Chương 696: Đao phủ Siêu phàm ngũ giai
Chương 696: Đao phủ Siêu phàm ngũ giai
Giang Khải nhìn Nguyễn Ngữ, “Ta đang nghĩ các ngươi có thể đột phá Siêu phàm ngũ giai trước, sau đó lại đi lịch luyện, vậy cũng có thể giúp Đông Ly nhiều hơn chút.”
“Khải đội, ngươi nói nhẹ nhàng linh hoạt quá, chức nghiệp của ta và Hồ Ngôn đều chưa có tài liệu Siêu phàm ngũ giai… Trước đó xuất hiện mấy phần, kết quả bị một tiên điên mua hết!” Nguyễn Ngữ bất đắc dĩ nói, “Khải đội, ngươi nói đầu óc người kia có phải bị bệnh không, hắn không mua tài liệu của mình lại đi mua một đống tài liệu kỳ quái.”
Giang Khải suy nghĩ, đột nhiên phát hiện hình như Nguyễn Ngữ nói mình…
“Cho nên, ngươi cảm thấy người kia có bệnh? Ngươi thấy hắn còn muốn đánh hắn một trận?”
“Muốn! Cũng không phải ta thù giàu, người này quá ghê tởm! Hắn mua tài liệu của người khác, khiến người khác không có tài liệu để mua!”
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Vậy ngươi không nghĩ xem, tên cần ăn đòn kia có khả năng là ta hay không?”
“Ngươi? Phong cách này thật sự khá giống ngươi, nhưng khi đó ngươi đã nghẻo trong tai nạn mỏ…”
“Có một loại khả năng, ta không chỉ không nghẻo, ta còn đào rất nhiều mỏ không?” Giang Khải ý tứ sâu xa cười hai tiếng, đứng dậy rời đi.
Nguyễn Ngữ cẩn thận suy nghĩ một chút, lúc người mua đầu óc có bệnh kia giao dịch đều dùng Huyết tinh thạch, Thiên tinh thạch, trước tai nạn mỏ, một lần bộc phát mạnh nhất ở khu mỏ quặng vừa hay tuôn ra rất nhiều Huyết tinh thạch, trong đó chắc chắn cũng có không ít Thiên tinh thạch.
Nếu Khải đội không chết, thật sự đi đào khoáng, vậy…
Tuy loại chuyện này có xác suất quá nhỏ, nhiều Chiến Thần như vậy đã vẫn lạc nhưng là việc mà người khác không làm được, lấy phong cách của Khải đội lại chưa chắc không làm được!
Đột nhiên, Nguyễn Ngữ trợn to mắt, “Khải đội, ngươi, ngươi nghe ta giải thích!”
Hồ Ngôn ở bên kia đã hôn tạm biệt xong, chạy chậm đến chỗ này.
“Nguyễn quỷ, làm gì thế?”
“Lão Hồ, nhanh, nhanh bắt lấy Khải đội!”
“Vì sao?”
“Hắn chính là người mua não tàn ở trên buổi đấu giá kia!”
Lúc đầu Hồ Ngôn hơi ngạc nhiên nhưng chẳng mấy chốc đã nghĩ rõ ràng, hoảng sợ nhìn theo bóng lưng Giang Khải, cùng Nguyễn Ngữ đuổi theo, “Khải đội, người ta yêu nhất thật ra là ngươi!”
Sau khi trở về từ Thái Bình sơn đạo, Giang Khải chia tài liệu Siêu phàm ngũ giai Thầy phong thủy, Tửu quỷ, Đao phủ cho ba người.
Thấy những tài liệu này, ba người Hồ Ngôn kích động đến hai tay run rẩy.
“Siêu phàm ngũ giai, ta, cuối cùng ta cũng có thể đột phá cảnh giới Siêu phàm!” Hồ Ngôn run giọng nói.
