Chương 710: Một trong ba Chiến Thần hàng đầu
Chương 710: Một trong ba Chiến Thần hàng đầu
“Thực lực dã thú ở khu vực mới không ngừng tăng lên, ta đã cảm nhận được rõ ràng đây mới là một góc của tảng băng Quỷ Tinh, có thể thấy con đường sau này còn dài.”
Giang Khải gật đầu, “Cảm ơn ngươi đã nhắc nhở, thật ra ta cũng rất muốn xem thử đáp án cuối cùng cho chức nghiệp của ta, rốt cuộc đó sẽ là cái gì!”
“Được, ta chờ ngày đó!” Đông Ly nói xong, quay đầu nhìn thoáng qua Hồ Ngôn đang nói chuyện với Nguyễn Ngữ, trong mắt trở nên dịu dàng như nước, “Giang Khải, ta không chào hỏi với lão Hồ, tránh cho đau lòng lúc chia xa, ngươi nói với hắn giúp ta.”
Giang Khải gật đầu, “Được.”
Sau khi biết Đông Ly rời đi, Hồ Ngôn có vẻ rất bình tĩnh như đã sớm đoán được.
“Khải đội, lần này ta bất ngờ mở ra Quỷ dị chức nghiệp, đối với ta điều này sẽ khiến con đường tương lai trở nên khác biệt hơn, Đông Ly chắc chắn biết điều này mới không muốn làm ta phân tâm.” Hồ Ngôn nói, “Khải đội, ngươi đừng lo lắng cho chúng ta, không thông qua lịch luyện sao có thể trở thành Chiến Thần, ngươi yên tâm đi.”
“Khải đội, lúc nào đó gọi cả lão Triệu và Âu Dương đi.”
Giang Khải lắc đầu, “Tốt nhất đừng tổ đội ở chỗ này, tất cả đều phải dựa vào các ngươi!”
“Đặc biệt là ngươi, Nguyễn quỷ, rượu của ngươi…”
Nguyễn Ngữ suy nghĩ, nói, “Chức nghiệp Tửu quỷ này không thể rời bỏ rượu, dù rất nguy hiểm nhưng chức nghiệp này đã là như thế, ta nhất định có cách phá giải.”
Hồ Ngôn vội vàng nói, “Không phải chúng ta lo lắng cho ngươi! Ý của Khải đội là, ngươi, ngươi phải khống chế dục vọng của ngươi!”
“Không có chúng ta trông coi, ai biết ngươi sẽ làm ra chuyện gì!”
“Chẳng may sau này ta giết quái, đó lại là đời sau của ngươi thì sao bây giờ!”
Nguyễn Ngữ nhíu mày suy nghĩ, “Ngươi… Ngươi đừng quan tâm mù quáng, ta sẽ giữ mình trong sạch!”
“Thật?”
“Ta cố hết sức…”
Để Nguyễn Ngữ ở lại một mình vẫn khiến Giang Khải cảm thấy sợ hãi, nhưng Nguyễn Ngữ muốn trở nên mạnh hơn nhất định phải hoàn thành lần lịch luyện này, Giang Khải không thể xen vào.
Nghĩ tới đây, Giang Khải cắn răng một cái bỏ lại hai người chạy về thành chính khu 18.
Lúc đi qua khu an toàn, Giang Khải phát hiện nơi này còn có rất nhiều quân đội đang sửa chữa khu an toàn.
Đồng thời đang có rất nhiều binh lính, người chơi di chuyển về phía Trục Lộc lĩnh.
“Bằng hữu, các ngươi đang làm gì?” Giang Khải tìm một người đi một mình hỏi.
“Làm cái gì? Đi xây sửa thành chính.” Người kia tỏ vẻ khó hiểu.
Giang Khải nghe xong, cuối cùng tảng đá lớn trong lòng đã rơi xuống.
Xem ra Hoa Hạ vẫn thành công trong lần đi săn Thủ vệ chi chủ này.
Đã vậy, Giang Khải cũng đi theo biển người đến Trục Lộc lĩnh.
Bản đồ mới chiếm lĩnh đều phải xây dựng một tòa thành chính tạm thời, sau đó quân đội sẽ xuất phát từ tình hình chung, cân nhắc có cần di chuyển vị trí thành chủ hoặc chỉ xây dựng lại khu an toàn hay không.
Lúc này số lượng dã thú trong Trục Lộc lĩnh đã giảm bớt rất nhiều, một số đội ngũ đang tiến hành càn quét theo hình thức trải thảm trong khu vực.
Trung tâm khu vực Trục Lộc lĩnh có rất nhiều người chơi đang vận chuyển gạch đá, đào nền xây dựng thành chính tạm thời.
Ở chỗ này, Giang Khải thấy Hà Thi Thi đang dẫn dắt người trong Chủ Thần công hội tham gia xây dựng thành chính.
“Giang Khải?” Sau khi Hà Thi Thi thấy Giang Khải, đặt công việc trong tay xuống.
Giang Khải nhìn công trường sau lưng Hà Thi Thi một chút.
Chủ Thần bọn họ phụ trách công việc xây dựng khu vực tường thành phía tây, có khoảng bốn năm trăm người đều đang bận rộn.
“Chúng ta có nhiều người như vậy?”
Hà Thi Thi quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó nói, “Trong công hội chúng ta phần lớn là chức nghiệp giả cấp thấp, xây dựng thành chính là cơ hội hiếm có để bọn họ thu hoạch điểm tích lũy công hội, cho nên có thời gian ta đều gọi đến.”
Trong đám người đang bận rộn, Giang Khải thấy một bóng dáng quen thuộc.
“Thẩm Nghệ? Cuối cùng tiểu tử ngươi đã xuất hiện?”
Sau lần trước người anh em này tử vong logout, đã rất lâu không online, sau khi online cũng không biết chạy đi đâu khổ tu, đến mức rất lâu rồi Giang Khải không gặp hắn ta.
“Khải đội!” Đầu tiên Thẩm Nghệ rất hưng phấn, sau đó như nghĩ đến điều gì đó thái độ lại trở nên lạnh nhạt, đặt một tay ở trước ngực, “Giang Khải thí chủ, bần tăng pháp danh Vong Trần…”
Giang Khải trợn to mắt, có tin đồn Thẩm Nghệ đã xuất gia trong hiện thực, sau đó tốc lộ tu luyện ở trong Quỷ Tinh đột nhiên tăng mạnh, xem ra đã xuất gia thật.
“Điều này… Vong Trần sư phụ, đã lâu không gặp!”
“Giang Khải thí chủ, đúng là hơn nửa năm không gặp.”
“Bây giờ ngươi là tứ giai cấp bao nhiêu?”
“Bần tăng tứ giai cấp 14.”
Giang Khải trợn to mắt, “Thăng cấp nhanh như vậy?”
“Bần tăng có chút cảm ngộ trong tu hành, tốc độ tu luyện nhanh hơn trước đó rất nhiều.”
Giang Khải nhìn Thẩm Nghệ, cũng không biết có nên cảm thấy tiếc hận thay cho hắn ta, hay nên mừng thay cho hắn ta.
“Sau này về công hội nhiều hơn, có cơ hội ta dẫn ngươi.”
“Đa tạ thí chủ!”
Ngay lúc Giang Khải muốn đi làm quen với người mới trong công hội, Lộ Tuấn vội vã chạy đến.