai?”
“Hoa Hạ có vô số người, bọn họ chỉ vì đủ loại nguyên nhân chưa thể trở về mà thôi, nhưng tiểu quốc kia xứng bình luận sao.”
“Độ khó Vô tận thâm uyên chia thành đơn giản, trung bình, khó, địa ngục, thiên tuyển và độ khó ẩn độ kiếp tất cả sáu cấp, lúc trước ta cũng không biết những độ khó này cũng không có cơ hội lựa chọn, nhưng nếu để ta chọn thì Giang Khải ta chắc chắn lựa chọn… Độ kiếp!”
Ào một tiếng, phía dưới xôn xao.
Giang Khải mặc kệ người phía dưới nói cái gì, khóe miệng của hắn khẽ nhếch lên, lớn tiếng nói, “Nếu nói các quốc gia khác có người có thể vượt qua đơn giản, có người có thể vượt qua trung bình, có người có thể vượt qua khó, qua địa ngục, qua thiên tuyển, vậy chẳng có gì lạ.”
“Nhưng nếu nói ai có thể qua độ kiếp, người quốc gia khác trên toàn cầu nghe kỹ cho ta.”
“Chỉ có Hoa Hạ ta!”
“Hôm nay ta đến đây cũng để vượt ải Vô tận thâm uyên, Giang Khải ta đứng đây nói rõ…”
“Hôm nay trên Thiên bảng chắc chắn có tên Hoa Hạ ta!”
Thường Tư Diêu nhìn nam nhân đứng trên Thiên bảng, trong chốc lát hơi hoảng hốt.
Tuy nàng với Giang Khải có ấn tượng trước đó làm chủ, nhưng lần đầu tiên nàng thấy người thật, lại phát hiện nhưng bình luận của đám người trên mạng và Giang Khải đang nói ra lời lẽ hào hùng này hoàn toàn là hai người khác nhau.
Không biết là vì Giang Khải đứng quá cao hay mình thật sự xuất hiện ảo giác, trong mắt Thường Tư Diêu lại thấy hình tượng của Giang Khải trở nên cao lớn.
Lúc này đám người cũng yên tĩnh lại.
Người gây sự không cam lòng nhưng chiều hướng phát triển này, lại thêm Giang Khải đã đưa ra hứa hẹn, hắn ta cũng không thể nói gì hơn.
Giang Khải nhảy xuống từ chỗ cao, đang chuẩn bị đi vào Vô tận thâm uyên lại bị thủ vệ ngăn cản.