Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 553 - Chương 553: Quyết Chiến

Chương 553: Quyết chiến Chương 553: Quyết chiến

“Rõ ràng toàn bộ bản đồ chiến tranh bị sương mù bao phủ, bọn họ lại như mọc mắt, đồng loạt nhắm vào Hoa Hạ chúng ta!”

Vương Húc Sơ hừ lạnh một tiếng, “Trở về nhất định phải điều tra rõ ràng, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.”

Thuộc hạ báo cáo tình huống các quân đoàn lên.

Lần này quân đoàn số 10 biểu hiện anh dũng nhưng cùng lúc bọn họ cũng gánh vác nhiệm vụ tác chiến chủ yếu, không thể tránh được thương vong.

Quân đoàn số 10 có ba vạn người tử vong, 11 vạn người có thương thế khá nghiêm trọng, trên cơ bản những người khác đều bị thương hoặc nhiều hoặc ít.

Cứ vậy, đại quân Hoa Hạ gần như đều rơi vào tình trạng bị thương.

“103 vạn thêm 45 vạn là 148 vạn, Hoa Hạ chúng ta có 500 vạn đại quân, bây giờ chỉ còn lại 350 vạn, hơn nữa tất cả đều là thương binh.” Hiên Viên Chấn nhìn đại bản doanh, nhìn bộ số liệu này mặt mày ủ dột.

Không bột đố gột nên hồ, cho dù, Hiên Viên Chấn, Trương Hiên và Vương Húc Sơ đều là quan chỉ huy rất xuất sắc, nhưng đối mặt với tình hình hiện tại vẫn không có cách nào.

Không lâu sau, Trương Hiên nhận được tin tức yêu cầu bọn họ lại giữ vững trước công kích của nước F.

Bây giờ sắc trời dần sáng, trong tình huống tầm nhìn tăng lên chiến thuật Thảo mộc giai binh đã giảm bớt hiệu quả.

Bọn họ chỉ có một giờ để nghỉ ngơi.

Trong tình huống này, Trương Hiên và Vương Húc Sơ đưa ra một quyết định to gan.

“Liều mạng không thể thắng được.” Trương Hiên nhìn về phía Vương Húc Sơ, “Chỉ có thể lấy ra tay nghề truyền thống của chúng ta.”

Vương Húc Sơ gật đầu, “Không sai, nhất định phải giữ thực lực, nếu không dù ngăn cản được công kích của nước F thì sau đó chúng ta cũng rất khó ngăn cản công kích của quốc gia khác. Đảo quốc cũng tốt, nước H, nước M cũng được, bọn họ tuyệt đối không cho chúng ta quá nhiều thời gian thở dốc.”

“Truyền lệnh xuống, toàn quân giải tán, chúng ta chơi đánh du kích với nước F!”



Một tiếng sau, đại quân nước F đến biên cảnh Hoa Hạ.

“Hả? Sao không thấy thủ quân Hoa Hạ?” Quan chỉ huy nước F vô cùng ngạc nhiên.

Sau khi bọn họ tiến vào lãnh địa Hoa Hạ lập tức phát hiện xung quanh để lại dấu vết chiến đấu rất rõ ràng.

“Bọn họ vừa giao chiến với ba nước, đến bây giờ còn chưa bị tiêu diệt đã là kỳ tích, nhìn dáng vẻ chắc không có năng lực tiếp tục chiến đấu với chúng ta nữa.” Quan chỉ huy phán đoán.

“Lại nói, rốt cuộc sao bọn họ lại làm được, đồng thời chống cự công kích của nước H và Đảo quốc, sau đó lại đánh lui quân M, đây đúng là chuyện không thể tin nổi!”

Một tướng lĩnh khác nói, “Chatham, năm đó quân đội Hoa Hạ chưa từng bại trận, cũng như lúc chúng ta bàn luận với quan chỉ huy Peter quân M trước khi chiến đấu, nếu Hoa Hạ được Quốc hồn gia trì, đây đúng là một việc rất đáng sợ.”

“Không thể không nói, bọn họ là một dân tộc không tầm thường.”

Chatham cười lạnh một tiếng, “Dân tộc không tầm thường? Leno, ngươi thật sự đề cao bọn họ, theo ta suy nghĩ sở dĩ Hoa Hạ có thể kéo dài hơi tàn đến bây giờ, đó là vì các quốc gia khác đều đang có tính toán riêng của mình, không ai muốn tiêu hao quá nhiều binh lực.”

“Khu cờ chỉ là thứ yếu, cướp đoạt quốc kỳ mới là điểm mấu chốt, đám người Peter chỉ muốn để người khác tiêu hao càng nhiều chiến lực của Hoa Hạ, sau cùng mình một phát cướp được quốc kỳ của Hoa Hạ.”

“Đáng tiếc, ta sẽ không cho bọn họ cơ hội đó, chúng ta đã không chịu bất kỳ sự ngăn cản nào, vậy lần này chúng ta nhân lúc Hoa Hạ suy yếu trực tiếp giành lấy quốc kỳ!”

“Toàn quân xuất kích!”

Sau khi đại quân đi được hai ba dặm, lập tức có lính trinh sát đến báo cáo.

“Phát hiện khu cờ của Hoa Hạ, bọn họ đang chạy trốn theo hai hướng đông tây!”

Chatham lập tức ra lệnh, hắn ta và Leno chia ra dẫn theo đại quân 1800 ngàn người đuổi theo hai khu cờ!

Chờ quân của Chatham tiến vào khoảng năm dặm nữa, lại phát hiện khu cờ ở hai mặt đang chạy trốn theo hai phương hướng.

Chatham cau mày, “Đây là tình huống gì, đang cố ý phân tán binh lực của chúng ta?”

Lính trinh sát báo cáo, số lượng người của đối phương rất ít, chỉ có mấy chục người, hơn nữa nhìn dáng vẻ đều là thương binh.

Đúng vào lúc này, lại có mấy lính trinh sát đến báo cáo, phát hiện tiểu đội Hoa Hạ đang chạy trốn khắp nơi trong rừng, đồng thời trong tiểu đội gần như đều là thương binh.

Nghe đến đó, cuối cùng Chatham đã thở dài một hơi.

Quả nhiên tình huống bên Hoa Hạ đã rất tồi tệ, ngay cả người bảo vệ khu cờ cũng không có bao nhiêu, tàn binh bại tướng khác cũng chỉ biết trốn đông nấp tây.

Chatham cũng không biết vị trí cụ thể của quốc kỳ Hoa Hạ, không bằng bắt một số người Hoa lại, ép bọn họ nói ra vị trí của quốc kỳ.

Nghĩ tới đây, Chatham lập tức ra lệnh, điều động một số đội ngũ đi đuổi bắt tiểu đội Hoa Hạ, đại đội thì tiếp tục đuổi theo người cầm khu cờ.

Lúc này đám người Trương Hiên đang ẩn nấp trong bóng tối quan sát hành động của đội ngũ Chatham.

“Kẻ địch cắn câu rồi!” Một tên binh lính bên cạnh nói.
Bình Luận (0)
Comment