Chương 69: Từ chối (2)
Chương 69: Từ chối (2)
“Thế nhưng… Ngươi cũng biết lực lượng của Huyền Vũ công hội, ngoại trừ quân đội, trong khu 18 có ai dám chọc bọn họ? Đến lúc đó, e rằng không có tổ chức nào dám nhận ngươi, thậm chí không có ai tổ đội với ngươi!”
Giang Khải lắc đầu, hắn đã nghĩ đến cục diện này, vốn hắn còn muốn tổ đội với Viên Trụ nhưng hắn không ngờ Viên Trụ đã là người của quân đội.
“Không có tổ đội thì không có đi, đúng, nếu ngươi là người của quân đội vậy ngươi…”
“Bọn họ phân chia ta đến một tiểu đội ba người, tính cả ta là bốn người, thực lực đều rất mạnh. Ta đưa ra yêu cầu với bọn họ, một khi ngươi gia nhập vào quân đội nhất định phải cùng tổ đội với ta, vừa hay là năm người, vốn bọn họ đã đồng ý nhưng ta không ngờ ngươi… Ngươi không đồng ý.” Viên Trụ nói xong lại cúi đầu, cảm xúc rất sa sút.
Giang Khải biết tên này cũng không ngờ mình sẽ từ chối gia nhập quân đội, dù sao đây là cơ hội hiếm thấy, ai không muốn nắm chắc.
Thấy huynh đệ buồn bã, Giang Khải mỉm cười, vỗ một phát vào lưng Viên Trụ, “Không phải vậy rất tốt sao, có người dẫn ngươi tránh việc ngươi bị ta bỏ xa đẳng cấp.”
“Trụ Tử, mặc kệ chúng ta ở tổ chức nào, chúng ta đều là huynh đệ tốt!”
“Khải… Nếu không, ta đi nói chuyện với bọn họ, ta không muốn vào quân đội nữa.”
“Ngu ngốc, ngươi không giống ta, gia nhập quân đội chắc chắn là lựa chọn tốt nhất với ngươi, đừng vờ ngớ ngẩn nữa.”
“Vậy ngươi phải làm sao, chẳng lẽ ta phải nhìn ngươi một thân một mình sao?”
“Ai nói ta sẽ một thân một mình hả? Chẳng lẽ tất cả tổ chức đều sợ Huyền Vũ công hội sao? Biết đâu ta có thể tìm được một công hội lớn chứ!” Giang Khải cười nói, “Ngược là ngươi đó, dù ngươi vào quân đội, thỉnh thoảng chúng ta cũng có thể tổ đội, nhớ kỹ lúc đối mặt với người khác đừng tỏ ra nhát gan như vậy, làm thế người khác càng muốn bắt nạt ngươi.”
Vành mắt Viên Trụ đỏ bừng, nhiều năm qua vẫn là Giang Khải dẫn theo mình.
“Được, ta đi đây, ta không phải người trong quân đội các ngươi, không cần tuân thủ nhiều quy củ của các ngươi, gia muốn tới thì tới, muốn đi thì đi!” Nói xong, Giang Khải quay người lại tiến vào đại sảnh cửa đăng nhập.
Lúc rời đi, vàng mắt Giang Khải hơi khô khốc thế là bước nhanh hơn.
Đi đến trước Truyền tống trận, Giang Khải tìm Tô Lam Lam xác nhận mình là người mới, có thể không cần xếp hàng đăng nhập.
Tô Lam Lam liếc nhìn Giang Khải, khẽ hừ một tiếng, “Nói thật ra hơi thất vọng với ngươi, không ngờ ngươi lại từ chối điều kiện mê người như thế, không biết ngươi nghĩ như thế nào.”
Giang Khải suy nghĩ một chút liền biết nữ nhân này chắc chắn biết việc xảy ra trước đó.
“Vậy anh hùng can đảm của chúng ta đã chuẩn bị kỹ càng, một thân một mình đơn đấu Quỷ Tinh sao?” Giọng điệu Tô Lam Lam hơi chua như cười mà không phải cười nhìn về phía Giang Khải.
“Ta đoán trừ khi ngươi luôn trốn ở khu vực an toàn, nếu không khoảnh khắc ngươi bước ra khu vực an toàn, chúng ta sẽ gặp lại.
Ý của Tô Lam Lam là, chẳng mấy chốc Giang Khải sẽ tử vong logout!
Giang Khải cười lạnh một tiếng, “Có đúng không, không bằng chúng ta đến đánh cược một lần.”
“Ồ? Ngươi muốn đánh cược gì với ta?”
“Cược ta chẳng những rời khỏi khu vực an toàn, trong vòng thời gian một tháng ta còn kiếm lời 800 ngàn liên minh tệ!”
Tô Lam Lam hơi híp mắt lại.
Trước đó nàng nhìn Giang Khải, nhiều nhất cũng chỉ thấy đây là một người mới thực lực xuất sắc nhưng cuối cùng vẫn chỉ là người mới, bây giờ nàng lại có thể cảm nhận được áp lực cùng cấp.
“Ngươi đang nằm mơ đi!” Tô Lam Lam tức giận nói.
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Chỉ sợ có người ngay cả nằm mơ cũng không dám! Tiền đặt cược… Là lời xin lỗi của ngươi!” Nói xong, Giang Khải dứt khoát bước vào cửa đăng nhập.
Nhìn bóng dáng Giang Khải biến mất trong cửa đăng nhập, Tô Lam Lam giận không có chỗ phát tiết.
Không phải nàng cũng suy nghĩ cho Giang Khải sao, kết quả tên này căn bản không nhận còn ngông cuồng như thế!
Vì phần thưởng của Giang Khải, Noãn Noãn còn từng vặn hỏi mình vì sao thành tích của hắn tốt như vậy, kết quả lại cho một món vũ khí vô dụng như thế.
Đối với điều này, lời giải thích của Tô Lam Lam là vì quá coi trọng hắn, muốn nhận hắn vào quân đội nên cố ý cho hắn món trang bị giá cả không cao, chỉ cần hắn gia nhập quân đội lập tức có thể đổi lấy vũ khí phù hợp ngang cấp.
Lần này Lộ Tuấn đi chiêu mộ, còn do lão đại tự mình xuất hiện, thật sự cho Giang Khải đủ mặt mũi.
Kết quả nghe Lộ Tuấn nói, còn chưa nhắc đến việc đổi vũ khí, Giang Khải đã trực tiếp từ chối bọn họ.
Điều này khiến Tô Lam Lam luôn tôn kính Vệ Ưng cũng khó tránh khỏi hơi bực dọc với Giang Khải.
“Thôi đi, còn chưa từng thấy ai ngông cuồng như thế, còn cược với ta! Ta sợ ngươi thua cả quần!” Tô Lam Lam hung hăng nói.
“Noãn Noãn còn nói tên này là người rất tốt, ta lại không cảm nhân được!”
…