Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 683 - Chương 683: Đạt Thành Hiệp Nghị

Chương 683: Đạt thành hiệp nghị Chương 683: Đạt thành hiệp nghị

Chu Sở đột nhiên nói, “Thanh kiếm mà ngươi vừa dùng, có thể cho ta xem chút không?”

Giang Khải đưa thanh kiếm nát đến.

“Thanh kiếm này tổn hại nghiêm trọng, nhưng nhìn từng đường vân còn sót lại trên chuôi kiếm, thật ra ta cũng nhớ đến một thanh kiếm.” Chu Sở trả thanh kiếm nát cho Giang Khải, sau đó lấy ra một tấm thẻ từ trong túi thẻ trên tay mình, thực thể hóa thành một quyển sách.

“Thanh Vân môn do Tam Kiếm tiên sinh sáng tạo, vì Tam Kiếm tiên sinh thường dùng ba thanh danh kiếm nên gọi với tên này.”

“Thứ nhất là Tru Tiên kiếm, thứ hai là Trảm Yêu kiếm, thứ ba là Thí Thần kiếm. Hiện tại Thanh Vân môn chỉ giữ lại chú kiếm đồ Trảm Yêu kiếm, ngươi nhìn xem có phải giống với thanh kiếm này của ngươi không.”

Giang Khải nghe xong chỉ cảm thấy tê cả da đầu.

“Chu tiền bối, thanh kiếm này của ta gọi là Trảm Yêu kiếm!” Giang Khải kích động nói.

“Cái gì? Là, là Trảm Yêu kiếm?!” Chu Sở cũng kích động.

Hai người lại so sánh với chú kiếm đồ, càng so sánh càng phát hiện bộ phận còn sót lại của thanh kiếm nát giống như đúc với bức tranh!

“Thanh kiếm này…” Chu Sở khiếp sợ nhìn về phía Giang Khải.

“Là ta lấy được lúc thu hoạch Nguyệt hạ tiên tung kiếm, cũng là vị tiền bối kia để lại!”

“Ông trời ơi… Người dưới trăng là tổ sư gia…” Cả người Chu Sở run rẩy dữ dội, hắn ta lại nhìn về phía Giang Khải, vô cùng kích động, “Ngươi nhận được chân truyền của tổ sư gia, lại lấy được tín vật của tổ sư gia, vậy ngươi phải là đệ tử thân truyền của tổ sư gia khai sơn Thanh Vân môn chúng ta…”

Đột nhiên, Chu Sở bịch một tiếng quỳ xuống từ trên chỗ ngồi, “Bái kiến tổ sư!”

Giang Khải giật mình, vội vàng đỡ Chu Sở lên, “Tiền bối, ngươi đừng dọa ta!”

“Tổ sư, ngươi đừng gọi ta là tiền bối, ta không nhận nổi!” Chu Sở hoảng sợ nói.

“Đừng gọi ta là tổ sư, ta cũng không nhận nổi!” Giang Khải hoảng hốt nói.

Hai người đỡ nhau, cuối cùng lại ngồi xuống chỗ ngồi.

Lúc này, Chu Sở lại nhìn Giang Khải, ánh mắt đã thay đổi đến mức không còn giống với trước đó.

Giang Khải cũng giống vậy.

Hắn đi tìm Thường Tư Diêu tỏ tình, không hiểu sao vướng vào việc nhận người thân, điều khoa trương hơn là… Nhận thân thế thành công?!

Im lặng một lúc lâu, cuối cùng Giang Khải mở miệng nói, “Chu hội trưởng, là thế này, thứ nhất hiện tại chúng ta còn chưa thể xác định Nguyệt hạ tiên tung kiếm có phải của Tam Kiếm tiền bối hay không, thứ hai Tam Kiếm tiên sinh dùng ba thanh kiếm cũng là thanh kiếm trong hiện thực, thanh kiếm này của ta còn có hiệu ứng đặc biệt chắc là vũ khí trong Quỷ Tinh, cho nên ta nghi ngờ dáng vẻ của bọn chúng giống nhau nhưng cùng không phải là một. Thứ ba, ta cũng chưa được Tam Kiếm tiên sinh chỉ điểm, chỉ là học tập Nguyệt hạ tiên tung kiếm từ trong sách kỹ năng, không tính là đồ đệ của hắn.”

Chu Sở suy nghĩ, lời nói của Giang Khải cũng có lý lẽ riêng.

“Có thể là Tam Kiếm tiên sinh dựa theo vũ khí Quỷ Tinh, chế tạo ra ba thanh vũ khí giống vậy.” Chu Sở suy đoán.

“Ừ, rất có thể!” Giang Khải nói.

Cách nói này, dù hiện tại Trảm Yêu kiếm nhận chủ, cũng không phải tín vật của tổ sư Thanh Vân môn…

Hai người đều thở dài một hơi, nếu Giang Khải thật sự nhận thân phận này vậy bối phận của hắn thật sự cao đến dọa người.

Ở trong giới cổ võ, bối phận luôn là một phần rất quan trọng, đoán chừng là loại ai cũng phải gọi Giang Khải một tiếng “tổ sư thúc”.

“Nhưng Chu hội trưởng có thể cho ta mượn chú kiếm đồ này được không?” Giang Khải hỏi.

“Điều này…”

Thấy Chu Sở khó xử, Giang Khải giải thích, “A, là thế này, thanh Trảm Yêu kiếm này của ta có một hiệu ứng đặc biệt là Trí nhớ kiếp trước, ta nghĩ nếu có thể chữa trị thanh kiếm này, biết đâu có thể thu hoạch được càng nhiều trí nhớ kiếp trước.”

“Tuy ta là vì muốn học tập càng nhiều kỹ năng, nhưng với các ngươi chắc cũng là một chuyện tốt, ít nhất có hy vọng biết rõ thân phận thân phận của người múa kiếm dưới trăng, còn có kinh nghiệm…”

Nói đến đây, Chu Sở lập tức trợn to mắt.

“Nói vậy, đúng là có ý nghĩa phi phàm với Thanh Vân môn!”

“Huống chi, dù Giang Khải tiểu hữu không phải người Thanh Vân môn nhưng cũng có duyên phận sâu xa với Thanh Vân môn, ta giao phần chú kiếm đồ này cho ngươi giữ.”

Chu Sở suy nghĩ rất rõ ràng, vừa rồi nếu Giang Khải nhận thân phận đệ tử của tổ sư gia, đừng nói lấy chú kiếm đồ, lấy cả Thanh Vân môn thì hắn ta cũng không có gì để nói.

Giang Khải đã từ chối thân phận kia, chắc chắn không thể chiếm hữu chú kiếm đồ.

“Đa tạ Chu hội trưởng!” Giang Khải suy nghĩ, nói, “Còn có một việc, trước khi luận võ có kết quả, ta có thể tạm thời dùng thân phận hiện tại trước không?”

“Ồ, không thành vấn đề, trước đó ta hy vọng ngươi đừng để lộ thân phận.”

“Lại nói, ngươi thật sự thích Tư Diêu cô nương?”

Giang Khải xấu hổ gật đầu, “Ừ, thích…”

“Ha ha ha ha, thích là thích, có gì xấu hổ!” Chu Sở nói, “Giang Khải, ngươi đừng nóng nảy, tuy hôm qua ngươi rời khỏi luận võ nhưng thành tích của ngươi vẫn có tác dụng.”
Bình Luận (0)
Comment