Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 508 - Chương 508: Bốn Đặc Quyền

Chương 508: Bốn đặc quyền Chương 508: Bốn đặc quyền

“Đến một ngàn mét xung quanh trung tâm, không có điểm mượn lực mà trong đầm lầy còn có lực hút cực mạnh…” Suy nghĩ, Giang Khải nhìn về phía Hồ Ngôn, “Lão Hồ, khoảng một ngàn mét có thể đưa chúng ta đến không?”

Hồ Ngôn lắc đầu, “Quá xa, phạm vi không chế của ta không xa như vậy.”

Giang Khải gật đầu, đúng là quá xa, Phong ngữ chú của Hồ Ngôn có thể khống chế mấy chục mét đã không tệ, tuyệt đối không có khả năng đưa người ta đến chỗ cách một ngàn mét.

Đúng vào lúc này, Hồ Ngôn đột nhiên nói, “Khải đội, tuy ta không thể trực tiếp đưa người đến chỗ cách một ngàn mét, nhưng ta lại có một suy nghĩ to gan.”

“Cái gì?”

Hồ Ngôn nhìn về phía Nguyễn Ngữ, “Ngươi nhớ trước kia ngươi từng làm cánh không, có thể làm cho chúng ta mấy đôi cánh không?”

Nguyễn Ngữ nói, “Làm thì làm được nhưng đều thất bại, không bay lên được.”

Hồ Ngôn gật đầu, “Bay thẳng chắc chắn không bay lên được, nhưng nếu chúng ta bay xuống từ chỗ khác chắc có hy vọng lớn hơn.”

Nói xong, Hồ Ngôn quay người nhìn về phía một ngọn núi cao sau lưng.

Sau khi Giang Khải nhìn ngọn núi cao sau lưng, lập tức hiểu ra.

“Nguyễn Ngữ, chỉ cần làm năm đôi cánh, không cần bay được, chúng ta lướt qua đó!”

Có lẽ không ai ngờ tiểu đội Hỏa Thần lại bắt đầu hoạt động vận động cực hạn ở Quỷ Tinh.

Tiểu đội leo lên ngọn núi cao đối diện đảo, ngọn núi này cao hơn ngọn núi đơn độc kia mấy trăm mét, chỉ là khoảng cách quá xa không thấy rõ tình huống bên kia.

Nguyễn Ngữ lập tức dùng một loại lông dã thú nào đó làm thành năm đôi cánh, mỗi người một đôi.

Mỗi người đeo một đôi cánh sau lưng, đứng thành một hàng về phía ngọn núi đơn độc.

Âu Dương Dịch cau mày, “Xác định làm vậy có thể đi qua? Đừng để đến lúc đó rơi thằng vào đầm lầy, vậy thật sự là ngàn dặm tặng đầu người.”

Giang Khải cười nói, “Vậy cũng không có cách nào, hiện tại chúng ta chỉ có một cách này.”

Hồ Ngôn đã lấy ra Phong lôi trượng của hắn ta, gió núi xung quanh càng ngày càng mạnh hơn.

Giang Khải nhìn Hồ Ngôn một chút, đối phương gật đầu, ra hiệu đã chuẩn bị xong.

“Được!” Giang Khải thu hồi tầm mắt, nhìn về phía ngọn núi đơn độc, “Ba, hai, một, nhảy!”

Cùng lúc đó, Hồ Ngôn phát động Phong ngữ chú.

Một cơn gió mạnh nâng năm người lên lướt đến trên đảo.

Trải qua một khoảng thời gian lướt đi, năm người tiểu đội Hỏa Thần thành công đổ bộ xuống khu vực trung tâm.

“Lại dễ dàng đến đây như vậy.” Triệu Thiết Toàn lắc đầu thở dài, “Lúc trước ta lại chết ở hỗ này.”

Âu Dương Dịch hơi có vẻ hưng phấn, “Giang Khải, trước kia ngươi đều không đi đường thường thế này?”

Giang Khải mỉm cười, “Ta vẫn cảm thấy nhiều loại chức nghiệp phối hợp thường có thể làm được việc mà những người khác không làm được.”

Đúng vào lúc này, Hồ Ngôn nhìn sau lưng, yếu ớt nói, “Khải đội, chúng ta đến thì đến rồi, nhưng về thế nào?”

Một câu nói của Hồ Ngôn lập tức khiến bốn người khác ngây ngẩn cả người.

“Ây… Chuyện sau này để sau này hãy nói, trước tiên đi xem Tù Quỷ địa này đã.”

Chính Tù Quỷ địa bị đầm lầy thôn phệ và khu vực sương mù bao vây, trên đường đi năm người tiểu đội Hỏa Thần cũng không phát hiện bất kỳ tung tích dã thú gì.

Sau khi cẩn thận kiểm tra xung quanh mọi người cũng không phát hiện điểm kỳ quái nào, chỉ có thể đi về phía ngọn núi trơ trọi.

Ngọn núi này cũng không cao, chỉ khoảng ba, bốn trăm mét.

Trên đường đi không có bất kỳ dã thú gì, tuy đường núi gập ghềnh nhưng đối với năm người cũng không có khó khăn gì.

Sau khi đi khoảng một tiếng, năm người đã sắp đi lên đỉnh núi.

“Sao lại không có cái gì? Không phải hung địa sao.” Giang Khải nghi ngờ nói.

Lúc đang nói chuyện, tiểu đội Hỏa Thần đã đến đỉnh núi.

Vừa đến đỉnh núi, Giang Khải đã ngậm miệng lại.

Trước đó bọn họ còn đang phàn nàn sao trên đường đi không phát hiện điều gì, nhưng lúc này bọn họ lại bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ.

Trên đỉnh núi có một khoảng đất bằng khoảng 100 mét vuông, trung tâm là một khu vực hình trong phủ gạch đá màu xám trắng như một cái mâm tròn.

Rìa mâm tròn phân bố bảy vòng tròn nhỏ đều nhau, đường vân gạch đá và vòng tròn lớn khác nhau, nên nhìn rất rõ ràng cũng không biết làm làm cái gì.

Âu Dương Dịch đi qua, cẩn thận xem xét nhưng không phát hiện cơ quan ám khí gì khác.

“Kỳ quái, thứ này dùng để làm gì?” Nói xong, hắn ta lại đi về phía một vòng tròn nhỏ, cũng đứng ở trên vòng tròn.

Lúc Âu Dương Dịch vừa đứng lên mâm tròn, bên tai năm người đồng thời vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống!

【 Ngươi phát hiện trang bị Thần chiến tranh. 】

【 Hãy thông qua bảy mục kiểm tra với tốc độ, công kích, phòng ngự, né tránh, tấn công đặc biệt, trị liệu, giết hại của Thần chiến tranh. 】

【 Mỗi một hạng kiểm tra chia thành ba phần, mỗi lần thông qua một phần kiểm tra sẽ thu hoạch được 1 điểm công nhận của Thần chiến tranh. 】

【 Khi thu hoạch được 5 điểm công nhận của Thần chiến tranh có thể được mời tiến vào di tích Thần chiến tranh. 】
Bình Luận (0)
Comment