Chương 603: Đề nghị nhỏ (2)
Chương 603: Đề nghị nhỏ (2)
“Này, lão ca, thật can đảm! Cũng may trong Chiến Thần điện còn có người như các ngươi, nếu không ta thấy rất thất vọng với Chiến Thần điện.”
Người kia nhíu mày, hắn muốn nói điều này với mình?
“Cái đó, bàn bạc với ngươi chuyện này, nếu không ngại có thể nhường cơ hội lần này cho ta không?”
“Hả? Nhường cho ngươi?” Người kia đã nhíu chặt lông mày, “Tiểu huynh đệ, vào lúc này ta cũng không cảm thấy trò đùa của ngươi có gì đáng cười.”
“Không phải nói đùa. Cứ để ta lên đi, ta lên còn có cơ hội.”
“Ngươi? Ngươi…” Người kia quan sát Giang Khải một chút, đột nhiên nhớ đến điều gì đó, hỏi một câu, “Ngươi là người có chỗ dựa?”
Giang Khải đen cả mặt, “Ta không có chỗ dựa… Không phải nói, đặc huấn doanh không nhìn thân phận sao?”
“Không có chỗ dựa? Ngươi không có chỗ dựa còn làm loạn cái gì, đây không phải chơi đùa! Ta nhớ thứ hạng của ngươi là hơn bốn mươi đi, ngươi lên tương đương với chịu chết!”
Giang Khải lắc đầu, “Đại ca, ngươi đi lên có thể thắng sao?”
“Ta…”
Thấy người kia do dự, đã không cần nói cũng biết đáp án.
“Ngươi đã không thắng được, ai lên mà không như nhau. Đại ca, ngươi đón người của chúng ta xuống, việc còn lại giao cho ta.”
“Dù ta và bọn họ không có ân oán cá nhân, với tính cách này của bọn họ, ta cũng phải dạy dỗ bọn họ một trận.” Nói xong, Giang Khải trực tiếp giữ chặt vai người kia nhảy lên lôi đài.
Sau khi Kỹ thuật ca thấy Giang Khải lên lôi đài, cả người đều sợ đến choáng váng.
“ĐM, tên này đi lúc nào vậy! Hắn, hắn điên rồi sao!”
Vẫn là chức nghiệp tứ giai, còn chạy lên đánh với Chiến Thần đỉnh phong? Đây không phải muốn chết thì là gì?
Sau khi Giang Khải lên lôi đài, lạnh nhạt nhìn về phía Chiến Thần số 9, cúi đầu kiểm tra thương thế của hắn ta.
“Này, Kỹ thuật ca, còn có vị lão ca kia, lên đón người đi.”
Kỹ thuật ca sợ đến khẽ run rẩy nhưng nghĩ đến những Chiến Thần này đang ra mặt cho mình, hắn ta cúng lấy can đảm theo hai người khác lên lôi đài, đỡ ba người bị trọng thương xuống.
Lần này, trên lôi đài chỉ còn lại Giang Khải và Chiến Thần số 3, số 8.
Giang Khải nhìn hai người kia một chút, từ tốn nói, “Đánh như thế nào?”
Chiến Thần số 8 hơi híp mắt lại, “Ta tưởng là ai, hóa ra là tên đi cửa sau, nghe nói xếp hạng của ngươi ở đại điện đặc huấn hơn bốn mươi? Ta thật sự không hiểu sao ngươi dám lên lôi đài?”
Giang Khải mỉm cười, “Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì khiến ta lên lôi đài, có thể là tinh thần trọng nghĩa bùng nổ đi.”
“Ha ha ha ha, thú vị.” Chiến Thần số 8 cười như điên nói, “Ngươi đã đi lên, vậy nói rõ ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng?”
Giang Khải vừa cười vừa nói, “Đã chuẩn bị tư tưởng, đã là đại thần, vậy tiểu đệ còn có một đề nghị nhỏ.”
“Đề nghị? Đề nghị gì?” Chiến Thần số 3 híp mắt nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải bĩu mỗi, “Đó là ván cược này có thể sửa đổi chút không?”
“Đổi tiền đặt cược? Ngươi đang nói đùa sao? Đây là việc đã nói từ trước, các ngươi thua thì phải rời khỏi đặc huấn doanh, bây giờ thấy mình thua nên muốn cầu xin tha thứ?”
Giang Khải đi tới, nụ cười trên mặt không thay đổi, “Không phải, ta cảm thấy không phải tiền đặt cược của chúng ta quá nhỏ sao? Tiền đặt cược nhỏ như vậy, ta cảm thấy hơi không xứng với thân phận Chiến Thần Hoa Hạ của mấy vị đại thần.”
Giang Khải vừa nói xong, Chiến Thần số 9 đã mất đi nửa cái mạng, trọng thương ngã gục lại sợ hãi ngồi bật dậy!
“Hắn, hắn muốn làm gì!”
Giang Khải vừa nói như vậy, những Chiến Thần này đều ngơ ngác, bị hành động của Giang Khải dọa sợ.
Vốn đã không thắng được, tên này đi lên cũng là góp đủ số, kết quả còn ngại tiền đặt cược quá ít.
Kỹ thuật ca chấn động, ánh mắt đầy hoảng sợ nhìn về phía người trên đài, “Trước đó không nhìn ra hắn là thằng điên!”
Hiện tại mấy tên Chiến Thần trọng thương đều muốn tự tử, người cuối cùng đi lên xác định không phải quân địch nằm vùng?
Không chỉ người bên Giang Khải ngạc nhiên, ngay cả người của đối phương đều sợ ngây người.
Chiến Thần số 8 ngơ ngác cả nửa ngày, còn tưởng lỗ tai của mình nghe nhầm.
“Ngươi nói… Tiền đặt cược quá nhỏ? Có ý gì?”
Giang Khải mỉm cười, “Các vị lão đại đều là cấp đại thần Chiến Thần, tranh tư cách ở lại đặc huấn doanh thế này, ta cảm thấy tình hình này không xứng với thân phận của các ngươi.”
“Ồ, ta không nghe nhầm chứ, ý ngươi là thêm cược?”
“Đúng vậy. Hiện tại bên chúng ta chỉ còn lại một mình ta, vậy ta cũng có quyền nói chuyện, ta cảm thấy nên tăng tiền đặt cược vậy mới thú vị.”
“Ha ha ha ha!” Một đám người đối diện cười như điên.
“Còn có chuyện tốt như vậy?”
Nhưng Chiến Thần số 9 dưới lôi đài lại dùng hết sức lực quát lên, “Tiểu tử, rốt cuộc ngươi có ý gì, ngươi có phải người của bọn họ không?!”
Những người khác cũng quát theo, “Hắn là người bên kia, tiền đặt cược đã nói từ trước, không thể thay đổi!”
“Đúng đấy, hắn là cái thá gì, hắn không thể đại diện cho tất cả chúng ta!”
Giang Khải nhìn về phía Chiến Thần số 9, đang nghĩ làm thế nào thuyết phục người cùng phe thêm cược.