Chương 729: Đánh với Đông Phương Minh (4)
Chương 729: Đánh với Đông Phương Minh (4)
Chu Sở vẫn chưa trả lời, Đông Phương Thương Hải đã cướp lời, “Người trẻ tuổi điên cuồng vì yêu cũng bình thường.”
Trên trận, Đông Phương Minh đi từng bước một về phía Giang Khải, đồng thời rút ra một thanh trường kiếm.
“Hàn Nghĩa, nghe nói ngươi đã lĩnh ngộ ra Cửu tiêu tru tiên kiếm rồi sao? Có phải chính vì như thế ngươi mới có can đảm lớn đến mức dám đánh với ta một trận không?”
Giang Khải hơi híp mắt lại, tên này biết mình dùng ra Nguyệt hạ tiên tung kiếm còn tự tin như vậy…
Tuy Đông Phương gia hèn hạ nhưng hắn ta còn chưa ngu, không có khả năng biết rõ không địch lại còn đặt cược Tái sinh chiến giáp đưa cho mình.
Xem ra Đông Phương Minh này cũng có chút tài năng.
Sau khi Đông Phương Minh đi đến chỗ cách Giang Khải ba mét, dừng lại dùng kiếm chỉ về phía Giang Khải, “Hàn Nghĩa, ngày nào ngươi cũng đeo mặt nạ, rốt cuộc muốn che giấu điều gì?”
“Ngươi quản được sao?”
Đông Phương Minh cười khẩy, “Ta rất thích loại thái độ này của ngươi, nhưng chút nữa ngươi nhớ phải giữ lấy, đừng nóng vội quỳ xuống cầu xin ta tha thứ!”
“Hôm nay, ta muốn lấy mặt nạ của ngươi xuống đánh giết ngươi dưới Thanh Lãng kiếm!”
Trong tay Giang Khải cũng đã cầm Trảm Yêu kiếm.
Hiện tại hắn chưa định để lộ thân phận của mình, nên kỹ năng có thể sử dụng cũng khá có hạn.
“Hải thị thận lâu . Cực ảnh đạp hư bộ!” Đột nhiên, bóng dáng Đông Phương Minh di chuyển cực nhanh, để lại một vài tàn ảnh ở vị trí cũ như là ảo ảnh!
Nhưng Quỷ nhãn chuyên chú, Sinh mệnh khí tức của Giang Khải đều đã phân biệt ra được những cái đó chỉ là ảo giác, Đông Phương Minh chân chính đã lao đến sau lưng mình!
“Dám chọc giận ta?! Ta để ngươi chết cũng không biết chết như thế nào!” Quả nhiên, giọng Đông Phương Minh truyền đến từ sau lưng Giang Khải.
Tôn Nguyên thấy thế trợn to hai mắt, kêu lên, “Đây, thân pháp của tên này thật nhanh!”
Mặc dù Đông Phương Minh nhanh nhưng Giang Khải càng nhanh hơn!”
“Chiến bát hoang!” Giang Khải bước một cái di chuyển thân thể, tránh cho mình đưa lưng về phía kẻ địch.
Hồ trưởng lão khẽ nhíu mày, nghiêng đầu nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm chiến trường, nói với Chu Sở, “Lão Chu, thân pháp của hài tử nhà các ngươi… Hắn lại dùng Chiến bát hoang của Chiến Thần điện đến loại trình độ này?”
Giang Khải đã lĩnh ngộ bước thứ tám của Chiến bát hoang, lĩnh ngộ bước bước thứ tám thì Chiến bát hoang mới chính thức hoàn chỉnh, năng lực bảy bước né tránh trước đó đều được tăng lên trên diện rộng.
Ngoài ra Giang Khải cùng từng cường hóa Chiến bát hoang trong hoàn cảnh siêu trọng lực, lúc đối mặt với tuyệt học Hải thị thận lâu của Đông Phương gia, Giang Khải cũng không rơi vào thế yếu chút nào!
Chu Sở cũng không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể giả vờ không nghe thấy.
Giang Khải né tránh mấy lần, Đông Phương Minh đuổi sát không bỏ.
Hải thị thận lâu tạo thành rất nhiều tàn ảnh ảo ảnh, Giang Khải luôn có thể phán đoán chính xác vị trí bản thể của Đông Phương Minh.
Trong nháy mắt, hai người như là hai đạo quang ảnh ở trong sân, di chuyển vừa đi vừa về!
Hồ trưởng lão trợn to mắt, trong miệng lẩm bẩm nói, “Đây, hai người này… Đều là yêu quái gì!”
Trong lòng Giang Khải cũng thấy giật mình, sau khi thân pháp Hải thị thận lâu của Đông Phương gia phối hợp với kỹ năng Quỷ Tinh lại có hiệu quả tốt như vậy.
Lại có thể tương xứng với bảy bước Chiến bát hoang của mình!
Lần này, Giang Khải thật sự cảm nhận được sự áp lực của cường giả cổ võ!
Sự khiếp sợ trong lòng Đông Phương Minh không kém hơn Giang Khải chút nào.
Tên này đối mặt với sự phối hợp hoàn mỹ của Hải thị thận lâu với Cực ảnh đạp hư bộ lại có vẻ không chút hoang mang, ung dung không vội!
Điều khiến người ta khó hiểu là, mỗi lần tên này đều không bị Hải thị thận lâu lừa dối, chuẩn xác không sai tìm được vị trí chân thân của mình!
Mình lại tiêu hao lớn hơn đối thủ, tiếp tục như vậy e rằng không vớt được chỗ tốt gì.
Đúng vào lúc này, Đông Phương Minh tìm được sơ hở trong lúc Giang Khải né tránh, trong lòng vui mừng, “Hàn Nghĩa, ngày chết của ngươi đã đến! Chết cho lão tử!”
“Thiên phú siêu phàm, Chân khí tung hoành!”
Hoa Sơn Hồ trưởng lão trợn tròn hai mắt, “Thiên phú thần cấp, Chân khí tung hoành?”
Trong Chiến Thần điện, có thiên phú liên quan đến chân khí càng được coi trọng, thiên phú của Đông Phương Minh rõ ràng là Chân khí tung hoành, nghe tên đã biết nó có liên quan mật thiết với chân khí!
Đáng sợ nhất là, hắn ta còn là một võ giả truyền thừa cổ võ!
“Hải Thiên kiếm quyết . Nhật mộ chi kiếm!”
Đông Phương Minh đánh ra một kiếm nào, trên không trung toàn bộ trụ sở Đông Phương công hội lập tức bị một đạo thanh quang chiếu sáng, ánh sáng mạnh bắn ra, xông thẳng tới chân trời!
“Chân khí thanh bạch, cường độ chân khí của tên này trực tiếp lên đến chân khí cấp 2!” Chu Sở hoảng sợ nói!
Vạn trưởng lão trợn tròn hai mắt, “Chân khí mạnh như vậy, một kiếm khủng bố như thế, dù là Chiến Thần Siêu phàm lục giai cũng không dám đón đỡ chính diện!”