Chương 695: Khải đội là người mua não tàn?
Chương 695: Khải đội là người mua não tàn?
Nhưng trước kia Đông Ly là nữ nhân đẹp nhất mà Giang Khải từng gặp, bây giờ Giang Khải lại cảm thấy hình như nàng không xinh đẹp bằng Thường Tư Diêu… Chẳng lẽ đây là người tình trong mắt hóa tây thi trong truyền thuyết?
Ngay lúc Giang Khải đi tới, hồ yêu xung quanh Đông Ly đột nhiên cảnh giác nhìn Giang Khải, có vài hồ yêu đột nhiên nhe răng trợn mắt với Giang Khải, thể hiện ra sự thù địch mạnh mẽ!
“Cút ngay!” Đông Ly nhận ra sự khác thường của thủ hạ, giận quát một tiếng.
Nhưng hồ yêu này lập tức giải án, thỉnh thoảng còn căng thẳng nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải khẽ nhíu mày, “Đông Ly, xảy ra chuyện gì?”
“Ta đột nhiên cảm giác được trên người ngươi có một loại khí tức nguy hiểm cực độ… Ngay cả ta cũng như thế, huống chi các nàng, chắc nguyên nhân này khiến các nàng hơi mất khống chế!”
Giang Khải nhíu mày, không đúng, hắn đã cố ý thu hồi Trảm Yêu kiếm vào trong túi thẻ.
Có lẽ không phải Trảm Yêu kiếm!
Giang Khải đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nói với Đông Ly, “Ta nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, ngươi nói có vật nhỏ cắn ngươi bị thương, có phải là… Tên này không?”
Nói xong, Giang Khải kéo một con chuột nhỏ ở trong túi ra ngoài.
Sau khi thấy tiểu gia hỏa này, Đông Ly đột nhiên xuất hiện một phần đặc điểm của hồ ly, nhe răng cảnh cáo tiểu gia hỏa này!
Tiểu gia hỏa tuyệt đối không e ngại Đông Ly, tuy phần gáy bị Giang Khải nắm chặt vẫn giương nanh múa vuốt với Đông Ly.
“Xem ra chính là tên này.” Giang Khải nhìn tiểu gia hỏa trong tay một chút, “Tiểu hỗn cầu, đừng làm loạn, nàng là bằng hữu của ta!”
Tiểu gia hỏa quay đầu nhìn Giang Khải một chút, lại nhìn Đông Ly một chút, suy nghĩ một lúc, cuối cùng đã ngoan ngoãn hơn.
Giang Khải thả tiểu hỗn cầu ở trên ai, thấy nó không có hành động kích thích gì, thở dài một hơi, “Đông Ly, thứ cho ta nói thẳng, một vật nhỏ như nó sao có thể làm ngươi bị thương?”
Vẻ ngoài của Đông Ly khôi phục bình thường, nói, “Công kích của nó rất mạnh, ta cũng không để ý bị nó làm bị thương, không ngờ nó lại thương tổn được ta, còn hút đi một số nguyên khí!”
Giang Khải nhíu mày.
Tiểu gia hỏa này còn biết công kích? Không phải chỉ chữa thương sao?
Nhưng bây giờ cũng không phải lúc văn hỏi tiểu gia hỏa đến cùng.
“Đông Ly, một tháng sau Hoa Hạ mở ra Thủ vệ chi chủ Trục Lộc lĩnh, khi đó là cơ hội tốt nhất để ngươi rời khỏi Thái Bình sơn đạo!”
Đông Ly tỏ ra khó xử, “Dù Thủ vệ chi chủ bị kiềm chế nhưng kết giới ảnh hưởng quá lớn đến ta, ta không xác định có thể trốn ra ngoài hay không.”
Hồ Ngôn nói, “Lão bà, không phải ngươi nói nguyên thần có thể giúp ngươi chống cự kết giới, ngươi tên tâm, trong khoảng thời gian này ta cẩn thận bồi bổ, chuyển cho ngươi thêm một ít nguyên khí!”
“Không đủ, ta cũng có thể giúp một tay!” Nguyễn Ngữ nhiệt tình nói.
Hồ Ngôn quay đầu lườm Nguyễn Ngữ một cái, “Ngươi muốn giúp cái gì?”
Nguyễn Ngữ trợn to mắt, oan uổng nói, “Đương nhiên là ta tới đánh kết giới giúp tẩu tử, ngươi nghĩ gì thế!”
Giang Khải nói, “Đông Ly, ngươi chuẩn bị một chút, lúc kích hoạt Thủ vệ chi chủ, chúng ta sẽ đến đón ngươi.”
“Vậy nếu ta chạy đi, ta phải đi đâu?”
Giang Khải suy nghĩ nói, “Đương nhiên là càng xa càng tốt, mấu chốt là ta không biết ngươi có thể đi bao xa.”
Đông Ly lắc đầu, “Ta cũng không biết…”
“Vậy có thể đi bao xa thì đi xa bấy nhiêu đi, hiện tại thực lực của Hoa Hạ tăng lên, tốc độ mở ra bản đồ mới cũng tăng lên, ở nơi quá gần đến lúc đó lại phải chạy trốn nữa.”
“Tóm lại, chúng ta cố gắng hộ tống ngươi.”
Đông Ly nhìn về phía Giang Khải, “Thực lực của các ngươi… Ta thấy chỉ có ngươi đạt đến giai đoạn Siêu phàm ngũ giai… Ách, hình như có chút khác biệt với Siêu phàm ngũ giai bình thường, thậm chí cũng không giống với Quỷ dị ngũ giai…”
Giang Khải mỉm cười, hắn không phải Siêu phàm ngũ giai bình thường, cũng không phải Quỷ dị ngũ giai, hắn là Thiên Khiển ngũ giai!
Xem ra, ngay cả Đông Ly cũng nhận ra.
“Ngươi đừng để ý cấp bậc của ta, dù sao thành bại ở chỗ này, chúng ta sẽ dốc hết sức để giúp ngươi.”
Hồ Ngôn đứng dậy, nghẹn ngào nói, “Khải đội, ta không biết nên nói gì cho phải, đều là vì ta…”
Giang Khải vỗ vai Hồ Ngôn, “Quan hệ của chúng ta, ngươi còn cần nói những điều này sao? Chuyện của ngươi cũng là chuyện của ta!”
“Không sai, lão Hồ, nữ nhân của ngươi cũng là… Tẩu tử của Nguyễn Ngữ ta!” Nguyễn Ngữ lòng đầy căm phẫn nói.
“Đừng để đám người lão Triệu và Âu Dương biết, nhiệm vụ lần này quá nguy hiểm, ta không muốn bọn họ bị cuốn vào.” Hồ Ngôn nói.
Giang Khải gật đầu, “Đúng, lúc mở Thủ vệ chi chủ, mỗi một công hội đều phải ra sức, đặc biệt là khu 19, chúng ta cũng phải có người phụ trách việc trong công hội, bọn họ sẽ ở lại trấn giữ công hội.”
Trước khi chia tay, Hồ Ngôn và Đông Ly lưu luyến không rời, Giang Khải và Nguyễn Ngữ đã không muốn thấy hình ảnh buồn nôn như thế nữa, hai người dứt khoát đứng bên cạnh chờ.
“Khải đội, nghĩ gì thế?”