Chương 544: Ta phải vượt qua bản thân
Chương 544: Ta phải vượt qua bản thân
“Quốc sĩ Hoa Hạ cũng chỉ thế mà thôi!”
Người kia thở hổn hển, máu tươi đã nhuộm đỏ quần áo của hắn ta, hắn ta nhìn chằm chằm đối thủ, một tay chống đất chậm rãi đứng lên.
“Các ngươi vui mừng quá sớm, ngươi còn cờ còn, các ngươi còn chưa giết ta, cũng đừng nghĩ đến việc đi qua nơi này.
Nói xong, hắn ta lại nhào về phía đối thủ…
Tình cảnh tương tự đang trình diễn ở các nơi, đôi bên đều là cao thủ đỉnh cấp, năng lực tác chiến cực mạnh, vậy ưu thế trên mặt số người sẽ vô cùng quan trọng.
Một khi có một người chiến bại, kẻ địch có thể nhanh chóng trợ giúp đồng đội đánh giết càng nhiều nhân viên phe kia, ưu thế sẽ càng lúc càng lớn!
Cách duy nhất cũng là mỗi người đều phải phát huy ra tất cả tiềm lực của mình, dù không thể đánh giết đối thủ nhưng cũng phải giữ vững trận chiến của mình, không để kẻ địch rảnh tay đối phó đồng bạn.
“Muốn cướp chiến kỳ Hoa Hạ ta, nằm mơ! Giết!”
Cũng lúc đó, chiến trường quân đoàn số 4, đại quân Hoa Hạ 1,9 triệu người đang kịch chiến với đại quân 4 triệu người của nước H.
Tuy Quốc hồn nước H không bằng Đảo quốc những số người của bọn họ càng nhiều hơn.
Bên Hoa Hạ muốn lợi dụng ưu thế đường sông tiến hành phòng thủ, nhưng người chơi nước H cũng là cao thủ tứ giai hoàn toàn có thể đạp nước mà đi, chỉ có ngăn cản mới có thể khiến bọn họ rơi xuống nước.
Điều này cũng có nghĩa đại quân Hoa Hạ cần chủ động xuất kích, ngăn cản đại quân nước H qua sông.
Mặc dù như thế, nước H ỷ vào người đông thế mạnh vẫn thế như chẻ tre, thành công qua sông!
“Chỉ với mấy người các ngươi có thể đỡ được đại quân nước H chúng ta? Đi chết đi!”
“Đã sớm muốn giải quyết Hoa Hạ các ngươi, sau này Hoa Hạ các ngươi phải gọi chúng ta một tiếng chủ nhân!”
“Ngay cả Quốc hồn cũng không có, có phải các ngươi không có chút sức lực nào không, cho nên chỉ dám ở nhà phòng thủ? Xông lên cho ta, giết sạch người Hoa!” Người này còn chưa nói hết câu, một người chơi Hoa Hạ đã nhào về phía người này.
“Câm miệng cho lão tử, hai người các ngươi cùng tiến lên, để các ngươi biết ai mới là chủ nhân!”
Chiến sĩ Hoa Hạ này lấy một địch hai nhưng vào lúc này sau lưng đột nhiên lóe lên ánh sáng lạnh, một thanh loan đao đâm vào phần eo bên phải của hắn ta.
Hắn ta vội vàng đá văng người kia ra, lùi lại mấy bước.
Ba tên người chơi nước H phía đối diện nhe răng mỉm cười.
“Ngươi phách lối nữa đi? Hắc hắc hắc, ta xem ngươi lấy một địch ba thế nào! Giết!”
Người chơi Hoa Hạ nhìn xung quanh một chút, lúc này mỗi một người chơi Hoa Hạ đều phải đồng thời đối mặt với hai đến ba người vây công!
Hơn nữa, điều quan trọng hơn là nếu mình ngã xuống, ba người này sẽ đi trợ giúp đồng đội, vậy áp lực của người Hoa xung quanh lại tăng lên gấp bội!
Hắn ta ôm eo của mình, trên tay đã dính đầy máu tươi nhưng ánh mắt của hắn ta lại kiên định hơn bất cứ lúc nào.
Hắn ta nghĩ đến bảng danh sách bị ảnh hưởng của mình.
Lúc này không lùi, có lẽ chỉ có một kết quả đang chờ đợi hắn ta.
Nhưng hắn ta không thể lùi bước.
Hắn ta giơ đồng hồ của mình lên, nói với các bằng hữu trong bảng danh sách, “Thật xin lỗi các vị, phải liên lụy các ngươi rồi. Tiểu Lan, lần này không thể bảo vệ ngươi.”
Trong đồng hồ truyền ra giọng nói của mấy người.
“Hác Nhân, thoải mái chiến đấu đi, tuy chúng ta không thể tham chiến nhưng dám động đến Hoa Hạ chúng ta, vậy dùng cái chết đổi lại!”
Sau đó lại vang lên giọng một nữ hài, “Hác Nhân, ngươi là trượng phu của ta nhưng ngươi còn là người Hoa, giữ vững Hoa Hạ cho ta!”
Nghe được câu trả lời của bằng hữu và người yêu, ánh mắt Hác Nhân càng kiên định hơn, nhìn chằm chằm kẻ địch trước mặt, “Muốn đi qua, vậy bước qua xác lão tử đi!”
Trên chiến của đôi bên rất thảm thiết, nước sông trong veo, ánh trăng chiếu xuống đã không nhìn ra màu sắc gì lại bốc lên mùi máu tươi gay mũi.
Âu Dương Chấn dẫn đầu quân đoàn số 10 đang trấn thủ quốc kỳ Hoa Hạ.
Tuy hắn ta không ở chiến trường, không thể tận mắt thấy lại càng căng thẳng hơn.
Nhìn từ phản hồi của bên thành chính, các thành chính lớn đã xuất hiện tình huống rất nhiều người chơi tử vong logout!
Không chút khách sáo nói, tỷ lệ ảnh hường 1 vs 50 này, có thể nghĩ tình huống thương vong trong các thành chính lớn ở lãnh địa Hoa Hạ còn thảm thiết hơn chiến trường chân chính!
Hiên Viên Chấn siết chặt nắm đấm, đôi mắt đỏ hồng.
“Trương Hiên, Vương Húc Sơ, tất cả chiến sĩ Hoa Hạ, xin các ngươi nhất định phải giữ vững!”
Đúng vào lúc này, đồng hồ của Hiên Viên Chấn nhận được một tin.
Người gửi tin tức là chiến hữu của hắn ta lại không tham chiến, mà trở thành trạm trung chuyển để truyền lại tin tức giúp hắn ta.
“Hiên Viên, hai tiểu đội điều tra truyền về tin tức, đội quân nước M và nước F đang chạy về phía này!”
“Cái gì!” Hiên Viên Chấn trợn to mắt.
Đảo quốc và nước H xâm lược đã khiến Hoa Hạ đối mặt với áp lực rất lớn, bây giờ còn có hai quốc gia đang chạy về phía này!