Chương 694: Thời gian của Đông Ly không còn nhiều lắm (2)
Chương 694: Thời gian của Đông Ly không còn nhiều lắm (2)
“Không có việc gì lớn, dù sao Hà Thi Thi để chúng ta dẫn người thăng cấp, chúng ta liền đi ra ngoài mấy ngày.” Triệu Thiết Toàn nói, “Thực lực tổng hợp của công hội tăng lên rất nhiều, xuất hiện mấy người mới có tiềm lực.”
“Sao không có việc gì!” Âu Dương Dịch nói, “Khải đội, Triệu Thiết Toàn và Xuân Lan trở thành người yêu rồi!”
“Đệt!” Giang Khải trợn to mắt nhìn về phía Âu Dương Dịch, “Ta nói sao ngươi lại đồng ý vào công hội của ta, hóa ra ngay từ đầu đã không có ý tốt? Con thỏ còn không ăn cỏ gần hang đâu, ngươi lại ra tay với người mình!”
“Sao có thể!” Triệu Thiết Toàn vội vàng giải thích, “Ta và Xuân Lan là thật lòng yêu nhau!”
Bốn người khác mặt không thay đổi nhìn về phía Triệu Thiết Toàn.
Triệu Thiết Toàn thấy thế, thở dài một hơi, “Lần này ta thật sự không lừa các ngươi! Trước khi ta quen Xuân Lan, đã chia tay với 17 người bạn gái khác!”
Giang Khải nghe vậy suýt thì nội thương.
“Một người ưu tú như ta, đến bây giờ còn chưa có bạn gái, tên nhà ngươi lại chiếm 17 người!” Âu Dương Dịch không nhịn được nói.
Triệu Thiết Toàn mỉm cười, “Tuy ta không có thực lực của Khải đội nhưng ta đẹp trai.”
“Khải đội, ta rất muốn đánh hắn!” Âu Dương Dịch nói.
“Ta cũng thế.” Nguyễn Ngữ thâm trầm nói.
Giang Khải hít sâu một hơi, kìm nén sự xúc động muốn dạy dỗ Triệu Thiết Toàn.
Lần này đi xem mắt, Giang Khải đồng thời đưa ra một quyết định.
Trước đó ngh Thường Tư Diêu nói nàng sắp gia nhập Chiến Thần điện Hoa Hạ, nhưng Giang Khải không muốn gặp lại Thường Tư Diêu, vậy giữa Chiến Thần điện Hoa Hạ và Chiến Thần điện địa phương, Giang Khải quyết định lựa chọn cái sau.
Mặc dù đãi ngộ của Chiến Thần điện địa phương không bằng tổng bộ, nhưng lựa chọn cái sau cũng có chỗ tốt của cái sau.
Chắc đám người Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ sẽ tiến vào Chiến Thần điện địa phương, sau này bọn họ có thể trở thành đồng đội ở Cửu tiêu tru tiên kiếm.
Ngoài ra, tuy Anh Tử ở kinh thành nhưng ít nhất nàng biết mình đang ở đâu.
Ngược lại là đại ca, mất liên lạc lâu như vậy, chẳng may ngày nào đó quay về cũng nên có người chờ hắn ta…
Nghĩ tới đây, Giang Khải nói, “Đợi lát nữa lại đánh, nói việc chính đã, hiện tại các ngươi đã là đẳng cấp gì rồi?”
Bốn người tự báo cáo đẳng cấp của mình.
Hồ Ngôn – Đại quốc sư cấp 16, Nguyễn Ngữ - Tửu trung tiên cấp 17, Triệu Thiết Toàn – Quốc sĩ cấp 20, Âu Dương Dịch – Phán quan cấp 20.
Giang Khải suy nghĩ, nói với Triệu Thiết Toàn, “Lão Triệu, khi nào ngươi đột phá Chiến Thần?”
“Ý của trong nhà là hy vọng ta nhất định phải lăn lộn đến người tự do Vô song mới được đột phá.”
Giang Khải gật đầu, “Âu Dương, ngươi thì sao?”
“Ta sớm thôi, thứ nhất chưa từng đến khu vực không biết, thứ hai không có tài liệu, đời này có thể đột phá hay không cũng không biết.”
Giang Khải lại gật đầu, sau đó nhìn về phía Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ, hắn hiểu rất rõ tình hình của hai con hàng này, cũng không tiếp tục hỏi nữa.
“Muốn vào Chiến Thần điện, bình thường cần có kinh nghiệm là người tự do một năm, thời gian quá lâu… Vậy đi, có thời gian ta dẫn các ngươi đến khu vực vô song lịch luyện, cũng không cần thời gian một năm.”
“Xem trong công hội còn có ai thỏa mãn điều kiện cũng dẫn theo.”
Hồ Ngôn nói, “Thẩm Nghệ có thể, hắn đã tứ giai.”
“Hắn đã trở về rồi sao?”
“Ừ, nhưng… Sau lần trước logout, hắn về thăm bạn gái cũ của mình… Ách, lúc này là mợ của hắn đột nhiên khám phá hồng trần, xuất gia rồi.”
“Xuất gia? Lúc đầu hắn không phải là Khổ hành tăng sao?”
“Ta nói là hắn xuất gia ở trong hiện thực…”
“Điều này…”
Nguyễn Ngữ nói theo, “Tên kia xuất gia ngây người trong chùa miếu nửa năm mới online, kết quả vừa online liên tục đột phá, cũng không biết tình huống như thế nào.”
Giang Khải cũng không biết rõ những chuyện liên quan trong đó, tạm thời bỏ qua việc của Thẩm Nghệ.
Giang Khải nói, “Ngay từ đầu ta sẽ dẫn dắt các ngươi, sau đó dựa vào chính các ngươi, chỉ có làm vậy thực lực của các ngươi mới có thể nhanh chóng tăng lên.”
“Đệt, trực tiếp đến khu vực vô song…” Âu Dương Dịch có vẻ rất hưng phấn, “Quá tốt rồi, Khải đội, lúc nào xuất phát?”
“Khải đội, còn có một việc.” Hồ Ngôn đột nhiên nói, “Một tháng sau, Hoa Hạ sắp mở ra Thủ vệ chi chủ!”
Giang Khải đột nhiên nhíu mày, Hồ Ngôn ở Quỷ Tinh nhiều năm như vậy, có lẽ không xa lạ gì với Thủ vệ chi chủ, mở ra Thủ vệ chi chủ cũng là thời cơ tốt nhất để bọn họ đưa Đông Ly rời đi!
“Lão Hồ, dẫn ta đi gặp bằng hữu của ngươi một lần.” Giang Khải nghiêm nghị nói.
“Được!”
“Ta cũng đi!” Nguyễn Ngữ nói.
“Các ngươi đi gặp bằng hữu gì?” Triệu Thiết Toàn tò mò hỏi, “Không dẫn theo chúng ta sao?”
Hồ Ngôn lắc đầu, “Lão Triệu, Âu Dương, sau này sẽ kể cho các ngươi chuyện này, lần này các ngươi đừng xen vào.”
“Lão bà!”
“Lão công!”
Hồ Ngôn và Đông Ly vừa gặp mặt đã dính lấy nhau, Giang Khải và Nguyễn Ngữ thấy vậy đều không còn gì để nói.
“Lão Hồ, không phải tối hôm qua ngươi vừa đến… Sao?” Nguyễn Ngữ thở dài một hơi.
Giang Khải vội vàng không kịp chuẩn bị, bị nhét một miệng đầy thức ăn cho chó…