Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 732 - Chương 732: Đảo Ăn Mòn

Chương 732: Đảo ăn mòn Chương 732: Đảo ăn mòn

Huống chi, thật sự không được thì đến lúc đó lừa gạt chút là được, Lăng Sa cũng chưa chắc coi trọng mình.

Giang Khải cũng nói với Hồ trưởng lão, sau khi trở về sẽ cho người đến thông báo với bọn họ.

“Hồ trưởng lão, vậy chúng ta cùng quay về đi.” Chu Sở cười nói.

Ánh mắt Hồ trưởng lão nhìn thoáng qua bên Đông Phương gia, mỉm cười, “Được, dù sao cũng tiện đường, Đông Phương gia chủ, các vị, chúng ta đi trước.”

Chờ sau khi Giang Khải rời đi, Đông Phương Thương Hải mới hoàn toàn bùng nổ.

“Hàn Nghĩa, Thanh Vân môn, các ngươi chờ đó cho ta, Đông Phương gia ta chắc chắn sẽ không bỏ qua sự sỉ nhục ngày hôm nay!”



Sau khi đám người Giang Khải trở về Thanh Vân môn, Giang Khải lập tức kiểm tra Tái sinh chiến giáp.

Quả nhiên thuộc tính này rất phù hợp với mình.

“Tổ sư, chúng ta đã tìm được người, bốn người trẻ tuổi thực lực mạnh, tiềm lực tốt, phản ứng nhanh, quan trọng kín miệng, ngươi có thể yên tâm phân công.”

Giang Khải gật đầu.

“Tổ sư, đưa giới chỉ cho ta, ta đi thăng cấp giúp ngươi. Ngoài ra ngươi cũng có thể chuẩn bị một chút, tốt nhất là nhanh chóng xuất phát, ta sợ người Đông Phương Hào sẽ tìm đến tính sổ.”

Giang Khải đưa Bạo kích giới chỉ, Huyết tinh thạch cho Chu Sở.

Đêm đó, Chu Sở đã hoàn thành thăng cấp Bạo kích giới chỉ, ngoài ra bốn người Tôn Nguyên, Vương Trung, Lưu Tuyết Phi, Diệp Khinh Vũ đã chờ đợi để xuất phát.

Giang Khải nhìn bốn người một chút, “Bốn vị sư huynh sư tỷ, lần này làm phiền các ngươi.”

“Nói gì thế, đề là người trong nhà.” Tôn Nguyên nói.

Giang Khải mỉm cười, nghĩ thầm, nói hay lắm, người trong nhà… Thanh Vân môn càng ngày càng giống một ngôi nhà khác của mình.

“Đi!” Giang Khải nói xong, dẫn theo bốn người rời khỏi thành chính khu 1 ngay trong đêm.

Trước đó Giang Khải học tập ở Thanh Vân môn một đoạn thời gian, hiểu khá rõ bốn tên đồng môn này.

Ba người Tôn Nguyên, Lưu Tuyết Phi, Vương Trung sau khi lên chi nhánh Siêu phàm, từ Quốc sĩ tiến giai thành Chân võ giả.

Hiện tại chức nghiệp Võ đồ Siêu phàm khá mạnh mẽ của Hoa Hạ chia thành ba loại Chân võ, Siêu võ, Hắc võ.

Chân võ thiên về chân khí, Siêu võ thiên về thuộc tính, Hắc võ thì lấy thủ đoạn đặc biệt nổi danh, trong ba loại chi nhánh ấy thì Chân võ là con đường tốt nhất, Hắc vũ căn cứ vào thủ đoạn đặc thù có mạnh có yếu, trong đó cường giả mạnh hơn Siêu võ, người yếu thì không bằng Siêu võ.

Ngoại trừ cái đó ra, Võ đồ cẫn còn chi nhánh khác, phần lớn đều bị chia thành “Phế võ”, trên cơ bản không thể vào Chiến Thần điện.

Diệp Khinh Vũ là số Y sư ít ỏi đạt đến đẳng cấp Siêu phàm ngũ giai.

Số Y sư Siêu phàm rất ít, số lượng tổng thể còn hiếm có hơn Võ đồ Siêu phàm, hiện tại hai còn đường lớn là Thánh liệu giả và Bách thảo sư, cái trước chú trọng trị liệu chiến đấu, cái sau am hiểu chế dược.

Diệp Khinh Vũ cũng là một tên Thánh liệu giả.

Nhìn tự chức nghiệp của bốn người này, lúc Chu Sở lựa chọn trợ thủ cho Giang Khải đã cẩn thận cân nhắc.

“Hàn Nghĩa, rốt cuộc ngươi và chưởng môn có quan hệ thế nào?” Tôn Nguyên đi theo sau lưng Giang Khải, “Chưởng môn đối xử với chúng ta hung dữ đến mức muốn mạng, lại nói gì nghe nấy với ngươi… Ai, nghe nói lúc chưởng môn còn trẻ có rất nhiều nợ phong lưu, ngươi không phải là… Con riêng của chưởng môn chứ?!”

Ba người kia nghe đến mê man, trong mắt như phát hiện đại lúc mới.

Giang Khải nhìn bốn người này một chút, lắc đầu, “Các ngươi đừng nhiều chuyện như thế được không? Gánh nặng giúp Thanh Vân môn quật khởi đều ở trên vai các ngươi!”

“Rốt cuộc có phải không? Nói đi, chúng ta sẽ không nói ra ngoài!” Diệp Khinh Vũ lắc cánh tay Giang Khải, cầu xin.

Giang Khải đen mặt, “Không phải! Dù sao các ngươi cũng là Chiến Thần, ta thấy đều thuộc tổ Thập nhị thánh thú Chiến Thần điện Hoa Hạ, có thể chú ý hình tượng chút không!”

Đám người Tôn Nguyên không nghe lọt lời nói của Giang Khải, bốn người lại lẩm bẩm, rốt cuộc vì sao gần đây chưởng môn lại quan tâm “Hàn Nghĩa sư đệ” như vậy.

Trải qua nghiên cứu, mọi người đưa ra kết luận.

Thứ nhất Hàn Nghĩa bệnh nặng nhiều năm, chưởng môn đau lòng sư đệ, thứ hai Hàn Nghĩa phát huy ra uy lực của Cửu tiêu tru tiên kiếm, là hy vọng của Thanh Vân môn, thứ ba sau khi Hàn Nghĩa bị Thường Tư Diêu từ chối, chưởng môn cũng lo lắng hắn không thoát khỏi bóng ma.

Giang Khải đi bên cạnh nghe, hắn như tìm được nguyên nhân khiến Thanh Vân môn luôn sa sút.

Vì chuyển hướng đề tài, Giang Khải chủ động nói, “Trước đó các ngươi thăm dò khu vực không biết được bao xa?”

“Chắc chắn ít nhất cũng là ngoài 60 cây số.” Tôn Nguyên nói, “Người Thanh Vân môn chắc chắn phải đạt đến cấp độ người tự do Vô song, mới cho phép về môn phái nhận tài liệu chuyển chức.”

“Khoa trương như vậy?”

“Điều này còn khá tốt, môn phái khác có yêu cầu nhất định phải đạt đến 80km.” Vương Trung nói.

Giang Khải gật đầu, chẳng trách đám người này lại nhàn nhã như thế, vốn trước khi đi đều trải qua sự huấn luyện nghiêm khắc.

“Hàn Nghĩa, lần này chúng ta đi đâu? Phải chấp hành nhiệm vụ gì?” Lưu Tuyết Phi hỏi.
Bình Luận (0)
Comment