Chương 645: Diêm Vương lệnh bận rộn (2)
Chương 645: Diêm Vương lệnh bận rộn (2)
“Đây là có chuyện gì?! Ánh sáng truyền đến từ chỗ nào?”
“Là lối ra sao? Nhưng vì sao lối ra lại đột nhiên bộc phát ánh sáng mạnh?”
Mọi người cũng không hiểu ánh sáng này không phải đến từ lỗi ra, mà đến từ sâu trong Vẫn Lạc quáng khu!
Sau khi Giang Khải mở ra Vô thần chi địa, ba người Phùng Lập Quân, Mã Đô và Hạ Nham đều bị tình cảnh trước mặt dọa cho trợn mắt há hốc mồm!
Đây là kỹ năng mà một người bị trọng thương có thể dùng ra?
Điều khiến người ta càng không hiểu được là, thuộc tính của Hạ Nham chợt giảm xuống, thuộc tính mà Mã Đô chuyển cho hắn ta trước đó đột nhiên biến mất!
“Vì sao hiệu quả của Tung hoảng hợp kế lại đã biến mất?”
CÙng lúc đó, ba người nghe thấy Giang Khải gầm lên giận dữ.
“Nguyệt hạ tiên tung kiếm!”
Trong nháy mắt, một đạo chân khí xuyên thẳng qua thân thể Hạ Nham!
Bất tử chiến giáp của Hạ Nham căn bản không ngăn được một kiếm khủng bố như thế!
“Là, công kích chân khí… Hắn, sao hắn lại biết công kích chân khí!” Hạ Nham hoảng sự nhìn lồng ngực bị xuyên thủng của mình, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ!
“Không có khả năng, một tên vừa đột phá ngũ giai sao có thể có thực lực khủng bố như thế!”
Nhưng công kích của Giang Khải còn chưa dừng lại.
“Canh giờ chưa tới!” Một tấm thẻ lập tức phát động công kích điên cuồng với Hạ Nham, “Xem Tử thần của ngươi lợi hại, hay Diêm vương của ta lợi hại!”
Hạ Nham phát ra tiếng kêu rên tan nát cõi lòng.
“Truy mệnh, hình thái tổ hợp!” Cùng lúc Giang Khải xuất kiến đã bắn ra Truy mệnh.
Vốn tưởng Kim chung khải giáp của Mã Đô có thể chống đỡ một lát, nhưng khải giáp chặn lại Truy mệnh, lại không ngăn được công kích chân khí khủng bố mà Truy mệnh mang theo.
Một cái bóng mờ đâm xuyên qua thân thể Mã Đô.
Mã Đô điên cuồng nôn ra một ngụm máu tươi, ánh mắt hoảng sợ nhìn bóng người trung tâm ánh sáng.
“Không, không có khả năng… Ta là, ta là Quỷ dị lục giai, hắn dựa vào cái gì…”
Phùng Lập Quân nằm mơ cũng không ngờ ba người hợp lực đánh Giang Khải bị trọng thương, vốn tưởng đã nắm chắc thắng lợi trong tay, nhưng thì ra Giang Khải không hề lừa bọn họ!
Lúc này, trình độ chiến lực kinh khủng của Giang Khải đã vượt ra khỏi sự hiểu biết của bọn họ!
Cường độ công kích chân khí của hắn thật sự quá khoa trương!
“Trời ạ, đây là Giang Khải chỉ vừa chuyển chức, hắn, sao hắn lại kinh khủng đến trình độ này!”
Trạng thái Dân liều mạng, Vô thần chi địa kia rốt cuộc là thiên phú gì? Khủng bố đến mức này!
Trong khoảnh khắc, hai tên đồng bạn đều bị Giang Khải đánh giết!
Giang Khải trực tiếp… Miểu sát hai người đẳng cấp Quỷ dị lục giai!
Còn chưa đợi Phùng Lập Quân lấy lại tình thần từ trong khiếp sợ, rất nhiều Truy mệnh đã đập vào mặt!
Lúc này công kích của Giang Khải bổ sung 300% công kích chân khí, hơn nữa thuộc tính của Giang Khải đã đạt đến trạng thái kinh khủng lạ thường.
Cửu kiếp truy mệnh thật sự như danh tiếng, như từng thành truy hồn lấy mạng lệ quỷ, đến đòi mệnh!
Phùng Lập Quân căn bản không kịp né tránh, cả người đã bị công kích chân khí của Truy mệnh đâm thành cái sàng!
Trong đó hơn mười chuôi Truy mệnh trực tiếp đánh xuyên qua khuôn mặt Phùng Lập Quân!
Ánh sáng tán đi, Phùng Lập Quân nhìn Giang Khải vô cùng suy yếu kia, lúc này trong lòng của hắn ta đã không còn chút may mắn nào, chỉ có sợ hãi.
“Đây không phải là thật, không có ai có thể mạnh đến trình độ này!”
Con chuột nhỏ nhảy lên vai Giang Khải, liếm vết thương cầm máu giúp Giang Khải.
Giang Khải mỉm cười, dùng ngón tay chạm vào đầu tiểu gia hỏa, “Cảm ơn tiểu gia hỏa, tuy nói ngươi không có năng lực chiến đấu gì nhưng lại có năng lực khôi phục cực mạnh, nếu không ngươi làm chiến sủng của ta đi.”
Tiểu gia hỏa hơi ngạc nhiên như không biết chiến sủng là có ý gì.
Giang Khải cười nói, “Ta chỉ nói vậy cũng không nhất định phải coi là chiến sủng của ta, làm bằng hữu cũng không tệ.”
Sau khi nói với tiểu gia hỏa vài câu, Giang Khải đi đến trước mặt Phùng Lập Quân, lạnh nhạt nhìn đối phương, “Chuyển lời cho Hoàng Kiến Quốc và Lưu Viễn Hương, ân oán giữa chúng ta, sớm muộn ta cũng tìm hắn tính toán rõ ràng!”
“A đúng, tra tấn người nhà của ta đúng không, vậy ngươi cũng có thể hưởng thụ phục vụ của Canh giờ chưa tới. Diêm Vương lệnh!”
Hôm nay Diêm Vương lệnh đặc biệt bận rộn, bay về từ đằng xa…
Phùng Lập Quân hoảng sợ nhìn tấm lệnh bài màu đen kia, trong mắt chỉ còn lại vẻ sợ hãi.
“Giang Khải, cầu, cầu xin ngươi tha cho ta…”
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Nếu ta cầu xin ngươi thả ta, ngươi sẽ thả sao? Tất cả mọi người đều là người trưởng thành, đừng nói khách sáo như vậy.”
Vừa nói xong, Diêm Vương lệnh như gió thu cuốn lá rụng, phát động tấn công mạnh mẽ với Phùng Lập Quân.
Mã Đô còn thừa lại một hơi ở bên kia, thấy tình cảnh thê thảm của hai người đồng bạn, dùng hết sức lực lấy ra dao găm, một đao chấm dứt bản thân…
“ĐM, tự sát?” Lúc Giang Khải phát hiện Mã Đô lại thấy hắn ta đã tự sát.