Chương 471: Cơ hội duy nhất (2)
Chương 471: Cơ hội duy nhất (2)
Lúc này, Giang Khải chạy đến một bên khác, đang xem xét tin tức bí cảnh.
Vị trí bí cảnh ở phía nam ngọn núi không tên, vừa hay hồ nước lớn dưới chân núi ở phía nam.
“Cách đây khoảng bảy tám cây số, khoảng cách cũng không phải quá xa.”
“Nhưng bí cảnh kia có thể mạnh mẽ tấn công để tiến vào, nếu hai người kia là đẳng cấp Siêu phàm thật, có khả năng không ngăn cản được bọn họ quá lâu.”
“Không quan tâm được nhiều như vậy, chỉ có thể chạy về hướng kia, chạy được thì chạy, chạy không thoát thì liều mạng với bọn họ!”
Hội nghị người tự do vẫn còn tiếp tục nhưng đã không còn bao nhiêu người mới trở lại.
Tất cả hơn một trăm người, nên giao dịch đều đã giao dịch xong nhưng tất cả mọi người vẫn chưa rời đi.
Có mấy người lên lôi đài đánh cược, những người khác thì hăng hái xem chiến đấu.
Đương nhiên Giang Khải sẽ không lãng phí thể lực vào lúc này.
Hai người thần bí kia lại xem rất hăng hái, nhưng Giang Khải chú ý đến phương đứng xem của bọn họ luôn quay mặt về phía mình.
Quả nhiên đang trông chừng hắn!
Ngược lại bên Thường Tư Diêu lại khá thú vị, Thường Tư Diêu đi đến đâu Chung Cường sẽ theo đến đó, Thường Tư Diêu đã tỏ ra hơi phiền chán, từ rất xa cũng nghe được nàng đang “lão tử” dài “lão tử” ngắn, giọng điệu còn rất tệ.
Nhưng Chung Cường thật sự rất mạnh, bị mắng như thế vẫn đi theo Thường Tư Diêu.
Thường Tư Diêu nhìn về phía Giang Khải mấy lần, trong mắt có vẻ nhờ giúp đỡ nhưng Giang Khải không chút do dự né tránh ánh mắt của nàng.
Hắn không muốn dẫn theo Thường Tư Diêu.
Trong vô thức, màn đêm buông xuống, màn quan trọng của hội nghị này, thi đấu sinh tử đã bắt đầu.
Chung Cường lập tức tinh thần tỉnh táo, cao giọng kêu gọi mọi người đang có mặt, “Tất cả mọi người tập trung, cạnh tranh sinh tử mà các ngươi chờ mong đã lâu sắp bắt đầu!”
Giang Khải cũng đi theo đám người đến gần.
Chung Cường đứng ở giữa đám người, khuôn mặt mỉm cười, cao giọng nói, “Đầu tiên, các vị tôn trung Chung mỗ, để ta làm người phụ trách của hội nghị lần này, đây là sự tin tưởng với thực lực, nhân phẩm của ta.”
Nói xong, Chung Cường còn cố ý nhìn Thường Tư Diêu một cái.
Điều này không liên quan đến nhân phẩm.
Trong lòng Giang Khải nghĩ như vậy, tất cả mọi người không quen thuộc, chỉ xem ai thăm dò khoảng cách xa hơn sẽ chọn người đó làm người phụ trách mà thôi.
Tên kia chỉ muốn nhấn mạnh mình có nhân phẩm rất tốt ở trước mặt Thường Tư Diêu mà thôi.
Chung Cường tiếp tục dõng dạc nói, “Mọi người đã tôn trọng tại hạ, vậy ta cũng không thể phụ sự tin tưởng này, trong thi đấu sinh tử lần này, các ngươi cần phần thưởng gì, chỉ cần ta có thì ta sẽ lấy ra.”
Phía dưới lập tức có người hô to, “Tài liệu Võ đồ, Binh lính Siêu phàm ngũ giai!”
“Tin tức bảo vật Người tuần đêm!”
“Tử huyền thiết cao cấp!”
Chung Cường mang tính lựa chọn nghe tiếng hô của quần chúng, “A, Tử huyền thiết cao cấp, loại khoáng thạch này thật sự hiếm có, trên thị trường có tiền mà không mua được! Nhưng chỗ ta cũng có một ít, không nhiều lắm, tất cả 30kg, coi như là phần thưởng lần cạnh tranh sinh tử này!”
Tử huyền thiết có thể dùng để chế tạo, có thể cường hóa trang bị, bảo thạch cấp khảm nạm còn có thể gia tăng cường độ công kích đặc thù, ở trong mắt cường giả tứ giai, Siêu phàm cũng được coi là bảo vật cực phẩm.
Điểm mấu chốt là, Chung Cường còn lấy ra 30kg, số lượng khá mê người.
“Vậy tiếp theo xin các tuyển thủ hãy chuẩn bị tham gia cạnh tranh sinh tử, sau khi nộp 2 triệu tinh tệ làm phí báo danh thì có thể chuẩn bị dự thi.”
Đến bây giờ Giang Khải mới biết cũng không phải được lấy phần thưởng mà không cần trả giá.
2 triệu tinh tệ với đám người tự do này cũng không phải con số khó chấp nhận.
Lúc này có ba mươi, bốn mươi người nộp phí báo danh.
Giang Khải vẫn đợi đến cuối cùng, hắn thấy hai người kia không báo danh mới nhanh chóng đi đến phía trước đám người, đứng trước mặt Chung Cường.
“Hả? Đây không phải bằng hữu của Tư Diêu cô nương sao? Sao nào, ngươi cũng báo danh?” Chung Cường ngạc nhiên nhìn về phía Giang Khải, nói xong còn nhìn về phía mọi người, cố ý cao giọng nói, “Vị bằng hữu này, tuy phần thưởng ta đưa ra thật sự mê người như ngươi còn chưa được một sao, vẫn phải dựa vào Tư Diêu cô nương mới có thể đến đây, ta tốt bụng nhắc nhở ngươi một câu, ngươi báo danh tương đương với đi tìm chết, biết không?”
Hiện trường lập tức rối loạn.
“Còn chưa được một sao đã có thể đến chỗ chúng ta?”
“Tư Diêu cô nương kia có thực lực mạnh vậy sao? Có thể dẫn một người đến chỗ cách 40km?”
“Đến cũng vô ích, thực lực này ở trong khu vực không biết sớm muộn gì cũng chết, không bảo vệ được người khác còn đi tham gia cạnh tranh sinh tử, không biết nghĩ như thế nào.”
Hiện tại Giang Khải không có suy nghĩ nói nhảm với Chung Cường, nói, “Ta có thể tham gia không?”
“Đương nhiên có thể!” Chung Cường lập tức sảng khoái trả lời, hoàn toàn ném câu nhắc nhở tốt bụng của mình ra sau gáy, “Ngươi yên tâm, ta sẽ đích thân tham gia thi đấu sinh tử lần này, đến lúc đó sẽ cố gắng bảo vệ tính mạng của ngươi.”