Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 668 - Chương 668: Vì Việc Lớn Cả Đời

Chương 668: Vì việc lớn cả đời Chương 668: Vì việc lớn cả đời

Có lẽ đây chính là bài học cuối cùng mà những lão sư đã vẫn lạc kia dạy cho Giang Khải!

Vô cực thủ hộ!

“Chiến bát hoang . Vô cực thủ hộ!” Giang Khải đột nhiên giận quát một tiếng.

Hai hầu vương trong trạng thái cuồng bạo ném ra trảo ấn tràn đầy trời đất, lại biết khó mà lui bị luồng sóng khí này ép sang hai bên!

Tất cả mọi người có mặt thấy cảnh này đều trợn mắt há hốc mồm, hóa đá ngay tại chỗ.

“Đây, đây là… Không có khả năng, không có khả năng!”

“Chiến bát hoang, bước thứ tám… Hắn đã lĩnh ngộ được!” Hoa Thiên Thần hoảng sợ nhìn thiếu niên trong sân!

Giang Khải lĩnh ngộ ra bước thứ tám Chiến bát hoang!

Vô cực thủ hộ phá vỡ Linh hầu nộ trảo của hai con hầu vương cuồng bạo, xé mở ra một khe nứt trong trảo ấn tràn đầy trời đất.

“Khí tức sinh mệnh! Chủ thần chi nộ!” Giang Khải thông qua phân biệt đặc điểm sinh mệnh, phân biệt ra được bản thể từ trong hai con hầu vương, đồng thời ném ra Diêm Vương lệnh!

Diêm Vương lệnh đánh xuyên qua lồng ngực hầu vương, máu tươi điên cuồng phun ra.

Nhưng hầu vương cũng cường hãn, trong tình huống thực lực còn thừa không được mấy lại bị Diêm Vương lệnh của Giang Khải đánh xuyên qua thân thể, lại còn chưa tử vong.

Thể lực của Giang Khải lại hao hết, không thể không sử dụng Thế thân lừa gạt, lợi dụng hai thế thân vừa kiềm chế phân thân của hầu vương vừa hấp thu năng lượng.

“Truy mệnh!” Giang Khải bắn Truy mệnh trong tay ra, điên cuồng công kích!

Gần trăm lần công kích, công kích mạnh mẽ như mưa rơi đánh xuống, cuối cùng hầu vương không ngăn cản nổi, phân thân biến mất, thân thể khổng lồ của bản thể nghiêng sang một bên, ầm vang ngã xuống đất!

“Cuối cùng… Đã thắng…” Thấy hầu vương ngã xuống, Giang Khải thở hổn hển.

Lần này Giang Khải không chỉ đánh chết một con Boss vương cấp, hơn nữa hắn chỉ dùng trạng thái lúc tứ giai max cấp để đánh giết, không sử dụng Trảm Yêu kiếm, không gọi ra Vòng quay vận mệnh!

“Vẫn là quá khinh địch, nếu ta không lĩnh ngộ được bước thứ tám Chiến bát hoang, cho dù dựa vào thuộc tính mạnh nhất của ta để nghênh chiến cũng có khả năng chưa chắc đã thắng.”

Đến bây giờ Giang Khải vẫn hiểu rõ, tuy công kích của hắn rất cao nhưng tương ứng Boss vương cấp vẫn có năng lực đánh giết hắn.

Thuộc tính cao chỉ tăng cao tỷ lệ sai số.

Trong giai đoạn thứ tư vừa rồi, dù hắn có hai mươi mấy vạn nhanh nhẹn nhưng đối mặt với công kích không có khe hở thì hắn cũng không có chỗ để trốn tránh.

Nhưng lần chiến đấu này cũng khiến Giang Khải cảm nhận được chỗ cường đại của Chiến bát hoang.

Trong phòng thủy tinh, một đoàn người trợn mắt há hốc mồm nhìn tình hình trong phòng huấn luyện.

“Giang Khải thắng… Hắn, một mình hắn đánh với một Boss vương cấp!”

“Lần chiến đấu này, kỹ xảo, phản ứng, tâm tính của Giang Khải gần như không tìm được khuyết điểm. Điều khiến người ta không thể tưởng tượng nổi là hắn đã lĩnh ngộ ra Chiến bát hoang hoàn chỉnh.”

“Chiến bát hoang mà Giang Khải dùng đến có chỗ khác biệt với Boss bản đồ, có lẽ đây chính là kết quả mà Giang Khải tự lĩnh ngộ ra…”

Tên Chiến Thần bị cắt đứt hai chân nhìn người trẻ tuổi mỏi mệt giữa sân, im lặng một lúc lâu, sau cùng nở nụ cười vui mừng…

“Giang Khải vẫn làm được, rất may mắn sự cố gắng của chúng ta không uổng phí. Lão Hứa, lão Lý, thật hy vọng các ngươi có thể tận mắt thấy trận chiến này, đây là bài thi mà Giang Khải nộp cho chúng ta…”



Tải ngay
Bình Luận (0)
Comment