Chương 545: Ta phải vượt qua bản thân (2)
Chương 545: Ta phải vượt qua bản thân (2)
Nếu không phải mình đang ở trong quân, có lẽ Hiên Viên Chấn cũng cảm thấy sụp đổ.
“Đây, đây là muốn diệt Hoa Hạ ta đầu tiên?!”
Bên kia trả lời tin tức.
“Có khả năng, điều kỳ quái là trước đó nước M từng phát động xâm lược một lần, phương hướng của bọn họ là phía bắc, vậy nói cách khác bọn họ không có nhiều thời gian đi điều tra vị trí Hoa Hạ, nhưng bọn họ cứ như mở bản đồ chạy thẳng đến bên này!”
Hiên Viên Chấn càng khiếp sợ hơn, “Điều này… Chẳng lẽ bọn họ nhận được vị trí của chúng ta?”
“Không có khả năng, chúng ta có thể trò chuyện với bên ngoài nhưng không thể chia sẻ bản đồ.”
Người kia nói, “Ta biết, ta cũng cảm thấy kỳ quái, hiện tại đám người La thần đang nghiên cứu đối sách, tạm thời ngươi đừng công bố tin tức này để tránh làm loạn lòng quân.”
Hiên Viên Chấn hít sâu một hơi, nếu tin tức này truyền đi thật sự sẽ đánh vào lòng tin của đại quân.
Nhưng… Trong trạng thái hiện tại, bọn họ chắc chắn thất bại!
Hoa Hạ thành, lúc này đã có mấy vạn người chết thảm logout, đây chỉ là Hoa Hạ thành.
Tỷ lệ 1 vs 50 thật sự quá cao, chiến trường hy sinh 1000 người, bên này sẽ tử vong 5 vạn người!
Rất nhiều người thấy người xung quanh bị trọng thương, ngã vào trong vũng máu, trong lòng chỉ còn lại tức giận và lo lắng.
Bọn họ liều mạng quát vào đồng hồ.
“Lấy một địch hai cũng được, không có Quốc hồn cũng được, nhất định phải giữ vững!”
“Lão tử không sợ chết, chỉ xin ngươi có thể kéo theo hai cái đệm lưng!”
Đổng nguyên soái nhìn trên quảng trường, sau khi những người chết kia phân giải thành điểm sáng lại tràn ngập bầu trời, trong lòng rất đau đớn.
Nếu không phải Hoa Hạ không có Quốc hồn, Đảo quốc và nước H tuyệt đối không dám được ăn cả ngã về không, phát động tấn công mạnh mẽ với Hoa Hạ!
Điều tồi tệ hơn là, còn có đại quân hai nước đang di chuyển về phía Hoa Hạ, hiển nhiên kẻ đến không có ý tốt.
“Phải thua sao?” Đổng nguyên soái hơi nhắm mắt lại, không nỡ nhìn.
“Chúng ta cần kỳ tích!”
“Giữ chặt Đảo quốc và nước H đang tiến công! Còn có, Giang Khải, rốt cuộc tên khốn nhà ngươi ở đâu!”
…
Giang Khải đã bổ sung hoàn tất, đối thủ của hắn là một “mình” khác cũng đã bổ sung hoàn tất.
Từ thông báo của hệ thống, Giang Khải biết quốc chiến đã bắt đầu…
“Đáng chết, không bắt kịp! Trên người ta còn có Quốc hồn!” Trong lòng Giang Khải nóng như lửa đốt.
Nhưng thực lực của người phục chế giống hệt mình, mỗi lần Giang Khải chiến đấu đều rất khó khăn.
Hắn có thể miểu sát người khác, đồng thời cũng chắc chắn một điều hắn sẽ bị bản thân miểu sát!
Bất kỳ một sơ suất nào đều có thể dẫn đến chiến bại.
Lại đối mặt với một “mình” khác, Giang Khải hít sâu một hơi để tâm trạng của mình ổn định lại.
“Không, ta nhất định phải tìm ra cách chiến thắng bản thân!” Giang Khải hơi híp mắt lại, nặng nề nói, “Giang Khải, ngươi phải vượt qua một ‘mình’ khác!”
Giang Khải có lý do tin tưởng, “tham lam” đối diện mình đang suy nghĩ giống mình.
Hắn ta tuyệt đối không chờ bị giết, ngược lại rất có thể sẽ nghĩ giết chết chính chủ mình như thế nào.
Đôi bên đồng thời ra tay, hai thanh Truy mệnh va chạm giữa không trung, ngay sau đó hai người di chuyển với tốc độ cao, đồng thời bắn ra càng nhiều Truy mệnh hơn.
Giữa hai người có bóng đen chớp động, tiếng kim loại va chạm liên tục vang lên!
Trải qua khoảng thời gian huấn luyện cường độ cao với “mình”, tâm thái của Giang Khải đã trở nên càng ung dung vững vàng hơn.
Mấy trăm trận chiến sinh tử, mỗi một lần đều không thể có chút sơ suất nào, mỗi một lần đều phải vắt hết óc tìm kiếm sơ hở của đối thủ, loại chiến đấu cường độ cao này càng khủng bố hơn đặc huấn gì đó!
Phải vượt qua một đối thủ có thực lực giống mình như đúc, có thể nghĩ đến độ khó.
Mấy tháng chiến đấu, Giang Khải đã chứng minh cách bình thường đều không thắng được bản thân.
Nhất định phải thắng vì đánh bất ngờ, hơn nữa cái “bất ngờ” này còn phải vượt qua dự đoán của mình.
Sau khi hai người kịch chiến mười mất phút, hai người đều tiêu hao to lớn, trận chiến lại đi vào vòng cuối cùng.
Đột nhiên, đối phương đánh ra Quang Minh thần lệnh, bắn thẳng vào chân trái của Giang Khải.
Giang Khải lập tức né tránh nhưng ngay lúc này mấy thanh Truy mệnh sau lưng người phục chế bị khống chế, bắn vào sau lưng Giang Khải.
Đường đi của phi tiêu gần như chặn lại tất cả đường lui của Giang Khải.
Giang Khải lập tức bắn ra Truy mệnh đánh rơi vũ khí của đối phương, đồng thời ném ra Quang Minh thần lệnh muốn đánh rơi Quang Minh thần lệnh của đối phương.
Nhưng vào lúc này người phục chế đột nhiên xuất hiện ở vị trí cách Giang Khải ba bốn mét, trực tiếp ném ra Diêm Vương lệnh!
Tên này lại sử dụng Thế thân lừa gạt nhưng mục đích không phải vì thay thế hắn ta nhận thương tổn, mà chỉ muốn đạt được một cơ hội ra tay bất ngờ.
Quả nhiên, người phục chế cũng đang vắt hết óc nghĩ cách đánh bại bản thể Giang Khải, lúc này mới có một loạt hành động này.