Chương 574: Nước chiến thắng
Chương 574: Nước chiến thắng
Trương Hiên an ủi, “Đám người La thần cũng đồng ý với quyết định của ngươi, lúc này chúng ta còn không đánh cược một lần, có lẽ cũng không còn cơ hội nữa.”
“Cũng đã hơn một ngày, bọn họ còn chưa quay về.”
“Đi một chuyến cũng phải mười mấy tiếng, đừng nóng vội.” Vương Húc Sơ nói, “Hiện tại chúng ta chỉ có thể tin tưởng Giang Khải.”
Đúng vào lúc này, trong binh doanh đột nhiên có người quát to.
“Trạng thái Quốc hồn đã quay lại! Trạng thái Quốc hồn của các ngươi đã trở về chưa?”
“Chúng ta cũng quay về rồi…”
Nghe được câu này, tất cả mọi người không tự chủ được đứng lên, bọn họ đều nhìn về phía bắc.
Tứ quý hoa đô lo lắng đứng trên sườn đất nhỏ nhìn về phía bắc.
“Hắn trở về rồi sao?”
“Không biết có giành được quốc kỳ nước F không. Điều này quá khó khăn.”
“Nếu hắn giành được quốc kỳ khu F, ta sẽ không hận hắn nữa!”
Lúc đang nói chuyện, có người thấy ở đường chân trời đằng xa như có thứ gì đó đang lắc lư, một lát sau thứ kia càng ngày càng rõ ràng.
Chẳng mấy chốc mọi người đã phát hiện đó là một lá cờ!
Ngay sau đó, bóng dáng năm người xuất hiện ở cuối chân trời.
Một người trong số đó cầm đại kỳ trong tay, lắc lư qua lại, sau khi khuôn mặt của hắn trở nên rõ ràng, toàn bộ đại quân Hoa Hạ vang lên tiếng hoan hô chấn trời động đất.
“Là Khải!”
“Hoa Hạ Giang Khải, Hoa Hạ Hỏa Thần, bọn họ thành công!”
Cánh cửa ở giữa Thiên Long bảng Hoa Hạ thành lại mở ra, bên này La Bình đã sớm chuẩn bị, 2 triệu đại quân tiến thẳng vào chiến khu quốc chiến!
Binh lực đại quân Hoa Hạ tăng mạnh đến 4400 ngàn!
Hiên Viên Chấn lập tức chấn chính đại quân Hoa Hạ.
Hiện tại, đại quân Hoa Hạ không ngừng binh hùng tướng mạnh, Quốc hồn Hoa Hạ cường hãn cùng cấp sự tăng cường mạnh nhất toàn cầu, mấu chốt nhất là sĩ khí của đại quân Hoa Hạ dâng trào, đều kìm nén lực lượng.
Hiên Viên Chấn đứng trên một tảng đá lớn, cao giọng kêu gọi, “Bốn nước đánh luân phiên cũng không thể đánh bại chúng ta, ta thử hỏi quốc chiến toàn cầu này, còn ai có thể địch nổi Hoa Hạ ta?”
“Trước đó, bọn họ nhân lúc chúng ta không có Quốc hồn thay nhau công kích muốn diệt Hoa Hạ ta, nhưng bây giờ binh lực của chúng ta sung túc, Quốc hồn mạnh nhất trên người!”
“Đây là lúc phát động phản công với kẻ địch trước đó!”
“Các huynh đệ tỷ muội, Hoa Hạ tất thắng!”
Mấy triệu người cao giọng hưởng ứng, tiếng vang trấn áp sơn cốc.
Lần đầu tiên Hoa Hạ xuất binh, cũng đến nước H gần Hoa Hạ nhất.
3 triệu đại quân Hoa Hạ áp cảnh, nước H vô cùng hoảng sợ.
2 triệu đại quân nước H vừa quay về từ nước F, trong lần tranh đoạt này tổn thất mười mấy vạn người ngựa, những người khác cũng tiêu hao không ít, đánh một trận với Hoa Hạ tổn thất hơn ba mươi vạn, cộng thêm mấy ngày nay cọ sát với quốc gia xung quanh, tổng số người cũng chỉ 4 triệu.
So sánh với toàn bộ nhân viên đầy trạng thái của Hoa Hạ, bọn họ rơi vào thế yếu tuyệt đối.
Huống chi, Hoa Hạ lúc này đã không phải Hoa Hạ trước đó, mỗi người gia tăng 16% thuộc tính cơ sở, 16% bạo kích, chỉ là Quốc hồn đã khiến trong lòng người ta run sợ.
Quan trọng hơn là, lần này Hoa Hạ tiến công càng nhiều hơn là một loại báo thù!
Lúc tiếng kèn tấn công vang lên, đại quân Hoa Hạ đông đúc lao về phía đại quân nước H!
Trong đó, Giang Khải và tiểu đội Hỏa Thần càng là một ngựa đi đầu.
Kỳ vũ của Hồ Ngôn phối hợp với đóng băng có thể quấy nhiễu kẻ địch trong một khu vực lớn, phối hợp với Truy mệnh tôi lửa của Giang Khải, thật sự khiến nước H cảm nhận được “hai tầng băng lửa”.
Thực lực cá nhân của Triệu Thiết Toàn rất mạnh nhưng ở trong đoàn đội hắn ta lại hy sinh đặc điểm công kích của mình, trọng điểm phát huy phòng ngự mà mình am hiểu nhất, giúp đỡ Âu Dương Dịch phòng ngự.
Công kích của Âu Dương Dịch rất trí mạng, có đặc tính công kích vào điểm yếu, bản thân là một tên Phán quan không phải chức nghiệp đỉnh cấp, không tính là đỉnh phong trên mặt phòng ngự né tránh nhưng Triệu Thiết Toàn đền bù nhược điểm của hắn ta một cách hoàn mỹ, khiến hắn ta có thể làm đến cực hạn công kích.
Về phần Nguyễn Ngữ lại tự chơi một mình… Chỉ là mỗi lần sắp “thành công”, mục tiêu luôn bị Âu Dương Dịch đánh giết.
“Âu Dương, ngươi giết tình yêu của ta!”
Âu Dương Dịch cũng tức đến đen mặt, đây là nhiệm vụ mà Giang Khải giao cho hắn ta, hắn ta cũng không có cách nào.
“Nguyễn quỷ, ngươi không cảm thấy người bên kia càng xinh đẹp hơn sao? Ngươi xem trên người hắn hơi phát sáng, có thể là chạy bằng điện!”
Nguyễn Ngữ nhìn về phía một nam tử vẻ mặt hoảng sợ cách đó không xa, chắc nam nhân này cầm theo khu cờ khiến trên người tỏa ra ánh sáng nhạt.
Nguyễn Ngữ nhíu mày, suy nghĩ, “Hả? Quả nhiên có điện… Nhất định rất kích thích!”
“Mỹ nhân, đừng xấu hổ, ca ca thích nhất loại cuồng dã như ngươi!”
Nam tử kia trợn to mắt, vừa hoảng vừa sợ, “Tên biến thái chết tiệt này… Nhanh ngăn cản hắn!”