Chương 711: Kẻ cầm đầu
Chương 711: Kẻ cầm đầu
“Giang Khải, đi theo ta, tướng quân có chuyện tìm ngươi!”
Giang Khải nhăn mặt nhíu mày, nhưng Lộ đại ca gọi hắn chắc chắn là có chuyện quan trọng, liền đi theo sau lưng Lộ Tuấn đến bộ chỉ huy tạm thời của thành chính.
Vừa vào phòng, Giang Khải đã thấy Hoa Thiên Thần, Vệ Ưng, cùng một tên nam tử trung niên chưa từng gặp mặt ngồi ở chỗ đó.
Vệ Ưng là người phụ trách khu 18, cho dù quân hàm không bằng Hoa Thiên Thần cũng là chủ nhân, ngồi thì ngồi đi, nhưng người còn lại có thể ngồi cùng với Hoa Thiên Thần chắc chắn thân phận không tầm thường!
“Giang Khải, cuối cùng ngươi đã xuất hiện!” Hoa Thiên Thần thấy Giang Khải đi vào, đứng lên cười nói, “Để ta giới thiệu cho ngươi, vị này là một trong ba Chiến Thần hàng đầu Hoa Hạ Hỏa thần, lại nói cũng có quan hệ sâu xa với ngươi.”
Giang Khải nhíu mày, Hỏa thần Hoa Hạ? Một trang ba Chiến Thần hàng đầu?
Sau khi nam tử kia thấy Giang Khải vẻ mặt như sương lạnh, nặng nề nói, “Tài liệu chuyển chức thất giai của ta là ngươi lấy được, theo lý thuyết ta nên cảm ơn ngươi mới đúng.”
“Nhưng thật xin lỗi Giang Khải, ta không có chút thiện cảm nào với ngươi! Ngươi có biết vì ngươi, lần này Hoa Hạ chúng ta phải trả giá lớn đến mức nào trong lúc săn giết Thủ vệ chi chủ không!”
Trong lòng Giang Khải căng thẳng, xảy ra chuyện gì, còn có người biết thực lực Thủ vệ chi chủ tăng mạnh có liên quan với hắn sao?
Hạ Hầu Nhạn đi đến trước mặt Giang Khải, đánh giá Giang Khải từ trên xuống dưới một lượt, híp mắt lại, “Tuy ta không biết vì sao lại như vậy, nhưng sau khi đánh giết Hỏa quang thú chúng ta nhận được một món chiến lợi phẩm, chiến lợi phẩm này lại có liên quan với ngươi.”
Giang Khải khẽ nhíu mày, “Chiến lợi phẩm gì.”
Hạ Hầu Nhạn quay đầu nhìn Hoa Thiên Thần và Vệ Ưng một chút, hai người đều gật đầu với hắn ta, hắn ta lấy ra một thẻ bài ở trong túi thẻ đưa cho Giang Khải.
Giang Khải cầm thẻ bài, chỉ thấy trên thẻ bài vẽ một hạt châu màu đỏ.
Hạ Hầu Nhạn nói, “Thứ này thuộc về ngươi, ta không có quyền giám định.”
Giang Khải cau mày, “Sao chiến lợi phẩm Thủ vệ chi chủ lại thuộc về ta?”
Hạ Hầu Nhạn khẽ hừ một tiếng, “Trước đó chúng ta cũng chưa từng gặp loại tình huống này, nhưng điều này cũng có nghĩa ngươi và việc thực lực Thủ vệ chi chủ tăng lên có tồn tại mối liên hệ nào đó! Ta hy vọng ngươi có thể cho ta một lời giải thích!”
Lúc này Giang Khải dùng thẻ giám định tiến hành giám định đồ vật.
【 Hỏa kiếp châu, tài liệu không biết 】
Giang Khải nhíu mày, thẻ giám định đưa ra kết quả quá sơ lược, từ mấy chữ này hắn cũng không cách nào nhận được sự kết luận gì.
“Giang Khải, nói! Vì sao trong thân thể Thủ vệ chi chủ lại có đồ thuộc về ngươi!” Hỏa thần tức giận quát.
Giang Khải nhíu mày nhìn về phía Hạ Hầu Nhạn, hắn căn bản không biết vì sao Hỏa thần lại hùng hổ dọa người như thế, khiến trong lòng hắn thấy rất khó chịu.
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Sao ta biết được!”
“Ngươi đang đùa ai chứ? Có phải ngươi đã dùng cách gì đó không thể cho ai biết, đưa hạt châu này cho Thủ vệ chi chủ không?!”
“Ngươi thật sự giỏi ảo tưởng.” Giang Khải cũng cao giọng hơn.
Hoa Thiên Thần thấy hai người cãi nhau ầm ĩ, vội vàng đi tới giữ chặt Hạ Hầu Nhạn, “Ôi chao, Hạ Hầu, đừng kích động, có việc gì từ từ nói.” Vừa nói vừa kéo hắn ta ra khỏi phòng.
Sau khi Hạ Hầu Nhạn rời đi, Vệ Ưng đi đến trước mặt Giang Khải, hắn ta vỗ vai Giang Khải, “Tiểu tử, lúc nào ngươi đến Chiến Thần điện kiểm tra?”
Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía Vệ Ưng, “Lão Vệ, ngươi không đến thẩm vấn ta sao?”
“Thẩm vấn? Thẩm vấn cái gì?” Vệ Ưng cười nói, “Bên trên cũng chỉ hỏi thăm tình huống, tuy lần này Hoa Hạ chúng ta thành công săn giết Thủ vệ chi chủ nhưng cũng trả giá nặng nề, nhiều người hy sinh như vậy, đặc biệt là những Chiến Thần kia vừa trải qua tai nạn mỏ vào khoảng thời gian trước, mới nghỉ ngơi một chút, lần này lại gặp phải Thủ vệ chi chủ tăng cường.”
“Trong loại tình huống này, hết lần này tới lần khác ngươi và Thủ vệ chi chủ lại có liên quan, bên trên chắc chắn phải hỏi một chút.”
Đối mặt với Vệ Ưng, lửa giận của Giang Khải cũng sắp tắt.
“Lão Vệ, Hỏa thần kia nói chuyện quá khó nghe, cái gì gọi là ta đưa Hỏa kiếp châu cho Thủ vệ chi chủ chứ?”
Vệ Ưng lôi kéo Giang Khải ngồi xuống, “Vừa rồi ngươi đã trả lời ngươi không biết chuyện này, vậy là đủ.”
“Sở dĩ lần săn giết này có thể thắng vẫn là chiến hữu của Hỏa thần hy sinh bản thân, sáng tạo điều kiện giúp Hỏa thần, sau cùng mới kịp thời săn giết Thủ vệ chi chủ, đến đẳng cấp Chiến Thần này, một lần tử vong sẽ trừng phạt đặc biệt nặng nề! Hắn nhìn nhiều chiến hữu hy sinh như vậy, tâm trạng chắc chắn rất kích động, ngươi hiểu một chút.”
Giang Khải tưởng tượng đến tình cảnh lúc ấy, sự khó chịu với Hỏa thần thoáng dịu đi.
“Ý của XXvoVSỊ trên là, nếu hạt châu này thuộc về ngươi vậy cho ngươi, tuy ngươi không phải người quân đội nhưng Đổng soái vẫn đánh giá ngươi rất cao.” Vệ Ưng nói, “Nhưng thứ này cũng không phải cho không ngươi.”