Chương 677: Thật xin lỗi, ta phải thắng
Chương 677: Thật xin lỗi, ta phải thắng
“Mặc dù hắn không có nội tình Thanh Vân môn, nhưng lúc né tránh cũng có thủ đoạn của mình.”
Ngô Thắng tấn công mạnh mẽ mấy lần liên tục, thể hiện ta bản lĩnh võ học vững chắc của hắn ta.
Nhưng công kích của hắn ta đều bị Giang Khải né tránh.
Giang Khải chỉ sử dụng động tác né tránh bình thường nhất, lúc này ở trong mắt Ngô Thắng không khác gì đang gây hấn với mình.
“Tiểu tử, ngươi thật ngông cuồng!” Ngô Thắng giận dữ mắng mỏ một tiếng, “Ta cho ngươi giả vờ!”
“Thiên phú siêu phàm, Kiếm đạo kỳ tài!”
“Thiên băng kiếm vũ!”
Ngô Thắng liên tục vung ra mấy chục chiêu kiếm, mỗi một đạo kiếm pháp đồng thời quét ra ba đạo kiếm khí!
Là Võ đồ Siêu phàm ngũ giai, công kích của Ngô Thắng bổ sung công kích chân khí tuyệt đối không khiến người ta bất ngờ, nhưng điều khiến Giang Khải giật mình là sau khi chiêu thức cổ võ kết hợp với thiên phú kỹ năng của Quỷ Tinh lại có uy lực kinh khủng như thế!
Ngay cả người xem khác cũng bị chiêu thức của Ngô Thắng thuyết phục.
“Kiếm khí thật mạnh, chẳng những chân khí mạnh mẽ, hơn nữa góc độ cực kỳ xảo trá, kéo dài không dứt, một chiêu tiếp một chiêu khiến người ta khó mà chống đỡ!”
“Đúng là thành viên tổ Thập nhị thánh thú, năng lực thật sự quá mạnh!”
Gần trăm đạo kiếm khí đập vào mặt, Ngô Thắng gầm thét nói, “Hồ Ngôn, chết cho ta!”
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Nếu nói về công kích, công kích của ngươi còn kém hơn hầu vương!”
“Chiến bát hoang!”
Sau khi lĩnh ngộ bước thứ tám Chiến bát hoang, năng lực tổng thể của Chiến bát hoang nhận được sự tăng cường nhất định.
Thân pháp của Giang Khải như điện xuyên thẳng trong kiếm khí, tránh đi từng đạo công kích đồng thời áp sát Ngô Thắng.
“Trời ạ, tên kia lại dựa vào thân pháp để né tránh tất cả công kích? Điên rồi đi!”
“Những công kích này gần như không có khoảng cách!”
“Chỉ dựa vào năng lực né tránh của hắn, lại không vào được Chiến Thần điện?”
Ngô Thắng thấy Giang Khải đang áp sát, mí mặt nhảy lên, thực lực của đối thủ còn mạnh hơn sự tưởng tượng của mình!
Lúc này Ngô Thắng đã không dám khinh thường nữa.
“Thiên Trì kiếm vũ!”
Bộ kiếm pháp kia vốn là kiếm pháp Thiên Trì môn, nhưng Ngô Thắng lại dung hợp chân khí của Quỷ Tinh!
Sau mấy giây ngắn ngủi, bầu trời trên đỉnh đầu Giang Khải rơi xuống rất nhiều kiếm khí như mưa to cuồn cuộn rơi mạnh xuống!
Giang Khải trợn to mắt, thiên phú siêu phàm của Ngô Thắng này là Kiếm đạo kỳ tài, đúng là danh bất hư truyền.
Nếu để những kiếm khí này ép ra thế thân của mình, đến lúc đó muốn che giấu tung tích cũng khó, nhất định phải nhanh chóng kết thúc trận chiến!
Nghĩ tới đây, Giang Khải hơi híp mắt lại, đột nhiên quát lên, “Vô cực thủ hộ!”
Oanh một tiếng, quanh người Giang Khải bộc phát ra sóng khí mạnh mẽ, kiếm khí quanh người bị đạo sóng khí này đẩy ra!
Giang Khải cầm Trảm Yêu kiếm trong tay, trước đó Chu Hải cẩu thả dạy vài kiếm pháp, hắn làm một thức mở đầu sau đó bóng dáng đột nhiên lao đi, bắn thẳng đến Ngô Thắng.
“Tôi lửa! Cửu tiêu tru tiên kiếm!”
Một kiếm này chỉ như là chiến trường Thú Thần nhưng trên thực tế vẫn là Nguyệt hạ tiên tung kiếm.
Thanh kiếm nát trong tay Giang Khải dấy lên ngọn lửa hừng hực, Giang Khải cầm thanh kiếm nát trong tay lấy tốc độ cực nhanh đâm thẳng đến mi tâm Ngô Thắng!
Đôi mặt Ngô Thắng trợn tròn, tốc độ của đối phương lại quá nhanh!
Hắn ta đã không kịp né tránh, vội vàng quát một tiếng, “Sóng khí hộ thể! Hộ giáp dị thú, Thao thiết thịnh yến!”
Trước người Ngô Thắng hình thành hai đạo sóng khí hộ thể, bên trong là một quang thuẫn hơi mờ, phần ngoài là một tầng khí thuẫn màu đen nhạt.
“Màu đen là hộ giáp dị thú Thao thiết thịnh yến, nghe nói hộ giáp dị thú là số ít hộ giáp có thể hấp thu năng lượng chân khí.”
“Sóng khí hộ thể của Ngô Thắng sư huynh rất dày…”
Vạn trưởng lão và mấy vị trưởng lão của Thanh Vân thấy một kiếm này của Giang Khải, đột nhiên ngơ ngác.
Vạn trưởng lão trợn tròn mắt, trong mắt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
“Một kiếm này là… Cửu tiêu tru tiên kiếm?!”
Cùng lúc đó, Giang Khải đã đâm một kiếm đến.
Ở trong trạng thái bình thường Giang Khải không có công kích chân khí, nhưng hắn có công kích hỏa diễm!
Khí thuẫn màu đen tầng ngoài còn chưa tiếp xúc với một kiếm này của Giang Khải, thế lửa bị Thao thiết thịnh yến kéo theo đã bị hộ thuẫn màu đen ít.
Ở giữa thanh kiếm nát và khí thuẫn màu đen lập tức hình thành một ngọn lửa kinh khủng, trong sân bùng lên ánh lửa, lửa lớn ngập trời!
Một lát sau, khí thuẫn màu đen hấp thu một phần hỏa diễm, cuối cùng khó có thể chịu đựng cường độ hỏa diễm của Giang Khải trực tiếp nổ tung!
Sau khi đột phá khí thuẫn màu đen, một kiếm này của Giang Khải đâm thẳng vào sóng khí hộ thể của Ngô Thắng.
Sóng khí hộ thể của Ngô Thắng rất kiên cố, một kiếm này của Giang Khải lại không đánh xuyên khí thuẫn của nó.
Nhưng Nguyệt hạ tiên tung kiếm trăm phần trăm bạo kích, lực công kích sao mà khủng bố, cho dù không có đánh xuyên khí thuẫn thì lực đánh to lớn cũng trực tiếp đánh bay cả người Ngô Thắng!