Chương 730: Chuẩn bị xuất phát
Chương 730: Chuẩn bị xuất phát
Đông Phương Thương Hải mỉm cười, hơi đắc ý nói, “Một kiếm này của Minh nhi dung hợp tinh túy Hải Thiên kiếm quyết của Đông Phương gia ta, thật sự xứng đáng là kiếm khí tung hoành ba vạn dặm, một kiếm chiếu sáng mười chín châu!”
“Hắn mới Siêu phàm ngũ giai cấp 7, Chiến Thần Siêu phàm lục giai cũng cần tránh né mũi nhọn!”
“Cửu tiêu tru tiên kiếm cái gì, đối mặt với Hải Thiên kiếm quyết của ta không chịu nổi một kích!”
Hồ trưởng lão mờ mịt gật đầu, “Trong thế hệ Siêu phàm ngũ giai này, có thể đánh ra một kiếm khủng bố như vậy không cao hơn năm người!”
Tôn Nguyên cũng mặc kệ nhiều như vậy, hiện tại trong mắt hắn ta chỉ có bóng trắng trung tâm ánh sáng mạnh.
“Hàn Nghĩa!” Tôn Nguyên cắn chặt hàm răng, “Cửu tiêu tru tiên kiếm! Nhanh dùng Cửu tiêu tru tiên kiếm!”
Nhưng Vạn trưởng lão, Tôn trưởng lão đứng bên cạnh đều im lặng không nói.
Chỗ kinh khủng trong một kiếm này của Đông Phương Minh, ngoại trừ phối
Cường độ chân khí và lực công kích là hai việc khác nhau, chẳng hạn như cường độ chân khí là chất liệu của một thanh vũ khí, lực công kích chân khí cũng là lực lượng vung vũ khí.
Lấy lực lượng giống nhau, đánh ra một thanh kiếm sắt và một thanh kiếm gỗ hiển nhiên có hiệu quả khác biệt.
Trong lực công kích giống nhau, một bên có cường độ chân khí cao hơn, thậm chí có thể trực tiếp đánh tan bên yếu hơn!
Trong Quỷ Tinh, con đường tăng lên cường độ chân khí rất thưa thớt, cường độ chân khí của Đông Phương Minh lại cao như vậy, hơn phân nửa là có liên quan với thân phận truyền nhân cổ võ của hắn ta.
Luyện khí công cổ võ không có gì lạ nhưng ý nghĩa của khí công là kiên trì bền bỉ tu luyện, nói một cách khác là cần thời gian và tích lũy.
Đông Phương Minh cũng chỉ hai mươi tuổi nhưng tạo nghệ trên mặt tu luyện khí công lại đáng sợ như thế, không có bao nhiêu người có khả năng vượt qua hắn ta.
Giang Khải đánh ra công kích chân khí mấy lần, chân khí đều hơi mờ, nói rõ cường độ chân khí của hắn cũng không cao.
Lúc này, đối mặt với một kích cực mạnh của Đông Phương Minh, cho dù Giang Khải dùng ra Cửu tiêu tru tiên kiếm cũng chỉ lấy trứng chọi đá…
Ngay lúc Đông Phương Minh đánh ra một kiếm, cuối cùng Giang Khải đã có hành động.
“Vô thần chi địa! Si nhân thuyết mộng!” Giang Khải lập tức khởi động hai thiên phú!
Giang Khải cầm Trảm Yêu kiếm trong tay, mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm kiếm khí màu xanh tràn đầy trời đất quét tới, “Hôm nay, ta sẽ lấy lại danh tiếng cho Cửu tiêu tru tiên kiếm!”
“Trảm Yêu kiếm, nhìn một kiếm này của ta có mấy phần phong thái của người đi trước!”
“Tôi lửa!”
Oanh một cái, thanh kiếm cổ vốn mộc mạc lập tức bốc lên lửa lớn hừng hực.
“Liệt diễm . Cửu tiêu tru tiên kiếm . Hạo thiên trảm yêu kiếm!”
Kiếm ra!
Trên bầu trời, một con hỏa long bay lên không, mang theo khí thế thiên quân nhào về phía thanh quang đầy trời!
“Mẹ nó… Đây, đây Hàn Nghĩa sư đệ… Điên rồi!” Tôn Nguyên không nhịn được chửi bậy, ngạc nhiên nhìn chằm chằm hai người quyết chiến giữa sân!
Bên tai hắn ta như nghe được hỏa long ngửa mặt lên trời gào thét gầm gừ.
Trong mắt như thấy được ánh lửa ngút trời… Rồng đỏ nuốt mặt trời!
Oanh một tiếng, chính giữa võ đài bộc phát ra một luồng năng lượng to lớn khuếch tán ra bốn phía.
Một luồng sóng nhiệt đập vào mặt, quần áo tất cả mọi người tung bay, thân hình lảo đảo!
Si nhân thuyết mộng của Giang Khải không thêm cường độ chân khí, hắn thêm cường độ hỏa diễm!
Hắn tự biết cường độ chân khí của mình không bằng Đông Phương Minh, dù lực công kích của mình cao hơn đối thủ rất nhiều thì vẫn khó mà địch nổi!
Nhưng cường độ hỏa diễm của hắn lại không thấp, thêm sự tăng cường của Si nhân thuyết mộng và Vô thần chi địa, lấy hỏa diễm siêu mạnh đối đầu với chân khí siêu mạnh… Trong tình huống thế lực ngang nhau, cuối cùng lực công kích của Giang Khải đã có đất dụng võ!
Trong nháy mắt, hỏa long trực tiếp đánh tan thanh quang, cự long đâm xuyên qua thân thể Đông Phương Minh, trong chốc lát cả người Đông Phương Minh đã bị ngọn lửa thiêu đốt thành tro tàn!
Thiên tài siêu cấp Đông Phương Minh trực tiếp bị miểu sát dưới Liệt diễm . Hạo thiên trảm yêu kiếm của Giang Khải!
Sóng nhiệt giữa sân mãi không tan đi, nhưng bầu không khí dưới sân lại giảm xuống điểm băng!
Ngoài sân có mười mấy tên cường giả cổ võ quan chiến, lúc này đối mặt với kết quả cuối cùng lại lạnh ngắt như tờ, trong đầu tất cả mọi người trống rỗng, không thể tin được thứ mình tận mắt thấy được!
Giang Khải nhìn cái xác không hồn của Đông Phương Minh, hừ lạnh một tiếng, “Chỉ thế này? Còn muốn tranh giành Tư Diêu với ta? Ngươi nên thấy may mắn vì lúc trước ngươi không gặp ta!”
Nói xong, tay trái Giang Khải hiện thành kiếm chỉ xóa đi ngọn lửa trên Trảm Yêu kiếm.
Nhìn thanh cổ kiếm bình thường không có gì lạ trong tay, Giang Khải lắc đầu, không biết lúc nào mới có thể hoàn toàn chữa trị thanh Trảm Yêu kiếm này.
Sau đó, Giang Khải đi đến bên cạnh lôi đài.