Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 731 - Chương 731: Chuẩn Bị Xuất Phát (2)

Chương 731: Chuẩn bị xuất phát (2) Chương 731: Chuẩn bị xuất phát (2)

Cho đến khi hắn đi đến trước mặt mọi người, phát hiện đám người này lại không phát biểu quan điểm với biểu hiện vừa rồi của mình, điều này khiến trong lòng Giang Khải thấy hơi mất mát.

Vừa rồi hắn đã lấy lại danh tiếng cho Cửu tiêu tru tiên kiếm, dù sao cũng nói chút gì đó, tránh cho sau này Đông Phương gia còn dám đắc ý mù quáng.

“Khục khục… Vừa rồi ta dùng Cửu tiêu tru tiên kiếm…” Giang Khải điên cuồng ám chỉ với Chu Sở, “Kiếm pháp Thanh Vân môn chúng ta cũng khác biệt, Hải Thiên kiếm quyết gì đó không đáng nhắc đến.”

Nhưng Chu Sở không dám tiếp lời Giang Khải.

Một kiếm vừa rồi của con hàng này, nói nghiêm ngặt trên mặt ý nghĩa là đã vượt ra khỏi phạm vi của Cửu tiêu tru tiên kiếm!

Lúc trước Tam Kiếm tiên sinh để lại ba kiếm, Tru Tiên kiếm là Tru Tiên kiếm, Trảm Yêu kiếm là Trảm Yêu kiếm, tuy đồng tông đều đến từ Tam Kiếm tiên sinh nhưng dù sao cũng có khác biệt.

Hiện tại Thanh Vân môn chỉ lưu truyền đến nay chỉ có một kiếm này, đó là Tru Tiên kiếm!

Lại nói, cổ võ có ưu thế chân khí, vừa rồi Giang Khải dùng hỏa diễm… Nói một cách khác, Giang Khải có thể sử dụng một chiêu này đánh thắng Đông Phương Minh, nhưng đổi một người khác của Thanh Vân môn thì chưa chắc.

Cuối cùng Đông Phương Thương Hải không nhịn được nói, “Hàn Nghĩa, ngươi, rốt cuộc ngươi có biết công kích của ngươi kèm theo hỏa diễm, cũng có nghĩa ngươi dựa vào cường độ hỏa diễm cực cao mới thắng được Minh nhi!”

Giang Khải đâu thèm quan tâm nhiều như vậy, hắn nhìn về phía Đông Phương Thương Hải, khinh thường nói, “Ai quy định không thể kèm theo công kích hỏa diễm? Chân khí của ta không mạnh bằng hắn, chẳng lẽ cứ phải đánh ra? Trò cười!”

Nói xong, Giang Khải nhảy xuống lôi đài, đi đến trước mặt Hồ trưởng lão, “Hồ trưởng lão, ván luận võ này là ta thắng đi, vậy tiền đặt cược…”

Lúc này Hồ trưởng lão mới lấy lại tinh thần, hắn ta không đến quan sát, hắn ta đến làm người làm chứng!

Lập tức, Hồ trưởng lão vội vàng đưa hết tiền đặt cược của hai bên cho Giang Khải.

Lúc giao tiền đặt cược, Hồ trưởng lão cố ý thả chậm động tác, lúc Giang Khải nhận đồ còn nói, “Hàn Nghĩa… Qua một thời gian ngắn, đệ nhất mỹ nữ Hoa Sơn chúng ta sẽ tổ chức luận võ xem mắt, ngươi có thời gian đến không?”

Hồ trưởng lão vội vã cười nói, “Lăng Sa nha đầu kia có rất nhiều người theo đuổi, nhưng nha đầu này ỷ vào thiên phú của mình không tệ, từ nhỏ tính cách đã cao ngạo, vẫn luôn hy vọng tìm được một người trẻ tuổi có thực lực, ta thấy ngươi rất phù hợp với yêu cầu của nàng, biết đầu hai người các ngươi có thể ở cạnh nhau!”

Giang Khải hơi ngạc nhiên, sau đó lắc đầu, “Hồ trưởng lão, không nói dối ngươi, lần trước ta đã tổn thương, trong khoảng thời gian này không muốn bàn về chuyện tình cảm nữa.”

“Điều này sao, ta đã nghe nói chuyện của ngươi và Tư Diêu cô nương.” Trước tiên Hồ trưởng lão tỏ vẻ tiếc hận, sau đó lại ngẩng đầu nói, “Nhưng tiểu Hàn này, là người từng trải ta phải khuyên ngươi một câu, chân trời nào không có cỏ thơm, cần gì đơn phương yêu mến một đóa hoa!”

“Không thì ngươi đến Hoa Sơn chúng ta đi, nếu ngươi gặp Lăng Sa, ta cảm thấy ngươi sẽ thay đổi suy nghĩ.”

Hiện tại Giang Khải không có chút hứng thú nào với việc tìm người yêu, nhưng Hồ trưởng lão liên tục yêu cầu, Giang Khải cũng không thể từ chối mãi, chỉ có thể từ chối, “Gần đây ta bận một vài việc, thật sự là bận quá không có thời gian.”

“Ồ, chuyện gì?”

“Ta phải đi điều tra một việc…”

“Cần bao lâu?”

“Điều này không nói chính xác được, nhưng ta hy vọng sẽ hoàn thành việc này trong vòng hai tháng.”

“Hai tháng sao, được, ta về nói với chưởng môn một chút, việc luận võ xem mắt chờ ngươi về lại xử lý!”

“Không phải… Hồ trưởng lão, ta không có ý này!” Giang Khải lập tức luống cuống, năng lực phân tích của Hồ trưởng lão thật sự khiến người ta đáng lo!

Hắn ta thật sự không nhận ra mình đang từ chối sao? Hiện tại hay lắm, nói thẳng chờ hắn trở về lại xử lý, điều này khiến Giang Khải có áp lực to lớn…

Chu Sở tiến lên một bước, cười nói với Hồ trưởng lão, “Bây giờ người trẻ tuổi cũng không gấp gáp, ngược lại là chúng ta sốt ruột! Hàn Nghĩa, vậy ngươi sớm hoàn thành việc đó đi, đừng chậm trễ việc lớn của Lăng Sa.”

“Chưởng môn, ngươi…” Giang Khải khiếp sợ nhìn Chu Sở, tên này cũng nói như vậy.

“Còn không phải sao!” Hồ trưởng lão vui mừng nói.

Chu Sở kéo tay áo Giang Khải, đi sang một bên nói nhỏ, “Không thấy từng người của Đông Phương gia nhìn chúng ta như muốn ăn thịt người sao, hiện tại nhất định phải ổn định Hồ trưởng lão!”

“Lại nói, tổ sư cũng nên thoát khỏi bóng ma thất tình, trưởng thành lên, có thể nghĩ đến việc tìm tổ sư mẫu cho đệ tử rồi.”

Giang Khải giận đen mặt, hiện tại ngay cả Chu Sở cũng lo lắng việc lớn cả đời của mình?

Tổ sư mẫu… Nghe thật kỳ quái!

Mặc kệ nói thế nào, Hồ trưởng lão tỏ ra rất có hứng thú với Giang Khải, đây cũng là chuyện tốt với Thanh Vân môn.

Giang Khải đã muốn nâng đỡ Thanh Vân môn, chút hy sinh đó cũng không thể coi là gì.
Bình Luận (0)
Comment