Chương 68: Từ chối
Chương 68: Từ chối
Người áo đen bên cạnh từ tốn nói, “Không biết, không quen hắn.”
Vệ Ưng không nhịn được bật cười, “Điều này cũng là lời thật, gia cảnh của tiểu tử kia nghèo khó, mười ba năm trước hắn theo ca ca đến Giang Trung thành, những năm qua không biết đã chịu bao nhiêu đắng cay, sẽ không dễ tin tưởng người khác.”
“Loại người này rất dễ có một suy nghĩ, dựa vào người khác không bằng dựa vào bản thân!”
“Nhưng hắn không biết, lực lượng một người có hạn, muốn nghịch chuyển càn khôn thì không thể dựa vào một người.” Nói xong, ánh mắt Vệ Ưng sâu thẳm nhìn về phía chân trời, trên bầu trời xuất hiện một đường vòng cung có khó tìm kiếm được vào ban ngày.
Vệ Ưng khẽ than thở một tiếng, “Phần lớn dân chúng chỉ quan tâm đến vận mệnh của mình, về điểm này cũng không có gì đáng trách, nhưng thật sự không biết Quỷ Tinh Thú Thần, kết quả của loạn thế này không phải dùng lực lượng một người có thể phá được!”
…
Sau khi đám người Vệ tướng quân rời đi, một mình Giang Khải đối mặt với căn nhà lộn xộn, rất lâu cũng không có cách nào sắp xếp lại.
Ngày hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, thông qua thí luyện người mới, đánh giết Hoàng Vĩ logout, Hoàng Đạt trả thù, nhân vật cấp thủ lĩnh trong quân đội tự đến nhà ném ra một cành ô liu…
Sự thay đổi liên tục khiến Giang Khải cảm thấy hơi hoảng hốt.
Ngồi ngây ngốc một lúc lâu, lúc này Giang Khải mới lấy lại tinh thần đứng dậy, chịu đựng cơn đau dọn dẹp căn phòng.
Chỉ là cửa gỗ bị đá ra một cái lỗ lớn, cần phải sửa chữa cẩn thận mới được.
Bận rộn hai giờ, Giang Anh còn chưa về nhà.
Giang Khải rất muốn gặp muội muội nhưng sợ muội muội thấy dáng vẻ mình bị thương, suy nghĩ rồi để lại một tờ giấy nói cho đại ca và muội muội biết mình đã thông qua thí luyện người mới, đề phòng người Hoàng gia liền rời nhà.
Lúc đi ngang qua nhà Viên Trụ, Giang Khải phát hiện trong nhà Viên Trụ không có ai.
Người thần bí cho hắn ta tài liệu Võ đồ không ở đó, Trụ Tử cũng chưa về nhà, Giang Khải chỉ có thể đến cửa đăng nhập một mình.
Trải qua chuyện ngày hôm nay, chắc người Hoàng gia sẽ ngoan ngoãn một khoảng thời gian nhưng cũng không ngoan ngoãn quá lâu, hắn chắc chắn phải nắm bắt thời gian kiếm tiền khám bệnh cho ca ca trước.
Chờ Giang Khải đến đại sảnh cửa đăng nhập số 18, một bóng dáng khổng lồ lao đến từ nơi rất xa.
“Khải, đi theo ta!” Viên Trụ đi đến trước mặt Giang Khải, túm lầy Giang Khải đi ra ngoài đại sảnh.
Trong lúc lôi kéo, Giang Khải thấy trên cổ tay Viên Trụ có thêm một chiếc đồng hồ.
Tên này mua đồng hồ số liệu từ lúc nào?
Hai người tìm một chỗ vắng vẻ dừng lại.
“Trụ Tử, bọn họ tìm ngươi làm gì?” Giang Khải hỏi thăm trước tiên.
“Bọn họ hỏi chúng ta thông qua thí luyện thế nào, chức nghiệp của ta, thiên phú, kỹ năng… Còn hỏi về ngươi nhưng ta không nói, ta chỉ kể tóm tắt quá trình chiến đấu của ngươi, ta chỉ nói ngươi không phải chức nghiệp chiến đấu.” Viên Trụ nói.
“Sau đó thì sao?”
“Bọn họ không hỏi việc có liên quan đến ngươi, chỉ nói bọn họ đã có người đi tìm ngươi, nhưng bọn họ mời ta gia nhập quân đội!” Viên Trụ nói.
“Ngươi đồng ý?”
“Điều này còn phải nghĩ sao, đương nhiên đồng ý.” Viên Trụ trợn to mắt như nghe được một vấn đề kỳ quái, “Ta còn đề cử ngươi với bọn họ, ta nói ngươi là đội trưởng của chúng ta, lần này có thể thông qua thí luyện người mới chủ yếu là công lao của ngươi.”
“Bọn họ không phải người đi tìm ngươi sao?” Viên Trụ vội kêu lên.
Giang Khải cười lắc đầu, bọn họ thật sự đã đi tìm mình còn thuận tiện cứu hắn một mạng.
“Tìm, nhưng ta không muốn gia nhập.” Giang Khải nói.
“A? Vì sao!” Viên Trụ không thể tin nổi nhìn Giang Khải.
Giang Khải bất đắc dĩ lắc đầu, “Nếu chức nghiệp của ta là Võ đồ, ta cũng sẽ gia nhập nhưng ta là Dân cờ bạc.”
“Chức nghiệp mới càng được bọn họ coi trọng.” Viên Trụ không hiểu nói.
“Có lẽ ngay từ đầu là vậy, nhưng sau khi bọn họ không tìm thấy chức nghiệp sau đó của ta, sẽ biết chức nghiệp của ta không có con đường phát triển, sau cùng từ bỏ ta.” Giang Khải lắc đầu, “Lúc chức nghiệp Tửu quỷ vừa xuất hiện cũng nhận được sự chú ý của bên chính phủ nhưng sau đó thì sao, sau khi chứng minh chức nghiệp Tửu quỷ không có tiền đồ, ngươi xem tình cảnh hiện tại của chức nghiệp Tửu quỷ đi.”
“Dù hiện tại bọn họ thể hiện ra rất nhiều thành ý đều không thay đổi được kết cục sau cùng, điều này căn bản không phải việc mà một hai người có thể quyết định.”
“Hơn nữa, một khi gia nhập quân đội, hành động của ta phải dựa theo yêu cầu của bọn họ, tất cả thu thập của ta phải báo cáo với cấp trên, ta không muốn để người khác quyết định vận mệnh của ta!”
Viên Trụ cau mày nghe Giang Khải giải thích, cuối cùng hắn ta đã hiểu vì sao Giang Khải lại từ chối lời mời của quân đội.
Quân đội sẽ không lãng phí tài nguyên, dùng để bồi dưỡng một chức nghiệp giả không có tiền đồ.
Giang Khải không muốn để bên chính phủ quyết định tương lai của Dân cờ bạc!