Chương 664: Báo danh khai giảng (2)
Chương 664: Báo danh khai giảng (2)
“Ách, không phải, là muội muội của ta.” Giang Khải xấu hổ nói, “Để ta xách đồ đi, ngươi là nữ sinh cũng không xách được.”
“Là nàng? Tiểu muội muội, ngươi tên gì.”
Giang Anh còn hơi ngại ngùng, “Học tỷ, ta tên là Giang Anh.”
“Giang Anh? Chờ chút, ngươi là Giang Anh từ trường trung học Giang Trung thành trực tiếp thi đỗ đại học Thượng Kinh chúng ta?”
“Là ta.”
“Vậy, hắn là ca ca ngươi… Hắn là… Giang Khải?”
“Ngươi biết ca ca ta?” Giang Anh tò mò hỏi.
“A!” Nữ sinh kia lập tức kích động hét ầm lên, giọng nói the thé, “Là Giang Khải! Chiến Thần Hoa Hạ bất bại Giang Khải! Trời ạ, ta lại gặp được idol của ta!”
Nữ sinh này vừa kêu lên lập tức hấp dẫn một đám người.
“Giang Khải đến trường của chúng ta sao?”
“Giang Khải tiên sinh người mấu chốt trong thi đấu tranh bá toàn cầu, công thần lớn nhất trong quốc chiến lần đầu toàn cầu, người sở hữu Quốc hồn Hoa Hạ, người mở ra Vô tận thâm uyên, Phàm nhân chức nghiệp mạnh nhất toàn cầu? Ta đã xem mỗi một trận chiến của hắn, quá kích thích!”
“Giang Khải là ai? Người đội mũ kia, hắn là Giang Khải sao, cảm giác dáng vẻ rất bình thường.”
Người xung quanh một truyền mười, mười truyền trăm, trong chốc lát bên cạnh huynh muội Giang Khải đã bị người ta chen chúc chật như nêm cối!
“Có thể chụp ảnh chung không?”
“Cẩn thận hắn dùng Truy mệnh tôi lửa đánh ngươi, trực tiếp miểu sát đấy!”
Giang Khải cũng giận đến đen mặt, mình chỉ đưa muội muội đi học, sao đột nhiên lại gây ra hỗn loạn.
Lại nói, mình thật sự không được tính là Phàm nhân chức nghiệp giả mạnh nhất toàn cầu.
Trên danh sách của Willis kia còn một nhóm lớn cường giả siêu cấp, mình cũng không có cơ hội gặp được.
Giang Anh trợn mắt lườm Giang Khải, tức giận nói, “Ca, thật sự không nên để ngươi đưa ta đi…”
Thấy người xung quanh càng ngày càng kích động, nhà trường lập tức phái người đến xem xét tình hình.
Sau khi biết ngọn nguồn, các lão sư kéo những sinh viên kích động này ra, dẫn Giang Khải và Giang Anh rời khỏi quảng trường báo sanh.
“Ta họ Mã, thật xin lỗi, thật ra sinh viên đại học Thượng Kinh cũng có rất nhiều người đã thông qua thí luyện người mới, cũng thi đậu đại học Thượng Kinh, cho nên bọn họ mới cảm thấy hứng thú với ngươi như vậy. Mời các ngươi đến tòa nhà dạy học với ta trước, tránh cho nơi này quá hỗn loạn.” Lão sư dẫn đường khách sáo nói, nói xong vẫn không quên nhìn Giang Khải một chút, xem ra hắn ta cũng rất tò mò với Giang Khải.
Lão sư dẫn huynh muội Giang Khải đi vào một phòng làm việc, tự pha trà cho hai người.
“Chờ chút, có một vị giáo sư sau khi biết Giang Khải tiên sinh đến trường học của ta, đang trên đường chạy đến.”
“Là Trang Nghiêm sao?” Giang Khải hỏi, dù sao hắn chỉ quen biết một mình Trang Nghiêm ở đại học Thượng Kinh.
“Chính là Trang giáo sư.”
Không lâu sau, một tên nam tử vội vã đi vào văn phòng, vừa thấy Giang Khải đã kích động nói, “Giang Khải, các ngươi đến rồi! Trước khi đến sao không báo với ta một tiếng, ta có thể phái xe đi đón các ngươi!”
Giang Khải thấy người tới cũng vui vẻ nói, “Trang Nghiêm lão ca!”
Trang Nghiêm đắc ý nói với Mã lão sư, “Nghe thấy chưa, Giang Khải gọi ta là lão ca!”
“Ngươi chính là Giang Anh, ta cố ý xem qua bài thì của ngươi, câu trả lời phần thu luận có suy nghĩ cá nhân rất tốt, xem ra ngươi đã hiểu rõ ràng kiến thức học trong sách vở!”
Giang Anh trợn to mắt nhìn vị “Trang Nghiêm lão ca” mà nhị ca vừa gọi này, ngơ ngác một lúc lâu mới nói, “Ngài là… Nhà thiết kế chính trong viện thiết kế, Đông Phương Thanh Long, Trang Nghiêm lão sư?!”
Giang Khải nhíu mày, “Đông Phương Thanh Long cái gì?”
Giang Khải kích động nói, “Là một trong bốn nhà thiết kế giỏi nhất Hoa Hạ chúng ta, hệ thống vũ khí bắn của hắn trợ giúp các thành thị lớn chống cự công kích Thú Thần, Trang Nghiêm lão sư là thần tượng của ta!”
Trang Nghiêm khiêm tốn xua tay, “Giang Anh, ngươi đừng nói như vậy, ca ngươi mới là thần tượng của ta!”
Sau đó Trang Nghiêm nhìn về phía Giang Khải, “Tuổi tác của ta lớn hơn mấy tuổi, gọi ngươi một tiếng Giang Khải lão đệ đi, tiểu tử ngươi phải nhanh chóng trưởng thành, vũ khí là chết, Chiến Thần mới là vũ khí cuối cùng để chống cự Thú Thần!”
“Giang Anh, ta có thể mượn ca ca ngươi một chút không? Ta để Mã lão sư dẫn ngươi đi nhập học.” Trang Nghiêm mỉm cười nói với Giang Anh.
“Nhanh mượn đi thôi, ta không muốn để hắn đi theo ta nữa.” Giang Anh vô cùng ghét bỏ nhìn ca ca.
Có hắn ở đây, nàng còn báo danh thế nào.
“Ha ha ha, được, ta giúp ngươi giải quyết rắc rối này!” Trang Nghiêm nói xong lại dặn dò Mã lão sư vài câu, sau đó kéo Giang Khải ra cửa.
“Trang Nghiêm lão ca, ngươi, ngươi muốn làm gì.” Giang Anh khó hiểu nói.
Trang Nghiêm cũng không nói chuyện, kéo Giang Khải đến phòng làm việc của mình, sau đó trở tay đóng cửa lại, mở ra hình chiếu.
Màn hình còn đang chuẩn bị, vẻ mặt Trang Nghiêm lại có vẻ nghiêm nghị.
“Ta nghe nói lúc trước 17 tên Chiến Thần đã tiến hành chỉ dẫn đơn độc cho ngươi, ngươi còn nhớ chứ.”
Giang Khải nhíu mày, “Đương nhiên nhớ… Khi đó ta chỉ cảm thấy đầu cũng nổ tung.”