Giang Khải mỉm cười vỗ vai Hồ Ngôn, “Theo việc chúng ta khai phá Quỷ Tinh càng lúc càng sâu, ta tin tưởng tài liệu sau đó cũng sẽ xuất hiện.”
“Khải đội, ta thật sự không biết nói cái gì cho phải…” Nguyễn Ngữ nghẹn ngào nói, “Không ngờ ngươi lại tốn kém rất nhiều tiền mua tài liệu cho chúng ta!”
Giang Khải mỉm cười, “Cái đó, ta sẽ về kiểm tra chi phí tài liệu chuyển chức của ba người các ngươi một chút, nhớ sau này trả lại cho ta là được… A, đừng quên lãi.”
Một giây trước ba người Hồ Ngôn còn cảm động đến rơi nước mắt, một giây sau trên mặt đã cứng đờ.
“Cần phải trả… Trả, lãi?”
Giang Khải gật đầu, “Được rồi, các ngươi đừng quá biết ơn ta, tranh thủ thời gian chuyển chức đi.”
Chờ sau khi Giang Khải rời đi, Hồ Ngôn nhìn về phía Nguyễn Ngữ, “Nguyễn Ngữ, ngươi đã trả nợ cho Khải đội chưa?”
“Còn chưa trả hết lãi đâu!”
“Lần trước ngươi cũng chỉ thiếu mấy trăm vạn tinh tệ, tài liệu chuyển chức lần này có giá trị vượt qua mấy ngàn vạn tinh tệ, thế này còn trả thế nào.” Hồ Ngôn lo lắng nói.
Nguyễn Ngữ vung tay lên, “Không có việc gì, Khải đội keo kiệt thì keo kiệt nhưng hắn sẽ không quản lý tài sản! Chúng ta cứ thiếu nợ trước đã, qua một thời gian ngắn hắn có nhớ hay không cũng là một chuyện.”
“Nếu hắn nhớ kỹ thì sao?” Âu Dương Dịch cẩn thận hỏi.
“Nhớ kỹ thì nhớ kỹ, đến lúc đó từ từ trả là được, thật sự trả không nổi thì ngàn năm không trả, vạn năm không trả.”
Âu Dương Dịch trợn to mắt, “Nguyễn quỷ, kế hoạch của ngươi giống ta, bên ta còn nợ điểm tích lũy công hội của rất nhiều người đấy!”
Nguyễn Ngữ mỉm cười, “Đừng căng thẳng, chuyển chức đi!”
Ba người vội vàng chạy về sân sau, mỗi người tìm một căn phòng bắt đầu chuyển chức đến Siêu phàm chức nghiệp.
Hà Thi Thi thấy Giang Khải còn lắc lư trong công hội, liền kéo hắn đi đến phòng hội trưởng.
“Ngươi làm gì thế, lôi lôi kéo kéo, để người ta nhìn thấy cũng không tốt.” Giang Khải khó khăn tránh thoát tay Hà Thi Thi.
“Ngươi dặn ta chuẩn bị cho công hội thăng cấp, ta không tìm ngươi thì tìm ai?” Hà Thi Thi trợn mắt nhìn Giang Khải, “Kiểm tra công hội nhất định phải có hội trưởng dẫn đội.”
“Không phải phó hội trưởng cũng có thể dẫn đội tham gia kiểm tra sao?”
“Ngươi thật đúng là có thể đẩy một việc là một việc… Vậy công hội chúng ta còn chưa có phó hội trưởng đâu!”
“Vậy ngươi làm đi.”
“Ta? Ngươi, ngươi để ta làm phó hội trưởng?”
“Đúng!” Giang Khải nói, “Đám người Hồ Ngôn đều nói, nếu không có ngươi thì Chủ Thần không có khả năng phát triển nhanh như vậy, ta cảm thấy ngươi làm phó hội trưởng rất thích hợp.”
“Nhưng mà… Sớm muộn gì ta cũng phải về Huyền Vũ.”