Chương 602: Đề nghị nhỏ
Chương 602: Đề nghị nhỏ
Giang Khải đến chậm một bước, thấy ba người kia đã lên sân khấu, vội đến mức suýt nôn ra máu.
“ĐM, lần này bàn bạc cũng chưa bàn bạc? Trực tiếp lên lôi đài?”
Tuy nói số 3 vừa trải qua một trận đại chiến nhưng cũng như hắn ta đã nói, thực lực nhóm ba người lên lôi đài sau cùng còn không bằng nhóm thứ hai.
Tuy Chiến Thần số 9 mạnh nhưng hắn ta cũng vừa trải qua một trận đại chiến.
Sau khi Chiến Thần số 3 thấy Chiến Thần số 9 lên lôi đài còn ăn mấy viên thuộc, trong đó có một viên là Cự thạch quỷ tinh Thiên tứ đan.
Sau khi trận so tài này trải qua hai mươi phút kịch chiến, Chiến Thần số 3 dựa vào thực lực cường đại đánh cả ba tên Chiến Thần bị trọng thương!
Nhìn Chiến Thần số 9 hấp hối ở trên mặt đất, Chiến Thần số 3 giẫm chân lên đầu hắn ta chà qua chà lại, vừa cười nói, “Sao ngươi không học hỏi những người khác, sớm nhập bọn với chúng ta, vậy ngươi đâu đến mức rơi vào tình huống này?”
“Trên thế giới này, mấy thứ lộn xộn như chính nghĩa có tác dụng cái rắm, thực lực mới là vương đạo!”
“Nhớ kỹ, sau này ở Chiến Thần điện, thấy ta phải quỳ xuống gọi ga ga.”
Đôi mắt Chiến Thần số 9 đỏ au nhưng lúc này hắn ta không có cách nào phản kháng, chỉ có thể giận dữ nói, “Các ngươi khinh người quá đáng, không xứng làm Chiến Thần!”
“Còn mạnh miệng? Xem ra không cho ngươi chịu chút đau khổ thì ngươi không có kinh nghiệm.”
Nói xong, Chiến Thần số 3 rút ra một cây dao găm cắm thẳng vào đùi Chiến Thần số 9, lại dùng lực xoay cắt, cắt mở bắp đùi của Chiến Thần số 9, “Gọi gia gia!”
Cho dù là Chiến Thần, lúc đối mặt với sự tra tấn này cũng không nhịn được kêu rên.
“Mau gọi gia gia, nếu không lão tử sẽ có cách tra tấn ngươi!”
Chiến Thần số 8 nhảy lên lôi đài, lớn tiếng nói về phía đám người Giang Khải, “Thấy chưa, đây chính là kết cục khi chống đối chúng ta, trước khi rời khỏi đặc huấn doanh, tất cả các ngươi phải xin lỗi vì trước đó đã chống đối!”
“Tất cả mọi người quỳ xuống hết cho lão tử!”
Kỹ thuật ca trợn tròn mắt nhưng hắn ta tự hiểu lấy mình, mình căn bản không phải đối thủ của đám ác bá này.
Nhìn Chiến Thần số 9 còn đang bị tra tấn, hình ảnh kia nhìn mà giật mình, khiến trong lòng người ta sợ hãi.
Đúng vào lúc này, có một người bên Giang Khải hô lớn, “Dừng tay! Chúng ta, tranh tài của chúng ta còn chưa kết thúc, bên chúng ta mới phái ra tám người!”
Bàn tay cầm dao găm của Chiến Thần số 3 dừng lại, đứng lên đi đến bên cạnh Chiến Thần số 8, hai người đều nhìn về phía người nói chuyện.
Đó là thành viên Chiến Thần điện địa phương, lúc này nói xong câu đó cũng sắc mặt tái xanh, cả người đều trong trạng thái căng thẳng.
Rất hiển nhiên, hắn ta không ưa đám người làm xằng làm bậy này nhưng hắn ta cũng biết mình nói ra câu này có khả năng gặp bao nhiêu rắc rối.
Lấy thực lực của hắn ta, sao có thể là đối thủ của đám người này.
“Ồ, nói có lý.” Chiến Thần số 8 nhìn về phía Chiến Thần số 3, “Ý của hắn ta chúng ta vẫn phải đánh tàn phế một người nữa.”
Chiến Thần số 3 thản nhiên nhìn về phía người mở miệng, “Ngươi thích ra mặt như thế, vậy tiếp theo ngươi lên đi, biết đâu một mình ngươi có thể đánh bại ba người bên chúng ta.”
Lồng ngực người kia lên xuống dữ dội, giọng nói cũng hơi run rẩy, “Các ngươi quá đáng, những học viên thử huấn luyện này đều là người làm ra cống hiến cho quốc gia, các ngươi đối xử với bọn họ như vậy, còn không biết xấu hổ tự cho mình là Chiến Thần Hoa Hạ?”
Chiến Thần số 8 hừ lạnh một tiếng, “Thật xin lỗi, thật ra chúng ta không để ý tên tuổi Chiến Thần Hoa Hạ gì đó, chúng ta chỉ cần thực lực.”
“Lại nói, ngươi cảm thấy tất cả Chiến Thần Hoa Hạ đều bằng lòng trở thành Chiến Thần Hoa Hạ sao?”
“Trở thành Chiến Thần Hoa Hạ phải đến chiến trường Thú Thần liều mạng với Thú Thần, phải đi phụ trách phần khó khăn nhất trong việc khai phá Quỷ Tinh, chúng ta dựa vào cái gì phải bỏ công như vậy? Nếu có lựa chọn tốt hơn, tin tưởng rất nhiều người đã sớm không làm Chiến Thần Hoa Hạ.”
“Tiểu tử, ngươi dũng cảm như thế không bằng ngươi đến đánh trận cuối cùng đi, hai ngươi chúng ta đảm bảo sẽ cho ngươi trải nghiệm cả đời khó mà quên được.”
Người kia run rẩy, hắn ta biết chỉ cần mình lên lôi đài sẽ có kết quả gì.
Lúc này, hắn ta nhìn quanh một chút.
Tám người xếp hạng trước đều bị đánh trọng thương đến mức chỉ còn lại một hơi, huống chi dù là ai thì kết quả lên lôi đài đều rất thảm.
Mình đã mở miệng, vậy phần trách nhiệm này phải do mình gánh vác.
“Lão tử đến chết còn không sợ, còn sợ các ngươi?” Hắn ta đột nhiên lấy hết can đảm đi về phía lôi đài.
Ngay lúc hắn ta sắp bước lên lôi đài, có một bàn tay giữ lại bờ vai của hắn ta.
Hắn ta ngạc nhiên quay đầu lại, phát hiện sau lưng có một nam nhân mặc quần áo xám đang đứng.
Mặt nạ bịt mắt che khuất khuôn mặt hoàn chỉnh của hắn, nhưng vẫn có thể thấy hắn đang mỉm cười với mình.