Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 686 - Chương 686: Đắm Chìm Trong Võ Học (2)

Chương 686: Đắm chìm trong võ học (2) Chương 686: Đắm chìm trong võ học (2)

“Hàn Nghĩa sư huynh, ngươi thật sự dùng ra Nhất kiếm phá cửu tiêu sao? Lúc nào lại thể hiện cho chúng ta xem?”

“Sư huynh, ta còn có vài chỗ không hiểu về Thanh Loan kiếm pháp Thanh Vân môn chúng ta, có thể chỉ điểm ta chút không?”

Những sư đệ sư muội này nhiệt tình vây quanh Giang Khải chờ chỉ dạy, Giang Khải đen cả mặt.

Có ngươi nói, một lời nói dối cần dùng cả đời để che giấu, kết quả bây giờ mình càng chạy càng xa trên con đường che giấu này.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại bầu không khí của Thanh Vân môn rất không tệ, những đệ tử trẻ tuổi này rất hiếu học, người lớn tuổi hơn Giang Khải cũng rất ôn hòa.

Sau khi Giang Khải nói rõ mình đã quên mất rất nhiều chuyện, đều tranh cướp huấn luyện nền tảng Thanh Vân môn cho Giang Khải.

Dưới sự trợ giúp của những đồng môn này, Giang Khải cũng học tập say sưa ngon lành.

“Trước đó Chiến bát hoang chỉ có tám bước, nhưng nếu kết hợp với Thê vân tung của Thanh Vân môn, có thể vào lúc sự uy hiếp khá nhỏ lấy Thê vân tung kết nối để thời gian kéo dài của Chiến bát hoang dài hơn.”

“Nguyệt hạ tiên tung kiếm của ta chỉ có một kích cuối cùng có uy hiếp, nhưng nếu kết hợp với Cửu tiêu tru tiên kiếm có thể tăng thêm rất nhiều hư chiêu, sáng tạo điều kiện chuyển vận tốt hơn cho một kích cuối cùng.”

“Trước kia ta dùng kiếm hoặc là chặn, hoặc là đâm, nhưng sự biến hóa kiếm pháp của Thanh Vân môn lại phong phú hơn nhiều, ở giai đoạn cận chiến có thể tăng lên rất nhiều năng lực chiến đấu cho ta!”

Có lẽ Giang Khải cũng không ngờ trong thời gian hơn mười ngày ở Thanh Vân môn, hắn lại có sự hứng thú rất lớn với cổ võ.

Mỗi ngày hắn đều cố gắng học tập chiêu thức cổ võ, làm phong phú kỹ xảo chiến đấu của mình.

Thậm chí hắn hy vọng thời gian Chu Sở chữa trị thanh kiếm nát có thể lâu hơn chút…

Chỉ chớp mắt Giang Khải đã ở lại Thanh Vân môn 40 ngày!

Trong 40 ngày này, Giang Khải đắm chìm trong việc học tập cổ võ, thậm chí cũng quên mất ngay từ đầu hắn muốn theo đuổi Thường Tư Diêu.

Đồng thời, thông qua khoảng thời gian học tập này, phối hợp với thuộc tính siêu cao của mình, Giang Khải tiến bộ nhanh chóng, giữa một chiêu một thức đã có chút vận vị.

Chu Sở nói thời gian chữa trị Trảm Yêu kiếm cần 20 ngày, Giang Khải không hề sốt ruột, ngược lại còn dặn Chu Sở nghỉ ngơi nhiều hơn đừng để mình mệt chết.

Một ngày này, lúc Giang Khải đang luyện võ với đồng môn, có đệ tử vội vàng chạy vào từ ngoài viện, sau khi thấy Giang Khải lại hấp tấp chạy tới.

“Hàn Nghĩa sư huynh, tin tức tốt!”

“Hả? Sao thế?” Giang Khải kỳ quái hỏi.

“Khoảng thời gian trước Tư Diêu sư muội vụng trộm trốn đi, sau đó lại bị Côn Luân tìm về, dựa theo yêu cầu trước luận võ xem mắt, sau cùng Tư Diêu sư muội phải lựa chọn ba người từ trong đông đảo người theo đuổi, cùng đi ăn tối.”

“Ai, sư muội cũng tính cách bướng bỉnh… Điều này không nói trước được.”

“Dù sao Tư Diêu sư muội cũng không bằng lòng, cho nên chạy trốn, nhưng lần này bị tìm về nàng cũng không có cách nào nữa chỉ có thể đồng ý, cuối cùng hai bên đều lùi một bước, Tư Diêu sư muội lựa chọn một ngươi cùng đi ăn tối.”

“Ngươi biết người kia là ai không?”

Lúc này Giang Khải mới đột nhiên nhớ ra hắn đến tỏ tình với Thường Tư Diêu, sao đột nhiên lại đắm chìm trong cổ võ, nghiêm chỉnh trở thành một tên đệ tử Thanh Vân môn…

“Khụ khụ, nàng chọn ai?”

“Đương nhiên là ngươi!” Đệ tử kia kích động nói.

Vị sư đệ này tới báo tin, không lâu sau người Côn Luân đã phái người đưa thiệp mời tới, mời “Thanh Vân Hàn Nghĩa” đến buổi hẹn.

Những ngày qua một đám đệ tử Thanh Vân môn đã thân quen với Giang Khải.

Thấy Giang Khải được chọn, một đám người đều kích động theo.

“Hàn ca, trâu bò, nhiều người như vậy, đại mỹ nữ chỉ chọn ngươi!”

“Sư huynh, ta thấy hình như ngươi hơi căng thẳng… Sư huynh, trước kia ngươi chưa từng hẹn hò với nữ hài?”

Giang Khải trợn mắt nhìn người kia, thật sự là không mở bình thì ai biết trong bình có gì!

“Không sao đâu, Hàn Nghĩa, sư huynh có kinh nghiệm, chúng ta tranh thủ thời gian nghĩ kế cho Hàn Nghĩa đi, tránh đến lúc đó giẫm mìn.”

“Đúng đúng đúng, nhất định phải nói những điểm cần chú ý.”

Giang Khải nhíu mày nói, “Ăn một bữa cơm mà thôi, còn có điểm cần chú ý?”

“Đương nhiên là có!”

Một đám người lôi kéo Giang Khải đi vào ký túc xá, ngươi một lời ta một câu, nhao nhao bày mưu tính kế.

Người phụ trách chủ trì việc này là Tôn Nguyên sư huynh, tên này khoảng 33 34 tuổi, thoại nhìn là một soái ca, không cẩn thận nhìn kỹ sẽ hơi nguy hiểm nhưng là người đặc biệt nhiệt tình.

Trải qua sự bàn bạc của mọi người, Tôn Nguyên cầm sổ nói với Giang Khải, “Sư đệ, dựa vào kinh nghiệm hai mươi năm badboy của ta, cùng với kinh nghiệm của các vị sư huynh sư đệ sờ soạng lần mò trên tình trường nhiều năm, chúng ta đã tổng kết ra một vài điểm cần chú ý cho ngươi.”

Ánh mắt Giang Khải trở nên nghiêm túc hơn nhiều.

Hai mươi năm badboy, Tôn Nguyên sư huynh lại là tuyển thủ cùng cấp bậc với Triệu Thiết Toàn!
Bình Luận (0)
Comment