Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 663 - Chương 663: Báo Danh Khai Giảng

Chương 663: Báo danh khai giảng Chương 663: Báo danh khai giảng

“Ta hy vọng ngươi có thể cẩn thận với chiến trường Thú Thần!”

Sau khi quay về từ căn cứ, Giang Khải cùng Anh Tử ở nhà một thời gian.

Buổi tối trước khi đi, Giang Khải đạp xe đạp của Anh Tử dạo chơi trên đường cái mờ tối.

Anh Tử nghiêng người ngồi ở ghế sau, hai tay bám vào eo ca ca.

Hệ thống cung cấp điện của Giang Trung thành vẫn cắt điện sau 9 giờ tối, chỉ để lại một vài ngọn đèn đường ít ỏi, khoảng cách rất xa, miễn cưỡng có thể thấy đường.

Gió đêm lướt qua khuôn mặt hai huynh muội, xung quanh yên tĩnh tối tăm.

Lúc bọn họ đạp xe đến gần khu ổ chuột trước kia.

Ở trong màn đêm, khu ổ chuột chỉ có một hình dáng bất quy tắc, ngẫu nhiên có tiếng người truyền ra từ trong những căn phòng kia.

Nhắc đến cũng kỳ quái, dù hiện tại bọn họ ở biệt thự Tĩnh Tâm hồ, có được mấy căn biệt thự ở vị trí tốt nhất nhưng lúc bọn họ đến khu ổ chuột tạp nham dột nát này vẫn có một loại cảm giác thân thiết khó hiểu.

Ba huynh muội bọn họ đã ở đây mấy chục năm, ba người cùng sống trong một căn phòng nhỏ.

“Ca, nơi này là nhà của chúng ta…” Giang Anh khẽ nói, “Tuy khi đó cuộc sống nghèo khó nhưng ta cũng không cảm thấy khổ.”

“Ta thích chen chúc trong một căn phòng với ngươi và đại ca, lúc ngủ vào buổi tối được nghe tiếng đại ca lẩm bẩm, thích nhìn ngươi gây chuyện, đại ca mắng phạt ngươi. Ta không thích căn nhà lớn như biệt thự Tĩnh Tâm hồ, phòng ốc quá rộng lại không nghe được giọng của các ngươi, khiến người ta cảm thấy trống rỗng…”

Trong lòng Giang Khải xúc động, hắn ôm chặt bả vai muội muội, “Thật xin lỗi Anh Tử… Ta chỉ lo cho các ngươi cuộc sống tốt nhất, lại để một mình ngươi ở lại biệt thự.”

“Ca, ta biết các ngươi đều đang liều mạng đọ sức, ta, ta chỉ than vãn chút thôi.” Giang Anh cúi đầu nói, “Dù sao ta đến đại học Thượng Kinh sẽ có bạn cùng phòng.”

“Nhưng ta cũng vĩnh viễn không bao giờ quên, đại ca, ngươi, còn có ta, chúng ta là người một nhà tương thân tương ái…”

Giang Khải gật đầu thật mạnh, “Đúng, chúng ta vĩnh viễn là người một nhà!”

Ngày hôm sau, Giang Khải cùng Giang Anh ngồi lên máy bay trực thăng quân dụng đến kinh thành.

Tuy hiện tại toàn cầu bị Thú Thần uy hiếp, nhưng kinh thành vẫn là thành thị phồn hoa nhất Hoa Hạ.

Nơi này chiếm diện tích lớn gấp ba lần Giang Trung thành, khu vực phồn hoa còn giữ lại vẻ ngoài của đô thị cũ siêu cấp trước kia, trên đường xe cộ như nước chảy, còn có thể thấy được rất nhiều xe cộ quân đội.

Trong người đi đường đông đúc, Giang Khải lại thấy được trước ngực mấy người treo chữ “Chiến Thần điện”.

Ở Giang Trung thành khó gặp Chiến Thần, nhưng ở kinh thành lại không khó thấy.

“Đây chính là trên kinh thành sao? Thật phồn hoa!” Trong mắt Giang Anh tràn ngập tò mò và hưng phấn.

Đại học Thượng Kinh ở khu vực trung tâm thành phố, chỉ cách tổng bộ quân đội ba con phố, xung quanh còn có trung tâm thương mại phồn hoa nhất kinh thành.

Người trẻ tuổi ra vào đại học Thượng Kinh, trên mặt đầy hơi thở thanh xuân và ánh sáng tự tin.

Người có thể đi vào kinh thành đều là nhân vật thiên tài các nơi, tương lai bọn họ có khả năng trở thành nhân vật quan trọng trong mọi ngành nghề.

Thời tiết nóng bức, Giang Khải đội mũ che nắng nhìn những thanh niên trong tháp ngà voi này, trong lòng có cảm giác khác lạ.

Quỷ Tinh và nghiên cứu khoa học là hai thủ đoạn chính để nhân loại đối phó Thú Thần, hắn và đại ca lựa chọn Quỷ Tinh, muội muội lựa chọn tiếp tục đào tạo chuyên sâu, bọn bước lên hai con đường không giống nhau.

Đương nhiên, nhìn từ kinh nghiệm của Kỹ thuật ca trang nghiêm kia, là người nghiên cứu khoa học có lẽ cũng sẽ tiến vào Quỷ Tinh, không biết hai năm sau Anh Tử có thể tiến vào Quỷ Tinh hay không.

“Ca, bọn họ đều là thiên chi kiêu tử.” Anh Tử sùng bái nhìn người bên cạnh.

Giang Khải mỉm cười, “Ngươi cũng là thiên chi kiêu tử, hơn nữa ngươi cũng không tham gia thi đại học đã đến đâu, ta cảm thấy ngươi lợi hại hơn chút.”

Đúng vậy, Anh Tử là người có tuổi tác nhỏ nhất trong sân trường, nàng trực tiếp nhảy qua chương trình học cấp ba hoàn thành phần kiểm tra đặc thù thi đậu vào đại học Thượng Kinh.

“Ngươi đừng nói như vậy…” Anh Tử vội vàng xấu hổ nói, “Ta còn muốn học tập những đại ca đại tỷ này nữa.”

“Chỉ là đại ca không thể đi theo ta đến báo danh, nếu hắn biết ta thi đậu vào đại học Thượng Kinh chắc chắn sẽ thấy vui cho ta.” Giang Anh cúi đầu, “Ca, ta nhớ đại ca…”

Giang Khải xoa đầu Anh Tử, “Nha đầu ngốc, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ tìm ra đại ca.”

“Đi báo danh trước đi.”

Giang Khải kéo hành lý của Anh Tử đi vào chỗ báo danh sinh viên mới, nơi này đã có mấy tên học trưởng đang nhiệt tình nghênh đón học đệ học muội của học viên.

Bên kia có người thấy huynh muội Giang Khải vội vàng nhiệt tình tiến lên đón.

“Soái ca, ngươi đến báo danh sao, ta xách hành lý giúp ngươi.” Một học tỷ nhiệt tình nói, “Tới bên này đăng ký trước đi.”

Giang Khải hơi xấu hổ, xem ra người ta tưởng mình là sinh viên mới, dù sao độ tuổi của hắn càng giống sinh viên mới hơn.
Bình Luận (0)
Comment