Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 709 - Chương 709: Càng Ngày Càng Kỳ Lạ (2)

Chương 709: Càng ngày càng kỳ lạ (2) Chương 709: Càng ngày càng kỳ lạ (2)

Đông Ly mỉm cười, “Chắc vây, tuy ta không phải là Boss bản đồ ở chỗ này nhưng dã thú với dã thú đều có một loại trực giác ban đầu, có thể cảm nhận được sự uy hiếp. Dã thú bình thường gặp được ta tất nhiên không dám đến gần.”

“Vậy bây giờ ngươi cũng có thực lực Boss bản đồ?” Nguyễn Ngữ tò mò hỏi.

Đông Ly lắc đầu, “Lực lượng chủ yếu của Boss bản đồ đến từ thống trị bản đồ hiện tại, nếu ta đã rời khỏi Thái Bình sơn đạo vậy chắc chắn sẽ mất đi phần lớn lực lượng, thực lực hiện tại của ta chắc không khác Quỷ dị giả thất giai của các ngươi.”

“Quỷ dị giả thất giai?!” Giang Khải và Nguyễn Ngữ mở to hai mắt nhìn.

Đây là kết quả sau khi Đông Ly mất đi phần lớn lực lượng!

Đông Ly gật đầu, còn nói, “Tuy thực lực của ta giảm xuống như hạn chế với ta đã bị mở ra, sau này chỉ cần tiếp tục tu luyện thì có thể khôi phục trình độ trước đó, giữa chừng sẽ không gặp phải bất cứ bình cảnh gì, chỉ cần một số tài liệu đặc thù.”

“Ta đã có những tài liệu này nên ta rất mong chờ có thể đột phá hạn mức cao nhất trước đó, đạt tới trình độ mạnh hơn!”

“Nếu tương lai có một ngày ta có thể chiến thắng Thủ vệ chi chủ, vậy sẽ không bị bản đồ hạn chế nữa!”

“Đệt, không có trở ngại có thể khôi phục tới thực lực Boss cấp bản đồ?!” Nguyễn Ngữ hoảng sợ nói.

Hồ Ngôn hơi tự hào nói, “Còn có một tin tức tốt, sau khi rời khỏi kết giới Thái Bình sơn đạo, nàng lại xuất hiện một vài sự thay đổi kỳ quái!”

“Thay đổi gì?” Giang Khải hỏi.

“Dường như hệ thống xuất hiện phán đoán sai lần, hiện tại nàng nhận được một số quyền lợi của người chơi!” Hồ Ngôn kích động nói, “Ví dụ như hiện tại nàng có thể lựa chọn chức nghiệp, có thể vào công hội!”

“Điều này… Từ dã quái bắt đầu tiến hóa thăng cấp?” Nguyễn Ngữ kêu lên, “Khá lắm, chẳng phải Đông Ly là chức nghiệp nhất giai treo đánh Chiến Thần Siêu phàm người ta sao?”

Đông Ly mỉm cười, “Hiện tại ta cũng không muốn đi trêu chọc cường giả Chiến Thần, hơn nữa ta cũng không thể tiến vào thành chính, một khi Thủ vệ chi chủ sống lại ta vẫn phải chịu một vài hạn chế. Nhưng lão Hồ hy vọng ta gia nhập Chủ Thần công hội…” Nói xong, Đông Ly nhìn về phía Giang Khải, mỉm cười, “Hội trưởng, ngươi có bằng lòng chấp nhận một người chơi mới còn chưa có chức nghiệp không?”

Giang Khải hơi ngạc nhiên.

Minh đã càng chạy càng xa trên con đường xưa nay chưa từng có, tiểu đội Hỏa Thần cũng là một số người không đáng tin cậy tập hợp lại, không may hiện tại không chỉ mình và tiểu đội, ngay cả công hội cũng sắp không giữ được!

Chủ Thần công hội cũng phải biến đổi đến mức càng ngày càng không bình thường…

Nửa tháng sau, Giang Khải đưa Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đến vị trí cách Thái Bình sơn đạo 60 dặm về phía đông nam.

Sau đó, Giang Khải tìm được Đông Ly, dặn dò riêng, “Đông Ly, ta biết quan hệ của ngươi và lão Hồ, nhưng ta hy vọng dù bọn họ gặp nguy hiểm ở chỗ này thì ngươi cũng đừng ra tay.”

Đông Ly suy nghĩ thêm chút, gật đầu nói, “Ta hiểu, sau này lão Hồ sẽ phải gánh vác trách nghiệm càng ngày càng nặng, không đủ thực lực sẽ lấy mạng của hắn! Giang Khải, lão Hồ thật may mắn có được một vị huynh đệ thật lòng suy nghĩ cho hắn như ngươi.”

Giang Khải mỉm cười, “Ta vừa vào Quỷ Tinh đã gặp được lão Hồ, giấc mơ của hắn là thăm dò đáp án cuối cùng của chức nghiệp, ta cũng hy vọng hắn có thể đi thẳng về phía trước.”

Đông Ly nghiêm túc nhẹ gật đầu, “Thật ra ngươi không nói thì ta cũng có ý này, ta không hy vọng trở thành người liên lụy hắn.”

“Vậy còn ngươi? Ngươi có tính toán gì?”

Giang Khải cúi đầu, khẽ thở dài một hơi, “Lần này thực lực của Thủ vệ chi chủ tăng mạnh có liên quan với ta, hiện tại ta còn chưa biết kết quả săn giết lần này như thế nào, ta cần quay về xem thử.”

“Có liên quan gì với ngươi?” Đông Ly kỳ quái hỏi.

Giang Khải lắc đầu, “Sau này sẽ nói cho ngươi biết, ngươi đừng nói chuyện này với đám lão Hồ, tránh để bọn họ lo lắng.”

Đông Ly suy nghĩ, lại nhìn Giang Khải, “Giang Khải, lúc ba người các ngươi hợp lực đánh thủng kết giới, ta chú ý đến tình trạng của ngươi và lão Hồ cùng Nguyễn Ngữ có sự khác biệt, ta cảm giác hình như ngươi đã đi một con đường hoàn toàn khác.”

Giang Khải không trả lời cũng không phủ nhận.

Đông Ly tiếp tục nói, “Giang Khải, ngươi là người vượt xa đẳng cấp thực lực hiện tại nhiều nhất mà ta từng gặp, có lẽ ngươi có thể tìm được đáp án từ những người đi trước!”

“Nhớ kỹ, nhất định phải đột phá Siêu phàm bát giai!”

“Đột phá Siêu phàm bát giai?” Giang Khải cau mày nói.

“Đúng! Phía trên phàm nhân là Siêu phàm, Siêu phàm cũng cũng có tứ giai, lúc ngươi đạt đến phía trên Siêu phàm mới chính thức có tư cách thấy rõ càng nhiều thứ hơn!”

“Đương nhiên, hiện tại nơi các ngươi thăm dò, bao gồm cả khu vực mà ta vẫn sống chỉ chiếm cứ một chỗ cực nhỏ ở trong Quỷ Tinh, những bí mật thật sự được cất giấu ở khu vực mà chúng ta chưa từng bước đến, chỉ có đạt được thực lực mới có thể đi càng xa hơn!”
Bình Luận (0)
Comment