Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 567 - Chương 567: Hoàn Toàn Thắng Lợi

Chương 567: Hoàn toàn thắng lợi Chương 567: Hoàn toàn thắng lợi

Lão Hồ đột nhiên trở nên nghiêm túc, ánh mắt kiên định nói, “Vì lão bà của ta, ta chắc chắn phải mạnh lên!”

“Lão bà?” Giang Khải trợn to mắt hỏi.

“Đông Ly đó, lúc không có ai nàng đã gọi ta là trượng phu, đương nhiên là lão bà của ta.”

“Đệt!” Giang Khải bị đả kích, hai người kia đã phát triển đến trình độ này sao?

Lại nhìn mình một chút, ngay cả một bạn gái cũng không có!

“Ai, lão Hồ, sau này quay về có rảnh lại tính nhân duyên cho ta đi, ta tin tưởng ánh mắt của ngươi. Ta đi làm việc trước.” Nói xong, Giang Khải đột nhiên tăng tốc độ lao về phía kẻ địch.

Hồ Ngôn “Ai” một tiếng, Giang Khải đã sớm đi xa.

“Khải đội, hiện tại ta không được tính toán nhân duyên… Ai, từ khi ở cạnh Đông Ly, không có loại người đứng xem tỉnh táo trước kia nữa…”

Nhưng nghĩ đến tình cảnh bi thương hiện tại của Khải đội, cuối cùng Hồ Ngôn vẫn không nói với Giang Khải.

“Đến lúc đó tùy tiện nói chút đi, cho Khải đội một ít tin tức, ở độ tuổi này vẫn chưa có một bạn gái nào đã đủ đáng thương, Khải đội tin tưởng ta như thế, ta không thể để hắn đau lòng.”



Giang Khải đã không nghe thấy Hồ Ngôn nói gì nữa, hắn lao về phía quân địch.

Sau khi Kỳ vũ của Hồ Ngôn biến thành mưa đá còn có một chỗ tốt, Giang Khải có thể dùng Truy mệnh tôi lửa tạo thành hiệu quả nhóm lửa!

“Ngăn cản hắn!” Chatham hô to, “Những người khác phát động tổng tiến công, nhanh!”

Chatham vừa nói vừa rút lui.

Hắn ta biết rõ mình không phải đối thủ của Giang Khải, một khi bị Giang Khải đánh giết sẽ là tình huống rắn mất đầu!

Rất nhiều cường giả nước F nhào về phía Giang Khải.

“Truy mệnh tôi lửa!” Giang Khải nhanh chóng đánh ra Truy mệnh.

“Quang Minh thần lệnh, bắn ra!”

Ở xung quanh Giang Khải, lấy Truy mệnh và Quang Minh thần lệnh tạo thành một vòng trận phòng ngự, những người khác căn bản không có cách nào đến gần hắn.

“Nhanh ngăn cản hắn! Không thể để hắn đến gần Chatham!”

“Lên đi! Vũ khí của hắn chỉ nhiều như vậy, ta không tin hắn còn có thể đồng thời đối phó nhiều người của chúng ta như vậy!”

Đề nghị của người này khiến rất nhiều người như tìm được nhược điểm của Giang Khải.

Mấy trăm người xung quanh đồng thời nhào về phia Giang Khải.

Giang Khải nhanh chóng lao đến một chỗ trong chiến trường, vị trí kia có rất nhiều chiến sĩ Hoa Hạ đang rơi vào khổ chiến.

Bọn họ đều bị trọng thương, vẫn đang kiên trì.

“Giang Khải, đừng quản chúng ta, nhanh đi giết quan chỉ huy của bọn họ!” Một chiến sĩ Hoa Hạ người đầy thương tích giận dữ nói, “Chúng ta ngăn cản người phía sau giúp ngươi!”

“Đúng, giết Chatham là cơ hội duy nhất của chúng ta! Dù chiến tử thì chúng ta cũng có thể nhắm mắt!” Trạng thái của đồng bạn hắn ta cũng không tốt gì, một cánh tay đã không cách nào sử dụng, trên chân trái cắm một thanh kiếm gãy máu me đầm đìa.

Giang Khải nhanh chóng thu hồi Quang Minh thần lệnh, hừ lạnh một tiếng, “Có ta ở đây, các ngươi không chết được!”

Nói xong, Giang Khải trực tiếp nổi giận gầm lên một tiếng, “Thần chi hàng lâm!”

Lấy Giang Khải làm trung tâm, một tia sáng trắng trực tiếp nổ tung trong sân.

Mấy trăm người nhào đến trước đó, rất nhiều người chơi nước F đang chiến đấu ở xung quanh lập tức bị ánh sáng trắng bao phủ.

Thần chi hàng lâm đồng thời tạo thành một lần tổn thương trăm phần trăm, còn kế thừa hiệu quả công kích.

Bản thân công kích của Giang Khải đã đủ cao, quan trọng nhất là hắn có bạo kích!

Ánh sáng trắng bao trùm chiến khu mấy ngàn người, trong nháy mắt miểu sát hơn bốn trăm người!

Cho dù không đánh chết người cũng bị trọng thương.

Đồng thời, trong chiến sĩ Hoa Hạ xung quanh Giang Khải có bốn người thuộc tính cao nhất được ánh sáng trắng tắm rửa, sau đó trạng thái đổi mới toàn diện.

Vết thương trên người bọn họ biến mất sạch, trạng thái lập tức hồi đầy, tất cả kỹ năng đều quay về trạng thái có thể sử dụng!

“Điều này…” Tên nam tử cao lớn kia cũng đang được khôi phục, hắn ta khiếp sợ nhìn trạng thái của mình lại nhìn Giang Khải một chút, “Ngươi, ngươi… Còn biết trị liệu?”

Giang Khải mỉm cười, “Người của ta sẽ đến ngay, các ngươi giải quyết quân địch xung quanh một chút!”

Nói xong, Giang Khải nhìn về phía Chatham đang nhanh chóng chạy trốn ở nơi xa, hừ lạnh một tiếng, “Đã bị ta để mắt đến, ngươi còn chạy đi đâu!”

“Chiến tranh chi dược!” Cả người Giang Khải như là đạn pháo nhảy lên thật cao, sau khi bắn ra trăm mét lại rơi ầm ầm trên mặt đất.

Một vòng kẻ địch xung quanh đều bị đánh bay.

“Truy mệnh tôi lửa!” Bóng đen liên tục lóe lên, còn chưa chờ bọn họ kịp phản ứng đã bị Giang Khải đánh giết ở trên không trung!

Lần Chiến tranh chi dược thứ hai, Giang Khải bắt chước làm theo nhanh chóng đánh giết hơn một trăm người!

“Trời ạ, Giang Khải cũng quá mạnh!” Trương Hiên khiếp sợ nhìn bóng dáng nhảy cao mười mấy mét kia, chạy vào trận địa địch giết lung tung một trận.

“Ta biết Giang Khải mạnh nhưng không ngờ sẽ mạnh như vậy!” Vương Húc Sơ than thở, “Đây là phàm nhân sao? Khác Chiến Thần ở chỗ nào!”

“Chỉ có thể nói, cũng may hắn là người Hoa chúng ta… Nếu không trực tiếp sụp đổ!”
Bình Luận (0)
Comment